Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:25:24
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thư Ngạn ngồi xuống: "Cha, con đang theo đuổi Tần tiểu thư, không biết là ai nói với cha. Chú Trần đúng không? Tần tiểu thư đưa ra biện pháp, để ông ấy thực hiện. Ông ấy ngại phiền phức cũng không nói, con tới khuyên, ông ấy cũng không nghe, ông ấy ngại phiền không muốn làm, lại tới tìm cha tố cáo, chỉ muốn cha đuổi Tần tiểu thư đi. Ông ấy ngồi trong văn phòng uống trà, thong thả đã hết một ngày, cũng không cần phải ngày nào cũng có mặt trong nhà xưởng, vừa khổ vừa mệt. Còn nữa, không biết cha có biết hay không, anh em cột chèo của Trần Hòa Bình là quản lý hậu cần trong căng tin của nhà máy Đông Hải, đây là một công việc rất béo bở đúng không?"

"Cha cũng đã nói với con, đầu bếp không ăn trộm lương thực không cần phải quá để ý, nước trong quá thì không có cá, không cần phải quá khó khăn trong mọi chuyện."

"Cha nói đúng, nhưng nếu khai man số lượng công nhân, trừ tiền ăn của công nhân, người hầu trong nhà một tháng có ba hào lương thực, bọn họ ăn cái gì? Cha biết người trong xưởng kéo sợi ăn cái gì không?" Tống Thư Ngạn nhếch môi cười nói: "Nếu như không phải lần này Tần Du để ý tới vấn đề này, con cũng không hề để ý, sao con còn cần loại lãnh đạo như vậy chứ? Không nói vấn đề khác, cơm của bọn họ cha tự tới căng tin xem một chút là được rồi. Ông ấy phản đối con chuyện cải tiến, còn mắng Tần Du, chẳng lẽ không phải vì nước đục dễ câu cá sao?"

Trước đó Tống lão gia để Trần Hoa Bình ở lại là muốn giúp đỡ Tống Thư Ngạn, để một ông già từ xưởng kéo sợi có thể dẫn dắt anh ấy, không ngờ lại để đối phương gây ra thị phi, tạo trở ngại cho con trai mình: "Cha biết rồi."

"Cám ơn cha!" Tống Thư Ngạn biết cha đã tin tưởng mình.

"Tại sao bác Niên của con lại muốn ly gián?"

"Không phải con vừa nói với cha rồi à? Tần Du nảy ra ý tưởng trước. Tại sao cô ấy lại có ý tưởng này? Đó là bởi vì cổ đông thứ hai của Minh Thái, Henry, người phụ trách kinh doanh bất động sản, muốn thách thức bà Smith. Ngân hàng Mỹ gặp tai nạn, đột nhiên hai căn hộ do Minh Thái xây dựng hết vốn, sắp ngừng hoạt động. Henry lấy việc này để gây áp lực với bà Smith, yêu cầu bà Smith phải lấy tiền ra. Bà ấy vừa mới vào cửa hàng tây không lâu, lúc này có thể nghĩ ra được biện pháp đối phó thế nào? Tần Du đã đưa ra ý tưởng này ngay tại chỗ, vấn đề kinh phí đã được giải quyết ngay lập tức. Bà Smith rất vui, nhưng Henry thì không thoải mái. Nếu Tần Du mất đơn đặt hàng máy in của chúng ta vào lúc này, cha nghĩ Henry sẽ làm gì?"

"Henry sẽ tìm cách đuổi Tần tiểu thư ra ngoài. Đơn đặt hàng máy in chỉ là bước đầu tiên."

"Đúng vậy! Ông chủ Niên xây một căn hộ cho Minh Thái, dựa vào Hà Cường của Minh Thái đưa tiền cho mình, Hà Cường nhờ ông ấy giúp đỡ. Huống chi, buổi khiêu vũ ở nhà họ Niên hôm đó không phải là để trút giận cho Tần Du sao? Vì vậy, ông chủ Niên luôn coi Tần Du là thủ phạm gây ra chuyện này. Ông ấy muốn cho cha rõ cũng là lẽ dĩ nhiên? Con vội vàng ly hôn với Tần thị, là vì đã nhìn ra nếu như không ly hôn, Tần Du sẽ bị Phó Gia Thụ cướp mất. Một người con dâu có thể giúp con chăm chồng dạy dỗ con cái với một người có thể giúp con và nhà họ Tống, cha chọn người nào?"

DTV

Tống lão gia nhìn anh ấy: "Một người phụ nữ giỏi giang như vậy, con có thể kiểm soát được không?"

"Tại sao phải kiểm soát?" Tống Thư Ngạn lắc đầu: "Cha, trong thời đại mới, vợ chồng nên tôn trọng lẫn nhau, con tôn trọng cô ấy, cho cô ấy không gian thể hiện lớn nhất, cùng nhau nỗ lực vì tương lai."

Nghe con trai nói như vậy, ông ấy cũng đã nghĩ thông suốt, không thể nghi ngờ gì, Tần Du trước đây chưa từng gặp mặt rất tốt, hơn nữa từ đầu đến cuối Thư Ngạn đều không muốn Nhã Vận, cho nên chỉ còn cách này thôi. Thế cũng chỉ đành làm vậy thôi!

Tống lão gia nói: "Được rồi! Con cứ suy nghĩ kỹ là được."

Tống Thư Ngạn thở dài một hơi: "Con cũng không biết trong lòng bác Niên có rõ ràng không, bác Phó cũng sẽ không phá bĩnh ông ấy trong buổi khiêu vũ, nhà máy Xây dựng Thượng Hải không phải là người nhà của ông ấy. Sau này việc xâu dựng khách sạn có thể sẽ đưa cho ông ấy nữa không?"

Tống lão gia liếc anh ấy rồi vươn vai: "Có phải là con muốn nhắc nhở cha sau này tất cả các lần mở rộng nhà máy đều đừng tìm ông ta không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-160.html.]

Đại thái thái vừa mới hoa mắt vừa tức giận, hiện tại đã bình tĩnh lại, đứng ở cửa nghe hai cha con nói đến người phụ nữ kia. Lúc này, bà ấy cũng không còn tức giận nữa, chỉ thấy buồn bực trong lòng. Lợi ích trước mắt quan trọng hơn, bên nặng bên nhẹ, hai cha con họ đều biết phân biệt rõ ràng. Khỏi phải nói, Nhã Vận đoan trang nhã nhặn bị bỏ rơi là lẽ đương nhiên.

Tống lão gia vừa vươn vai xong, quay đầu lại đã trông thấy Đại thái thái đứng ở nơi đó, vội vàng đứng dậy đi tới đỡ bà ấy: "Sao bà không nằm thêm một lúc nữa? Sao bà lại ra đây?"

Đại thái thái lấy tay che ở trước người, không cho Tống lão gia động vào mình: "Cha con hai người đã bàn bạc xong rồi? Chuyện của Vân Nhi chúng ta nên làm như thế nào?"

Lại trở lại chủ đề này, Tống lão gia có chút ấp úng: "Cái này? Tại sao không chọn một người hầu chăm chỉ, thông minh đưa đến Thượng Hải cho Nhã Vận?"

"Tại sao?" Tống Thư Ngạn không hiểu, nếu muốn người hầu thì ở Thượng Hải cũng có thể tìm, không phải đây là người hầu riêng của Tần thị sao? Cho nên Tần thị mới không muốn?

Đại thái thái cười lạnh một tiếng: "Vân Nhi đã thành Lục di thái của con."

Sau đó, Tống Thư Ngạn mới biết cha mình lại cưới thêm vợ bé, mà người này lại là người hầu bên cạnh vợ cũ của mình. Chuyện này quá vô lý! Tần thị này mới đến Thượng Hải được mấy tháng, người hầu của cô đã trở thành vợ bé của cha chứ?

Biết Đại thiếu gia sáng sớm trở về, lại nghe nói Đại thiếu gia bị sắp xếp ở phòng nhỏ nhất dành cho khách, còn bị lão gia lấy roi đánh, Đại thái thái ngất xỉu, người chính viện đã đến mời bác sĩ Hoàng tới. Đây có phải đã xảy ra chuyện lớn rồi không?

Mọi người trong viện đều trợn mắt há hốc mồm, vểnh tai lắng nghe tin tức, không có bức tường nào không lọt gió, nhưng một chút gió lọt ra ngoài làm sao đủ để mọi người líu lưỡi chứ?

Mọi người đợi từ sáng đến trưa, đến trưa mới thấy Đại thiếu gia và lão gia lẽ ra phải dùng bữa trong viện của Đại thái thái đi ra.

Tống Thư Ngạn chỉ có thể trở về phòng khách, còn là gian phòng dành cho khách nhỏ nhất, phòng bếp vốn tưởng rằng ba người họ cùng nhau ăn cơm, đều đã chuẩn bị xong xuôi chờ đưa đến chính viện. Nào ngờ lão gia và Đại thiếu gia đều không dùng bữa mà đi ra ngoài. Cũng không thể đưa hết đồ ăn tới chỗ Đại thái thái được, cho nên mỗi thứ lại chuẩn bị thêm hai phần đưa tới chỗ thiếu gia và lão gia.

Phòng bếp nhận được mật báo, nấu cơm cho hai vị quanh năm không có ở nhà.

Chỉ có thể nấu một số món xào nhanh, nơi ở của Đại thiếu gia cũng rất thuận tiện nhưng còn lão gia không biết sẽ tới viện của người nào? Trước đây, lão gia chưa bao giờ ở lại trong phòng của Đại thái thái, nhưng chỉ cần ở nhà ba bữa đều ăn cơm cùng Đại thái thái.

Cho nên, câu hỏi này cũng khiến Tống lão gia đau đầu, hiện giờ người mà ông ấy không muốn đối mặt nhất chính là Lục di thái, người hầu của con dâu cũ, chuyện này... Haizzz! Chỉ tại bản thân quá mức vội vàng.

Tống lão gia nghĩ đi nghĩ lại vẫn nên tới chỗ Ngũ di thái.

Đi vào trong viện của Ngũ di thái, ở đây không có người, vừa đi tới cửa sổ đã nghe thấy giọng nói của Tam di thái: "Em năm, em phải ăn chút gì đi, nếu không làm sao đứa nhỏ chịu được?"

Loading...