Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:51:42
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà những thái thái khác đang nghe tới mê mẩn, Niên thái thái không nói nữa, làm gì chịu buông ta, có thái thái nhìn sang Lục di thái: "Lục thái thái, đây là chuyện phiếm của phụ nữ với nhau thôi, cô đừng nói lung tung ra bên ngoài nhé, ầm ĩ lên lại gây ra mâu thuẫn không cần thiết."

Lục di thái sợ bọn họ không nói tiếp, vội vàng nói: "Tôi không hiểu gì cả, chỉ biết nghe rồi để đó thôi, không nói thì sẽ không sai, các thái thái cứ coi tôi như khúc gỗ là được."

"Lục thái thái nói rồi đấy, không nói lung tung đâu. Niên thái thái, bà đừng úp mở nữa, nói đi!"

"Tôi chỉ nói với các bà thôi đấy, các bà đừng có nói lung tung đấy nhé." Niên thái thái nói như thật.

"Ôi chao! Bà còn không tin chúng tôi à? Chúng tôi đã khua môi múa mép lúc nào đâu?" Mấy người thề thốt bảo đảm, không biết bọn họ đã nói lời như vậy bao nhiêu lần rồi. Đương nhiên những chuyện vớ va vớ vẩn của những nhà giàu ở Ninh Ba truyền ra ngoài như thế nào thì không cần phải nói nữa.

"Tống Đại thiếu gia cũng thích Tần tiểu thư này, vì cô ta! Còn dâng đơn hàng máy in lên bằng hai tay luôn, chẳng phải lão gia nhà chúng tôi đang xây nhà cho cửa hàng tây nơi Tần tiểu thư làm việc sao? Nghe chính người phụ trách bên trong nói, máy in của nước Đức là một thương hiệu mới kinh doanh được vài năm, không có nền tảng gì. Tần tiểu thư này nói mấy lời ngon tiếng ngọt, vậy mà Tống Đại thiếu gia lại đưa hết đơn hàng máy in cho cô ta. Đó là đơn hàng mấy chục vạn đại dương đấy." Niên thái thái bĩu môi: "Mọi người xem, đây mới là cao tay, rõ ràng kiếm tiền nhờ đàn ông, nói ra thì lại là hình mẫu về sự độc lập của phụ nữ, thực sự dựa vào kỹ năng của mình để mua hàng cho cửa hàng tây. Nhưng tôi muốn hỏi xem một cô gái hơn hai mươi tuổi đầu, có bản lĩnh gì được chứ?"

"Ôi trời, đơn hàng mấy chục vạn đại dương cơ á? Cứ cho đi tùy tiện vậy ư? Không thể nào! Mọi người hay nói Đại thiếu gia nhà họ Tống xuất sắc từ khi còn nhỏ, thông minh không thua kém gì Tống lão gia. Sao lại hồ đồ như vậy được?"

Niên thái thái lắc đầu cười, tỏ vẻ mấy người dưới quê các bà chẳng hiểu sự đời: "Các bà chưa từng thấy Tần tiểu thư kia thôi, đừng nói là thiếu gia nhiệt huyết sôi trào. Đến cả bà già như tôi đây, nhìn thấy cũng rung động. Bây giờ chính là bến Thượng Hải, phụ nữ mặc sườn xám có ai mà không mặc rộng rãi áo tay phồng chứ? Chỉ có cô ta, mặc chiếc váy ôm sát vòng eo thon thả."

Niên thái làm động tác miêu tả vòng eo nhỏ nhắn của Tần Du: "Chậc chậc chậc, khuôn mặt nhỏ kia, đúng là rất đẹp, càng lợi hại đó là thần thái rạng rỡ sinh động, bên trên có vải che kín mít, không cần lộ cái gì ra, chỉ như vậy cũng đủ khiến đàn ông sáng cả mắt rồi. Có cơ hội các bà nhất định phải nhìn thử xem."

"Niên thái thái, thế mà bà không mang ảnh của cô gái này về, để chúng tôi được mở mang kiến thức."

DTV

"Làm gì có cơ hội chụp ảnh chứ?" Niên thái thái mỉm cười: "Hơn nữa, ảnh sao có thể lột tả sự quyến rũ của cô ta được?"

"Tôi không tin lắm, Đại phu nhân nhà chúng tôi mới gọi là đẹp thật sự, Niên thái thái bà nói những cái này. Đại phu nhân của chúng tôi cũng có cả, hơn nữa Đại phu nhân của chúng tôi còn trầm ổn, đoan trang nữa." Lục di thái bảo vệ tiểu thư nhà mình: "Có cô gái xinh đẹp như Đại phu nhân nhà chúng tôi, sao Đại thiếu gia nhà ta có thể thích phụ nữ bên ngoài được?"

"Hoa trong nhà sao thơm bằng hoa dại bên ngoài được? Cô đã nói rồi, Đại phu nhân nhà cô trầm ổn đoan trang, là cô gái nhà tử tế, sao có thể phóng đãng như phụ nữ ra vào những nơi đó được?" Một vị thái thái nói với Lục di thái: "Đại thiếu gia nhà cô chẳng phải còn chưa vén khăn trùm đầu đã đi Thượng Hải rồi sao? Chẳng phải Đại phu nhân vẫn luôn ở nhà à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-152.html.]

Lục di thái vẫn kiên trì với ý kiến của mình: "Đại thái thái cho người đưa Đại phu nhân lên Thượng Hải rồi. Các bà cũng chưa từng gặp Đại phu nhân nhà bọn tôi. Đại phu nhân thực sự đẹp như tiên giáng trần ấy. Còn là con gái nhà giàu được dạy dỗ từ nhỏ nữa, có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao Đại thiếu gia lại thích cái loại bên ngoài đó được?"

Niên thái thái mỉm cười: "Lục thái thái, cô cũng chỉ biết có chút ít vậy thôi, không biết thế giới muôn màu muôn vẻ ở bên ngoài. Đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Tôi coi như là người từng thấy Thập Lý Dương Trường. Nhìn thấy Tần tiểu thư kia, cũng phải khen cô ta một câu tuyệt sắc nhân gian đấy. Đại thiếu gia nhà các cô thích cô ta cũng chẳng kỳ lạ gì. Hôm nay tôi chỉ kể về những điều lý thú ở Thập Lý Dương Trường thôi, không nói sâu vào. Cô cũng đừng nói ra ngoài, đến lúc đó Đại thái thái biết được, con dâu đi tìm con trai, con trai còn theo đuổi người phụ nữ khác ở bên ngoài, e là lại phiền lòng đấy."

"Sẽ không nói ra ngoài đâu, tôi chỉ tò mò mà thôi." Lục di thái biết mình đã nói nhiều, không dám nói thêm nữa.

Niên thái thái cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, mà đổi sang chủ đề khác, Lục di thái nghe mà phân tâm, không biết tiểu thư ở bên ngoài thế nào rồi?

Tống lão gia đánh bài cả một buổi chiều, dẫn Lục di thái ăn đầy một bụng bánh kẹo nước trà, cũng nghe được đủ mọi chuyện về.

Ngồi trên xe, Tống lão gia thấy Tiểu Lục đầy tâm sự, bèn ôm cô ấy vào lòng: "Có phải thấy ở cùng những thái thái kia rất câu nệ không? Đừng lo, sau này dẫn em lên Thượng Hải và Thanh Đảo rồi, em ra ngoài đánh vài ván bài, gan sẽ to hơn thôi. Ai cũng có lần đầu mà."

Lục di thái lắc đầu: "Lão gia, tiểu thư là cô gái xinh đẹp nhất mà em từng thấy, ngài nói xem tiểu thư đẹp thật, hay là em thiếu kiến thức?"

"Đã dặn em bao nhiêu lần rồi, sau này không được gọi tiểu thư nhà em là tiểu thư nữa, phải gọi Đại phu nhân." Sắc mặt Tống lão gia không vui.

"Ở bên ngoài đương nhiên em sẽ gọi là Đại phu nhân, ban nãy đều gọi tiểu thư là Đại phu nhân mà. Em đâu có ngốc như vậy!" Lúc này Lục di thái đang được cưng chiều, đâu có sợ khuôn mặt dữ dằn của lão gia.

"Được được được, Vân Nhi của anh không ngốc chút nào cả, còn thông minh nữa chứ!" Tống lão gia bắt đầu nhớ lại con dâu nhà mình: "Tiểu thư nhà em ấy à, đương nhiên là đẹp thật rồi. Nó là con gái danh gia, phải làm chủ mẫu trong nhà, xinh đẹp đối với nó mà nói không phải điều quan trọng nhất. Quan trọng là bản lĩnh sắp xếp gia đình, tiểu thư nhà em cũng có thủ đoạn đấy. Sau khi em tới Thượng Hải, đương nhiên em sẽ thành mẹ sáu của nó, tuy không cần hầu hạ nó như trước đây, nhưng cũng không thể không biết chừng mực, vẫn phải kính trọng nó. Nếu không, nó sẽ xử lý em đây, anh cũng không giúp em đâu. Em cứ nhìn chị ba của em là biết."

"Đại phu nhân đối xử rộng lượng với người hầu bọn em lắm, đương nhiên em phải kính trọng cô ấy rồi. Nhưng mà..." Lục di thái muốn nói lại thôi.

Tống lão gia nhìn dáng vẻ này của cô ấy: "Muốn nói gì thì cứ nói đi? Ấp a ấp úng làm gì?"

"Nãy Niên thái thái nói, nói Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia nhà họ Phó cùng thích một ả gái... gái hạng sang, ả gái hạng sang kia khiến Đại thiếu gia mê như điếu đổ..." Lục di thái nói hết những gì nghe được cho Tống lão gia, cuối cùng cô ấy còn nói: "Em không tin đâu, em tranh luận với Niên thái thái, rằng Đại phu nhân nhà chúng ta mới giống tiên trên trời, cũng có làn da như tuyết, xương như ngọc như trong áng văn, đẹp biết bao nhiêu chứ! Sao Đại thiếu gia nhà chúng ta có thể si mê loại phụ nữ bên ngoài kia được?"

Nghe thấy lời này, Tống lão gia nhíu mày, con trai viết thư kể chi tiết những ưu điểm của máy in của cửa hàng tây bán.

Loading...