Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:50:40
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Nhị thiếu thấy Tần Du và Phó Gia Thụ đi vào thì đã biết mối hôn sự này sẽ không thành. Tuy trong lòng hận nhà họ Phó không thể mặt như vậy, nhưng cũng hết cách, vốn dĩ là mình muốn lợi dụng tiền bạc của nhà họ Phó, bây giờ người ta không muốn cho bạn lợi dụng, thế thì cũng bó tay.
Anh ta còn đang nói chuyện vài câu với Phó Gia Thụ, giả vờ như không để ý, đương nhiên trong lòng anh ta cũng hy vọng mẹ và em gái nhà mình có thể cầm lên được thì buông xuống được, đừng có không kết thân được lại kết thù.
Lúc này bị mẹ gọi tới như vậy, lại thấy Phó Gia Ninh tới gọi Phó lão gia và Phó Gia Thụ, thầm nói: "Không ổn!"
Thấy thái thái tiểu thư ầm ĩ ở đó, những người khác cũng tới theo.
Nhìn thấy con trai đi tới đây, Hồ thái thái kiên định trong lòng, con trai có bản lĩnh, bèn mách lẻo ngay với con trai đang đi tới: "Em gái con chỉ biết một bài văn thực tế. Là lấy ví dụ mà thôi, chưa từng chỉ mặt gọi tên nói tới ai cả. Tần tiểu thư này tới đây là cậy mồm miệng nhanh nhảy, cứ nói em gái con bôi nhọ cô ta, đúng là..."
Nghe thấy mẹ nói như vậy, Hồ Nhị thiếu cảm thấy Tần tiểu thư này quá vô lý, hôm nay bọn họ tới vũ hội của nhà họ Niên như thế này đã vô cùng quá đáng rồi, anh ta không so đo là anh ta rộng lượng, không có nghĩa anh ta hoàn toàn không biết giận: "Tần tiểu thư, em gái tôi chỉ lấy ví dụ thôi, có sai thì sửa, không sai thì tự răn đe mình, cô cần gì phải so đo tính toán với một cô gái nhỏ chứ."
Tần Du còn chưa lên tiếng, Phó thái thái đã cất lời: "Nhị thiếu gia nhà họ Hồ, cậu nói như vậy, sao nghe nó cứ là lạ vậy nhỉ? Em gái cậu là cô gái nhỏ ư? Tiểu Du nhà bọn tôi thì không phải à? Nó cũng chỉ lớn hơn em gái cậu có một hai tuổi thôi? Cậu tự hỏi em nhà cậu đi, Tiểu Du nói sai câu nào? Em gái cậu nói không căn cứ, Tiểu Du nên bị cô ta chửi là không biết tự trọng ở trên báo sao? Bao che cũng không thể bao che vậy được. Chỉ cần khả năng chịu đựng của Tiểu Du kém một chút thôi, có khi lúc này đã nhảy xuống sông Hoàng Phố rồi. Lại còn có sai thì sửa, không sai thì tự răn đe mình? Muốn đổ oan cho Tiểu Du đấy à?"
Phó thái thái xổ ra một tràng như vậy còn chưa thấy thoải mái, lại nhìn sang Hồ thái thái: "Hồ thái thái, quy củ nhà các bà lớn thật đấy, Tứ tiểu thư thấy một cô gái nói chuyện với con trai vài câu, ngòi bút đã sắc như dao, lột sạch da trên người người ta rồi. Nhưng nếu đã có quy củ lớn như vậy, đã coi thường cô gái nhà người ta nói chuyện với đàn ông, tại sao còn tới tham gia vũ hội hôm nay? Khiêu vũ à? Nam nữ rồi cũng phải ôm ôm ấp ấp, như vậy chẳng phải càng không biết tự trọng hơn sao?"
Phó thái thái vừa trợn trắng mắt, cười với vẻ châm chọc, Hồ thái thái thực sự nhìn không nổi nữa: "Phó thái thái, bà cũng không chú ý tới thân phận của mình, con gái tôi cũng coi như tiểu bối của bà, có ai nói tiểu bối như bà sao?"
Phó lão gia đứng đằng sau vợ mình, nhìn sang Hồ Nhị thiếu gia: "Cậu Hồ là công nhân viên chức, mời kiềm chế người nhà cho, miệng đời cay nghiệt, tan xương nát thịt. Rõ ràng Tần Du tiểu thư đang bôn ba vì máy dệt của nhà máy Hưng Hoa, Gia Thụ dốc lòng chế tạo máy dệt trong nước. Tần Du tiểu thư vạch ra kế hoạch cho nó, cả nhà tôi đều cảm kích, cũng vô cùng thích con bé. Không ngờ khi em cậu viết văn thương xót cho nữ giới sống trong nhà, lại đánh đồng con bé với Dư Mỹ Nhan, lấy con bé ra làm ví dụ nói rằng rõ ràng con bé được giáo dục tốt, nhưng lại chọn qua lại giữa hai công tử hào môn, chấp nhận mất tự trọng. Chớ nói tới con bé, đến cả nhà bọn tôi cũng vô cùng oán giận. Trong mắt vợ chồng chúng tôi, Tiểu Du chính là tiểu bối mà chúng tôi thương yêu, chúng tôi không cho phép kẻ khác bịa đặt vô cớ như vậy."
Lúc này Tống Thư Ngạn đã hiểu rồi, Hồ Tứ tiểu thư này viết một bài bình luận nói Tần Du không có tự trọng?
DTV
Vợ chồng nhà họ Phó đều bảo vệ Tần Du, mà người luôn nói muốn theo đuổi cô như mình lại rúc ở một bên?
Tống Thư Ngạn đi lên: "Hồ nhị ca, ngày ấy ở trại nuôi ngựa chị dâu đã nói một vài lời không khách sáo. Khi đó bọn tôi đã giải thích rõ ràng rồi, Tần Du là quản lý trợ lý của bộ phận đại lý máy dệt của Minh Thái, cô ấy đang giới thiệu máy in hoa của Khoa Ân nước Đức cho tôi. Bởi vì ông chủ của Khoa Ân là Kiều Hi hiểu về máy dệt vải, Gia Thị đang sứt đầu mẻ trán với máy dệt vải, cho nên tôi giới thiệu Kiều Hi với Gia Thụ. Tần tiểu thư thông thạo tiếng Đức, hiểu kiến thức về máy móc, giúp đỡ Gia Thụ rất nhiều. Tại sao Tứ tiểu thư còn viết bài văn vô căn cứ như vậy chứ? Đây chẳng phải là sỉ nhục người khác sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-138.html.]
Hồ Nhị công tử nhìn sang em gái mình: "Em viết cái gì?"
Hồ thái thái bảo vệ con gái mình: "Chẳng qua em gái con chỉ viết vài câu mà thôi, có chỉ mặt gọi tên ai đâu."
"Trong ngăn chứa đồ trong xe tôi có báo. Tôi đi lấy cho anh." Phó Gia Thụ nói một câu này xong, nhanh chân chạy ra ngoài.
Phó Gia Thụ cầm báo đi vào, là hai tờ báo: "Tờ này là sau ngày đầu tiên các anh xem đua ngựa, những phóng viên báo nhỏ kia viết. Hôm sau em gái anh đã đăng bài bình luận này lên. Anh xem thử có phải rất quá đáng không?"
Hồ Nhị thiếu cúi đầu đọc báo, nhìn thấy những câu chữ mà em gái mình viết, hôm đua ngựa anh ta về đã biết Tần Du này không dễ chọc, dù sao chỉ cần sau khi kết hôn trói chặt lấy Phó Gia Thụ là được. Nói cho cùng cũng là liên hôn giữa hai gia tộc, đàn ông ở bên ngoài như thế nào, có lúc mở một con mắt nhắm một con mắt là được, huống hồ bọn họ đều nhìn ra được, Tống Thư Ngạn đang theo đuổi cô.
Có Tống Thư Ngạn ở đây, người vợ kia của Tống Thư Ngạn hoàn toàn có thể coi như không có. So sánh hai bên, cô không chọn Tống Thư Ngạn, mà chọn Phó Gia Thụ có vợ môn đăng hộ đối?
Anh ta bảo em gái nén giận, không ngờ cô ta lại viết ra thứ này?
Đừng nói tới việc đến xem mắt còn chưa xem, cho dù đã kết hôn, có phu nhân nhà nào chịu uất ức là lên báo chửi rủa đàn ông ngoại tình chứ?
Hồ Nhị thiếu liếc mắt nhìn Hồ Tứ tiểu thư, nhưng anh ta vẫn biết ý, không thể hiện vui giận bên ngoài: "Tần tiểu thư, là tôi lỗ mãng! Chuyện này là em gái nhà tôi quá đáng, tôi xin lỗi cô thay nó."
Nghe thấy anh trai xin lỗi thay mình, lúc đầu Phó Gia Ninh nói rằng Phó Gia Thụ ăn diện, khiến tất cả mọi người hiểu lầm. Cuối cùng lại là Phó Gia Thụ dẫn người phụ nữ này tới, Hồ Tứ tiểu thư đã mất sạch thể diện rồi, lại bị cô làm mất mặt ngay tại đây, bây giờ anh trai còn xin lỗi người phụ nữ này thay cô ta, đi giúp người ngoài, Hồ Tứ tiểu thư bật khóc quay người bỏ chạy.
Hồ thái thái là một người phụ nữ cổ hủ, tuy sốt ruột trong lòng, ngoài mặt lại tỏ ra thong dong. Hồ Nhị thiếu thấy em gái không quan tâm giờ là lúc nào, chẳng nói một lời quay người là chạy, trong lòng rất bất mãn, nhưng cũng sợ xảy ra chuyện bèn đuổi theo.
Đã hẹn đúng sáu giờ bắt đầu vũ hội, đội nhạc không nhận được tin tạm dừng của chủ nhà, đương nhiên sẽ diễn tấu nhạc hương tôn đúng giờ, âm nhạc nổi lên, nữ chính của vũ hội ngày hôm nay đã chạy mất, bị cô gái mà nam chính dẫn tới đuổi đi, mọi người ở đây nhìn nhau, thế còn khiêu vũ nữa không?
Khi mọi người đang do dự, Tống Thư Ngạn vươn tay ra mời Tần Du trước: "Tần tiểu thư!"
"Xin lỗi! Tôi đã đồng ý với anh Gia Thụ, nhảy điệu đầu tiên với anh ấy rồi." Tần Du uyển chuyển từ tối Tống Thư Ngạn.