Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:50:07
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Gia Ninh bật phắt dậy, đưa tờ báo trong tay cho mẹ: "Tức c.h.ế.t con rồi, Hồ Tứ này phát biểu linh tinh gì thế?"

Phó thái thái cầm báo, thấy ngón tay nõn nà như ngọc của Phó Gia Ninh chỉ vào một bài bình luận tiêu đề "Phụ nữ không thể mượn danh nghĩa tự do khơi mào lối sống thiếu tự trọng".

Ngòi bút viết bài cực kỳ sắc bén, chỉ ra rằng kỹ nữ và thê thiếp còn tồn tại trong xã hội đều là tập tục xấu phong kiến, tại thời đại mới này, nam nữ cần bình đẳng và vân vân.

Những luận điểm này đều vô cùng chính xác, nhưng nửa đoạn sau lại quay ngoắt, nêu ví dụ một kỳ nữ tên Dư Mỹ Nhan. Cô gái này vốn là con gái nhà giàu, vô cùng xinh đẹp, lại không có tự trọng, hành vi đời thường phóng đãng, lưu luyến vũ trường, tiệc rượu, sòng bạc, lại biết tiếng nước ngoài, ăn thông cả người ngoại quốc lẫn người Hoa. Cô gái này còn viết một quyển danh tác có một không hai tên là "Thư tình tân thời", bên trong liệt kê chuyện không thể nói của cô ta với ba nghìn người đàn ông. Mấy hôm trước đã nhảy xuống biển tự sát.

Tác giả thấy tin Dư Mỹ Nhan nhảy xuống biển thì thổn thức không thôi, cảm thán cô gái này vốn có tài văn chương, vì sao phải lựa chọn một cuộc đời như thế? Sau đó vạch trần xã hội hiện tại có đủ loại phái nữ tương tự Dư Mỹ Nhan, được học hành đàng hoàng lại không biết tự trọng, không dùng tài hoa lên con đường chính đạo, lại chỉ biết dùng vẻ ngoài làm mồi dụ, lượn lờ xen lẫn các công tử nhà giàu có, dùng sắc đẹp đổi lấy ích lợi. Đây chẳng lẽ còn không phải một kiểu bán đứng bản thân khác hay sao?

"Ngay cả Dư Tú Thanh cũng nhìn ra người cô ta chỉ trích chính là chị Tần. Vừa biết nói tiếng Anh lại biết tiếng Đức, còn chạy qua lại giữa hai vị quý công tử nhà giàu. Biết rõ một vị trong đó đã có vợ còn không biết xấu hổ mà dính lấy người ta." Phó Gia Ninh tức giận đến mức quỳ gối trên sô pha: "Thôi cho con xin đi, vũ hội còn chưa cử hành, anh con cũng chưa chính thức xem mặt cô ta đâu, cô ta đã coi mình như Nhị thiếu phu nhân nhà họ Phó ta rồi à? Lại còn dùng ngòi bút đăng lên báo phê phán, chỉ trích nữa chứ. Đừng nói chị Tần không hề lả lơi giữa anh trai con với anh Thư Ngạn, kể cả có chăng nữa thì sao chỉ mắng mỗi chị ấy chứ? Sao không mắng cả anh Thư Ngạn vào ấy? Rõ ràng chính anh Thư Ngạn không màng việc bản thân đã kết hôn, còn điên cuồng theo đuổi chị cơ mà?"

Phó thái thái vốn ôm một bụng tức, lúc này càng bùng nổ: "Không thèm tham gia vũ hội kia nữa. Cần gì biết mặt mũi ông nào, chúng ta không nể mặt đấy. Thứ ngu dốt thế này cũng xứng tự xưng là xuất thân thư hương dòng dõi á? Cánh cửa thư hương dòng dõi thấp lè tè như thế từ hồi nào?"

Lúc Phó lão gia về đến nhà, đập vào mắt là hai gương mặt vô cùng giống nhau đều phụng phịu như cá nóc: "Ai đắc tội thái thái và tiểu thư nhà chúng ta thế?"

"Anh xem, anh xem! Anh tự xem đi! Mới cho vài phần mặt mũi, đồng ý tới nhà bọn họ một hồi thôi mà bắt đầu vênh váo, mắng Tiểu Du nhà mình." Phó thái thái dúi báo vào tay Phó lão gia: "Đều tại anh hết, lại đi cho cái nhà thế này thể diện. Cái loại gia đình thế này toàn là cho mặt mũi là không biết xấu hổ." .

Phó lão gia mở báo ra, không biết nên đọc từ chỗ nào. Phó Gia Ninh đành xuống khỏi sô pha chỉ chỗ cho cha mình. Phó lão gia vừa đọc báo vừa nghe hai mẹ con líu ríu nói chuyện. Phó Gia Ninh kể lại câu chuyện giữa mình và chị em tốt: "Cha không biết đâu, Đường Dao Nhi còn tội nghiệp thay con, nói sau này con phải có một bà chị dâu lời lẽ đanh đá rồi."

Phó thái thái: "Hôm nay ta bị Trương Tú Phương ân cần dạy bảo, nói tiểu thư nhà họ Hồ thanh quý, ngàn vạn lần không thể chậm trễ. Nhà họ Hồ bọn họ không thịnh hành thiếp thất, muốn Gia Thụ đoạn tuyệt sạch sẽ với hoa dại bên ngoài."

"Rốt cuộc ai là hoa dại? Kẻ muốn chen chân vào quan hệ của người khác mới là hoa dại ấy!" Phó Gia Ninh nghe mẹ kể chị mình bị gọi thành hoa dại thì giận không thể át.

Tai Phó lão gia bị tiếng nhao nhao của thái thái và con gái quấy rầy đau cả đầu: "Thái thái thân mến của anh ơi, để anh lên thay bộ quần áo rồi lại xuống xử lý được không? Hôm nay tàu số hiệu Xương Ninh đến cảng, anh lên đi một vòng, giờ cả người đều là mùi trong khoang thuyền."

Thay quần áo cũng có thể nghe bà nói chuyện, Phó thái thái theo chồng lên lầu, chưa nguôi giận mà cằn nhằn tiếp: "Đều tại anh tha chuyện xấu về đấy, giờ thì hay rồi. Tiểu Du đường đường là thiếu nữ thanh danh trong sạch, lại bị con bé kia nói thành gái Hồng lâu? Cái con bé Hồ Tứ này nhỏ tuổi mà sao mồm miệng không sạch sẽ thế chứ?"

Phó lão gia thay một bộ quần áo ở nhà, vừa xoay người lại đã thấy cái hộp trên bàn: "Sao em lại lôi cái này ra rồi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-125.html.]

Phó thái thái mở hộp ra: "Vừa nãy em nói chuyện Tiểu Du với Văn Tú, bỗng nhiên lại cảm thấy Tiểu Du hợp với chiếc vòng này nhất..."

Phó thái thái nói với Phó lão gia nguyên nhân mình lấy vòng ra tới, sau đó thở dài: "Thôi, em cũng biết là không thỏa đáng."

Phó lão gia cúi đầu nói thầm bên tai Phó thái thái: "Muốn thấy Tiểu Du đeo cái vòng này còn không đơn giản à..."

Phó thái thái nghe bạn già nói xong thì đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c ông: "Anh không sợ chúng ta đắc tội nhà họ Hồ quá mức à?"

"Nếu không bảo vệ được Tiểu Du, làm con trai không lấy được vợ, chúng ta không được ôm cháu nội thì phải làm sao bây giờ? Với cả hồi xưa theo đuổi em, anh còn đắc tội cả hoàng thân quốc thích nữa là, chẳng phải vẫn vượt qua được đấy sao?" Phó lão gia ôm vợ vào lòng.

Phó thái thái vui rạo rực: "Làm như thế thật hả? Sẽ không sao chứ?"

"Không thành vấn đề, nếu em còn khó chịu thì phạt anh một tháng không được ăn hải sản."

Phó thái thái tựa vào n.g.ự.c bạn già: "Tháng này em nấu cơm cho anh mỗi ngày luôn."

*

Hiện tại Tần Du đang ở nhà máy sợi Hải Đông, trợ thủ của Josh nghỉ ngơi ở Nghiễm Châu bảy, tám ngày mới khỏe hẳn, cũng đã tới Thượng Hải hội hợp với anh ấy. Có vị trợ lý biết ba ngôn ngữ Trung - Anh - Đức ở đây, cuối cùng Tần Du thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Lần này đàm phán giá cả, Tần Du là người môi giới trung gian, hai bên chỉ có mình cô có thể giao lưu thông suốt. Trước tạm thời không nói đến vấn đề chính trực hay không, hai bên chỉ có một mình cô phiên dịch nên chậm trễ?

Tần Du gợi ý Josh tham khảo giá cả sau khi chiết khấu 10% của sản phẩm cùng loại trên thị trường, Josh lại nhượng bộ thêm 10% chiết khấu nữa, Tống Thư Ngạn rất hài lòng. Mà giá cả thực tế giảm 10% so với giá cả dự đoán cũng khiến Josh hài lòng.

DTV

Đoàn người cùng tới nhà máy sợi. Bởi vì máy dệt của nhà máy sợi Hải Đông đều là hàng Nhật Bản và Anh quốc, vừa lúc có chuyên gia máy dệt là Josh ở đây, Tần Du muốn đào sâu, lý giải một chút chi tiết máy dệt cụ thể. Cô đề nghị được tiến vào phân xưởng quan sát. Dù sao nhà máy Hưng Hoa trực tiếp cho cô và Josh mỗi người 10% cổ phần. Hiện tại chính cô cũng là một trong những cổ đông của nhà máy Hưng Hoa.

Mặc kệ Tần Du từ chối Tống Thư Ngạn thế nào, anh ấy cũng tự nhủ phải kiềm chế lại. Nếu Tần Du dễ dàng bị chinh phục thì có khi anh ấy đã chẳng nhớ thương đến vậy.

Tống Thư Ngạn đích thân dẫn Tần Du, Josh và trợ lý của Josh xuống lầu. Đoàn người vừa tới cửa, tiếng máy dệt cành cạch đã kích thích màng nhĩ của Tần Du, mọi người nói chuyện đều phải rống lên với nhau.

Bên trái cửa phân xưởng có mười mấy đứa nhỏ gầy yếu khô quắt, trước mặt mỗi người là một đống bông, bọn nhỏ thò tay vào bông, lựa ra lá cây hoặc cành khô lẫn vào.

Loading...