Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 124
Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:50:04
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây đúng là chuyện có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. ."
"Sao lại không dám nghĩ? Chăm chỉ làm việc thì cuộc sống tốt đẹp sẽ chờ ở phía sau."
"Vâng."
Văn Tú nói chuyện với Hoa Tố Phân một lúc, sau đó về nhà họ Phó. Phó thái thái vừa đi đánh bài về, thấy sắc mặt phu nhân không tốt nên bà ấy hỏi: "Hôm nay phu nhân không may mắn nên bị thua?"
"Ai thua chứ?" Phó thái thái thở phì phò đi lên lầu, Văn Tú đi theo bà ấy vào phòng, đóng cửa lại rồi lấy quần áo cho phu nhân thay.
Phó thái thái cầm túi xách ném lên ghế sofa, tức giận ngồi xuống: "Hôm nay, con mụ Trương Tú Phương kia dẫn Hồ thái thái tới đánh bài, đánh nọ đánh kia! Bà ta muốn nịnh nọt Hồ thái thái, thích thì cứ tâng bốc đi, sao còn muốn kéo tôi làm cùng? Đúng là loại đầu óc không bình thường."
"Niên thái thái vẫn thích nịnh nọt mà." Văn Tú lấy giày đế bằng, đi thoải mái ở nhà cho phu nhân thay.
"Ngay trước mặt Hồ thái thái, bà ta nói với tôi rằng nếu thực sự muốn kết thân với nhà họ Hồ thì bảo Gia Thụ chớ có mập mờ với người khác nữa, phải tuyệt đối cắt đứt với hoa dại ở bên ngoài, đừng làm chuyện vớ vẩn với phụ nữ để đến mức lên báo. Lại còn nói bóng nói gió vũ hội lần này là cố ý tổ chức cho Gia Thụ nhà ta. Đầu óc có vấn đề à? Nhà chúng ta thật lòng muốn kết thân với bọn họ từ bao giờ? Chúng tôi bảo bà ta tổ chức vũ hội à? Có mặt ở vũ hội của họ là nể mặt mũi lắm rồi, lãng phí thời gian của tôi."
Nhà họ Phó là khách quen của nhà họ Niên, nhà họ là nhân tài kiệt xuất tại lĩnh vực bất động sản trong nước, mấy năm nay kiếm được không ít tiền. Nhà họ Niên thì xây nhà, ăn ké kiếm lời.
Nhà bọn họ tạo cơ hội cho công tử nhà họ Phó và tiểu thư nhà họ Hồ là để kết thiện duyên. Nhà họ Phó có tiền, sau này Nhị công tử nhà họ Hồ cũng sẽ từng bước thăng quan. Nếu hai nhà kết thành thông gia thì sẽ hỗ trợ lẫn nhau, như vậy nhà họ Niên cũng sẽ được nhờ.
Lúc trước, Tứ tiểu thư nhà họ Hồ có tầm mắt rất cao, từ xưa tới nay cha mẹ cô ta cũng rất thanh cao, không muốn làm bạn với những phú thương như bọn họ. Nhưng Nhị công tử nhà họ Hồ đã bước chân vào con đường làm quan, lại còn trong ngành ngân hàng, nếu có thể kết thông gia với phú thương thì sẽ rất có lợi. Anh ta tính tới tính lui cuối cùng chọn Phó Gia Thụ, cũng coi như suy tính cho em gái mình.
Phó Gia Thụ chẳng những rất đẹp trai mà còn đi du học về, xét từ học thứ cũng coi như xứng với nhà họ, quan trọng là nhà họ Phó rất sạch sẽ. Những nhà giàu khác đều vợ cả, vợ lẽ thành đàn, chỉ có vợ chồng Phó lão gia là tình cảm sâu đậm.
Vì thế cả nhà bọn họ đều rất hài lòng về Phó Gia Thụ, nhất là Tứ tiểu thư nhà họ Hồ, cô ta từng gặp anh nhiều lần, đã gật đầu đồng ý từ lâu.
Nhà họ Hồ cho rằng mình kết thân với nhà họ Phó có thể mang tới cho bọn họ rất nhiều lợi ích. Trung Quốc đã trải qua hàng trăm nghìn năm, có bao giờ đồng tiền vượt qua được quyền lực? Đương nhiên, nhà họ Phó nhất định sẽ bằng lòng.
Nhà họ Niên cũng nghĩ vậy nên lúc Nhị công tử nhà họ Hồ vừa nhắc đến, bọn họ đã toàn tâm toàn ý muốn thúc đẩy mối nhân duyên này.
Lần trước, Niên lão gia nhìn thấy Tần Du bước ra khỏi xe của Tống Thư Ngạn, nghĩ cô muốn làm vợ lẽ của anh ta, sau đó lại thấy cô cười với Phó Gia Thụ ở cửa Vân Hải. Điều khiến nhà họ Hồ coi trọng chính là gia phong của nhà họ Phó. Nếu Phó Gia Thụ cũng muốn có phòng lớn phòng nhỏ như những công tử nhà giàu khác, e rằng nhà họ Hồ sẽ không vui.
Dù Phó thái thái tỏ ra không vội tìm con dâu không chỉ một lần, nhưng nhà họ Niên vẫn không hiểu ý của nhà bọn họ, còn ba phen mấy bận nâng nhà họ Hồ lên, đạp nhà họ Phó xuống, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Có cơ hội này mà không biết nắm lấy. Niên thái thái tự cho rằng quan hệ giữa họ rất tốt, còn làm ra vẻ mình làm tất cả là vì nhà họ Phó, vì tốt cho Gia Thụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-124.html.]
Thật sự nghe không hiểu tiếng người à?
DTV
"Niên thái thái đúng là quá đáng. Chẳng phải nhà họ Niên bọn họ xây nhà sao? Năm nào nhà ta chẳng kéo nhiều mối làm ăn cho họ, sao bà ta lại giúp Hồ thái thái nói như vậy?" Văn Tú bóp vai cho Phó thái thái.
"Làm ăn tới một mức độ nhất định sẽ muốn chơi cùng người có quyền lực, cũng bình thường thôi. Cha vợ của Nhị công tử nhà họ Hồ là quan lớn trong chính phủ, bản lĩnh của cậu ta cũng không nhỏ, đương nhiên họ muốn nịnh bợ rồi. Nhưng cũng không thể coi Gia Thụ nhà ta là hàng tặng được?"
"Sao phu nhân phải chấp nhặt với loại người này làm gì? Hơn nữa, thiếu gia nhà ta đã có người trong lòng từ lâu, Tần tiểu thư cũng đã đồng ý giúp cậu ấy rồi. Đợi cô ấy đi theo thiếu gia tới vũ hội là họ sẽ biết cậu ấy chẳng thèm Tứ tiểu thư nhà họ Hồ." Văn Tú "hừ" một tiếng: "Tần tiểu thư vừa thanh tao vừa lịch sự, cũng rất hào phóng, hôm nay người làm nhà cô ấy nói với tôi..."
Phó lão gia từng nói với bà ấy Tần Du là đứa trẻ có chủ kiến, học vấn cũng tốt, giờ lại nghe Văn Tú nói cô nhận gia đình bốn người kia, đúng là rất hợp ý Phó thái thái: "Đứa nhỏ này vừa lương thiện vừa lanh lợi. Tôi rất thích."
"Quan trọng nhất là Tần tiểu thư rất xinh đẹp, trời sinh một đôi với thiếu gia. Tứ tiểu thư nhà họ Hồ kia được gọi là mỹ nữ, tài nữ của bến Thượng Hải, nói thật mặt thì dài, lại còn là mũi ưng, nhìn tướng là biết rất cay nghiệt. Nếu Tần tiểu thư nghiêm túc ăn diện, vừa ra trận đã khiến cô tiểu thư kia biết khó mà lui."
Phó thái thái nghe Văn Tú nói vậy, dường như nhớ ra cái gì đó nên đi vào phòng trong, mở tủ sắt lấy ra một cái hộp, sau đó lại đi ra gian ngoài và đặt lên bàn. Bà ấy mở cái hộp ra, bên trong là một sợi dây chuyền. Đây là cái vòng cổ thiết kế lưu hành nhất đương thời, ở giữa còn có một viên ngọc lục bảo hình vuông cực lớn, ở viền là một vòng kim cương hình vuông, kiểu dáng vừa đơn giản vừa hào phóng.
"Văn Tú, bà nói xem Tiểu Du đeo sợi dây chuyền này vào có đẹp không?"
Dây chuyền này là món quà mà Phó lão gia dùng một số tiền lớn để mua trên hội đấu giá của người Anh vào năm ngoái. Phó thái thái đã có tuổi nên nên hơi phát tướng, đeo sợi dây chuyền này trông cổ hơi ngắn. Bà ấy từng muốn sửa thành kiểu khác, chỉ có điều đây là tác phẩm của nhà thiết kế hàng đầu Châu u, sợ sửa lại hỏng mất.
Con nhóc Gia Ninh còn nhỏ tuổi, tính tình lại hoạt bát, chẳng thể trấn áp được châu báu xa hoa thế này. Phó thái thái rất tiếc nhưng Phó lão gia lại chẳng để tâm, ông ấy nói cùng lắm sau này cho con dâu.
"Phu nhân, chỉ là chuyện của thiếu gia và Tần tiểu thư còn chưa đâu vào đâu, bây giờ bà lấy sợi dây chuyện này ra có vẻ không hay!"
"Đâu phải cho luôn, chỉ đưa Tiểu Du đeo một lúc thôi. Tôi cảm thấy sợi dây chuyền này rất hợp với con bé."
Nhà giàu, đời trước tích lũy là vì để lại cho những đời sau, dù trong tay có rất nhiều châu báu, vào tay con cháu cũng chỉ là đồ cưới mà thôi. Con dâu, con gái mượn mẹ chồng, mẹ đẻ đồ trang sức để dùng trong những trường hợp trang trọng cũng là chuyện thường.
"Phu nhân, bà thích Tần tiểu thư là một chuyện. Nếu bà mạo muội cho mượn châu báu, chưa chắc cô ấy đã cảm kích."
Phó thái thái thật sự rất tiếc.
Văn Tú biết phu nhân luôn được lão gia che chở, dù ở tuổi này vẫn khá tùy tiện, thậm chí có hơi hồn nhiên, ngây thơ, thích một người sẽ toàn tâm thích người đó.
Nghe Văn Tú nói vậy, Phó thái thái cũng cảm thấy ý nghĩ của mình quá hão huyền, cũng hơi nóng vội. Bà ấy ủ rũ đóng hộp gấm lại.
Phó thái thái nghỉ ngơi một lát cho hòa hoãn rồi mới xuống lầu, thấy con gái nằm dài trên sô pha xem báo thì đi tới đánh cô ấy một cái: "Ngồi không ra ngồi."