Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:14:26
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ tôi là người phương Bắc, cha tôi thích ăn món mì hải sản này, nên bà ấy liền học cách làm nó. Khi bà ấy vui mừng sẽ làm mì hải sản cho cha tôi ăn, không vui thì sẽ làm cho chúng tôi ăn, để chúng tôi nói cho cha biết, hôm nay ăn mì hải sản rồi, không có phần của ông ấy." Phó Gia Thụ vẻ mặt bất lực.

Tần Du chợt hiểu ra: "Cho nên hai người oẳn tù tì để quyết định ai là người đi nói?"

"Đúng vậy!"

"Bác trai, bác gái cũng thú vị thật đó." Tần Du không nhịn được cười, thực sự không nghĩ ra một người quyền cao chức trọng như Phó lão gia, dịu dàng đoan trang như Phó thái thái, lại trẻ con như vậy.

Tần Du không dám cười lớn, nhưng lại không kìm được, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đè nén nụ cười trên khóe môi.

Lúc này, Phó lão gia đang tham gia buổi tiệc của thương hội Ninh Ba, buổi tối sẽ đi Vân Hải ăn cơm.

Tống lão gia không ở Thượng Hải, nên Tống Thư Ngạn đại diện tham dự. Những nhà khác cũng dẫn thêm con cái của mình đến. Phó Gia Thụ đã về nước một năm hơn, nhưng cũng chẳng tham gia được mấy lần ở những nơi như vậy. Có người hỏi Phó lão gia: "Anh Đức Khanh, công tử đâu?"

Phó lão gia nhìn như bất lực nói: "Máy may của xưởng Hưng Hoa vẫn chưa có đầu mối, Gia Thụ ngày ngày ở đó. Tôi để cho thằng bé tự mày mò, người trẻ va vấp một chút cũng tốt."

"Một người âm thầm làm thì làm ra được gì? Không lẽ giờ vẫn còn đang ở xưởng sao? Bảo thằng bé qua đấy uống vài ly với chú bác đi!" Ông chủ Niên nhìn sang Tống Thư Ngạn: "Chẳng phải Thư Ngạn cũng ở đây à? Hai anh em ngồi nói chuyện với nhau!"

"Đúng đó! Ông chủ Phó, đứa con bất tài nhà tôi còn hy vọng được tiếp xúc nhiều với công tử, để cậu ấy có thể dẫn dắt nó nữa đấy." Ông chủ Kim cũng chạy đến nói.

Kim Hiếu Vũ bị nói là đứa con bất tài thì trợn trắng mắt, dù sao trong miệng người cha già, con trai nhà người ta đều tốt hơn anh ta cả.

"Đây chẳng phải Gia Thụ sao?" Ông chủ Kim nhìn Phó Gia Thụ đang chào tạm biệt Tần Du ở trước cửa khách sạn Vân Hải.

Nghe ông chủ Kim nói vậy, những người khác cũng nhìn sang, chỉ thấy một nam một nữ đang đứng ở trước cửa Vân Hải, người con trai khôi ngô tuấn tú, người con gái xinh đẹp trang nhã.

Sáng mai Tần Di phải dọn hành lý ở khách sạn vào nhà, Phó Gia Thụ nói sẽ đến dọn giúp cô. Tần Du dự định đến đây ở lâu dài, nên mang hẳn mấy thùng hành lý. Bây giờ Tần Du bất giác xem Phó Gia Thụ như một... cô bạn thân thiết? Nên cô không khách sáo nữa.

"Được."

"Tám giờ sáng mai tôi đến đón cô."

Phó Gia Thụ tạm biệt Tần Du, đang tính quay người thì nghe thấy có người gọi anh: "Gia Thụ!"

Phó Gia Thụ nhìn sang, là cha anh, còn cả mấy người Tống Thư Ngạn đứng ở đó, đồng loạt nhìn sang chỗ này.

Phó lão gia thấy con trai bèn gọi: "Gia Thụ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-110.html.]

Phó Gia Thụ bước nhanh đến.

Ông chủ Niên và ông chủ Kim đứng cạnh nhau, ông chủ Kim mở vũ trường và kịch viện, trắng đen đều dính líu đến, vô cùng háo sắc: "Đây là thiên kim nhà nào thế?"

Ông chủ Niên âm thầm nhìn vẻ mặt ủ dột của Tống Thư Ngạn: "Lần trước ở trước cửa hàng Tây Minh Thái, thấy vị tiểu thư này bước xuống từ xe của Thư Ngạn."

Ông chủ Kim tỉ mỉ quan sát Phó Gia Thụ mặt mày hớn hở và Tống Thư Ngạn mặt như ai nợ tiền, khẽ nói với ông chủ Niên: "Thú ý đấy, thật là thú vị."

Phó Gia Thụ bước nhanh lại, chào hỏi mấy vị trưởng bối, ông chủ Kim nhìn như trêu đùa nói: "Cha cháu nói cháu bận việc máy móc của nhà máy Hưng Hoa, nhưng không biết hóa ra cháu đang bận một việc khác. Nhưng thành gia lập nghiệp, thì vẫn phải thành gia trước rồi mới lập nghiệp. Cháu xem đó, Thư Ngạn về sau cháu mà đã thành thân rồi. Cháu nên nắm bắt chút, để cha cháu được ẵm cháu nội sớm đi."

"Cháu và anh Thư Ngạn không thể so sánh được, cậu ấy đã có thể một mình đảm đương Hải Đông, còn cháu thì suốt ngày phiền muộn về máy móc. Không gấp, không gấp!" Phó Gia Thụ vội vàng thanh minh.

Ông chủ Niên vỗ vai Phó Gia Thụ: "Gia Thụ đến rồi, vậy cùng nhau ăn tối đi, vốn dĩ muốn để ba cháu tìm cháu đến ăn đó."

DTV

"Hôm nay mẹ cháu đã nấu mì hải sản ở nhà, cháu đã ăn một bát lớn rồi ạ." Phó Gia Thụ mượn cơ hội này để hoàn thành nhiệm vụ: "Cháu còn phải về xem bản vẽ, chắc không đi đâu ạ, các chú các bác ăn uống vui vẻ nhé."

Phó Gia Thụ tìm lý do chuồn mất, Phó lão gia lắc đầu, bất lực cười: "Đứa trẻ này, đầu óc cứng ngắc. Đừng quan tâm nó nữa, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm."

Trên bàn ăn, mọi người ăn uống cụng ly với nhau, Tống Thư Ngạn im lặng ngồi ở đó, không muốn xã giao, anh ấy thật không biết Phó Gia Thụ là như thế nào? Một bên thì nói không theo đuổi Tần Du, một bên lại tiếp xúc với Tần Du từng giây phút.

Kim Hiếu Vũ kính rượu hết một vòng, cầm ly rượu đến sau lưng Tống Thư Ngạn, bàn tay đặt lên vai anh ấy: "Anh Thư Ngạn, sao nhìn anh buồn bã vậy?"

Tống Thư Ngạn nhìn cánh tay mập mạp đặt trên vai mình, hơi nhích ra: "Buồn bã ở đâu ra? Chỉ đang suy nghĩ chút chuyện mà thôi."

Ông chủ Kim đang nói chuyện thì thầm với ông chủ Niên thì nghe thấy câu nói này, ngẩng đầu nhìn con trai: "Hiếu Vũ, con tưởng Thư Ngạn giống như con à? Thư Ngạn quản lý nhà máy Hải Đông, ngày thường công việc rất bận rộn."

Ông chủ Niên cụng ly với Phó lão gia: "Mà nhắc mới nhớ, Thư Ngạn và Gia Thụ là xuất sắc nhất trong đám hậu bối của chúng ta. Đức Khanh à, Thư Ngạn đã kết hôn rồi, công tử của anh cũng đã đến tuổi, mấy ngày trước tôi tình cờ gặp được Tứ tiểu thư của Hồ Cửu Nghị, tiên sinh Hồ. Cháu ấy xinh đẹp như hoa như ngọc, tôi nhớ ngay đến Gia Thụ."

Ông chủ Kim nghe thấy ông chủ Niên nói vậy, lập tức ngẩng đầu: "Đức Khanh à, nhà họ Hồ là gia đình có học thức, giờ đây nhị công tử đảm nhận chức phó giám đốc chi nhánh Thượng Hải của ngân hàng Trung Quốc, lại còn là con rể của Thẩm Thiệu Hoa. Nhà ông mở ngân hàng tư nhân, nếu có thể kết thân với nhà họ Hồ, Gia Thụ có người anh vợ này, sau này chắc chắn sẽ ngày càng phát đạt."

Phó lão gia nghe vậy, cảm thấy nhức đầu, nhà họ Hồ đánh chủ ý vào con trai ông, hoặc là nói đánh chủ ý vào nhà họ Phó đã rất lâu rồi.

Lão nhị của nhà họ Hồ này từ sau khi dụ dỗ được con gái của nhà họ Thẩm, ép vợ cũ phải ly hôn, để cưới con gái nhà họ Thẩm. Dưới sự giúp đỡ của nhà vợ, anh ta vào được ngân hàng Trung Quốc, nhanh chóng thăng chức làm phó giám đốc chi nhánh Thượng Hải.

Chỉ là mảng ngân hàng tài chính này thâm sâu thế nào, cao tầng thì không cần phải nói đến nữa, em trai ruột của vị phu nhân kia nhậm chức bộ trưởng bộ tài chính. Chính là khu vực Thượng Hải này cũng vô cùng phức tạp, ở tô giới, những ngân hàng được Anh và Pháp đầu tư đã cày cấy ở chỗ này bảy tám mươi năm, ở dân gian cũng có ngân hàng tư nhân kiểu cũ và hiệu cầm đồ thực lực hùng hậu. Chỉ là trong nội bộ ngân hàng Trung Quốc cũng rất lộn xộn, huống hồ đầu năm chính phủ Nam Kinh quyết định thành lập một ngân hàng trung ương khác, chuyển ngân hàng Trung Quốc bắt chước ngân hàng Đại Thanh Hộ Bộ thành một ngân hàng thương nghiệp, không còn gánh vác chức năng của ngân hàng trung ương nữa.

Cho nên nhị công tử nhà họ Hồ ở trong vũng nước lộn xộn này ngoài trừ nhà họ Thẩm ra, cũng phải bắt đầu nuôi dưỡng mối quan hệ và thực lực của bản thân. Rất rõ ràng nhà họ Phó chính là sự lựa chọn hàng đầu, ngân hàng tư nhân chính là sự trợ giúp cho anh ta ở ngân hàng, mà vận chuyển tàu thủy là niềm vui bất ngờ, dù sau ba vợ anh ta cũng là phó bộ trưởng bộ giao thông vận tải.

Loading...