Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:14:14
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi thảo luận thứ hai tuần sau lại trở về với vấn đề cải tiến máy may.
Tần Du chỉ vào bản vẽ: "Lò xo cần phải chế tạo thử, nhưng chắc yêu cầu không cao, những linh kiện này cũng không quá khó, tôi chỉ mới vẽ bản thảo mà thôi, còn cần phải vẽ bản thiết kế chính thức để xác định kích thước phân phối giữa các linh kiện nữa. Về phần Josh, chắc chỗ anh ấy có sẵn bản vẽ, nhưng hình như cần phải chuyển từ Đức đến thì phải?"
Tần Du hỏi Josh, anh ấy lắc đầu: "Bản vẽ không cần chuyển từ Đức tới, có tới cũng vô ích, thiết bị của tôi và mấy người vẫn có sự sai lệch. Để tôi vẽ lại bản thiết kế mới dựa theo máy may của mấy người."
Tần Du phiên dịch cho Phó Gia Thụ, anh hưng phấn: "Vậy thì tốt quá."
"Dựa vào bản thảo của tôi, các anh cần bao lâu để hoàn thành bản vẽ chính thức?" Tần Du hỏi Phó Gia Thụ và hai sư phụ.
"Chắc là ba ngày?" Phó Gia Thụ nhìn bản thảo.
"Ba ngày?"
Tần Du và hai kỹ sư đồng thời phát ra lời ngờ vực.
"Thiếu đông gia, thực ra kết cấu này cũng khá phức tạp, chúng ta còn phải đi tìm lò xo thích hợp, nguyên vật liệu phù hợp với nó nữa, còn phải..."
Nghe kỹ sư Trương nói như vậy, đừng nói là ba ngày, ba tuần còn thấy hơi khó nữa là.
Chút đồ này, nếu đổi lại là kiếp trước, dùng phần mềm thì nửa tiếng đã giải quyết xong. Tần Du muốn tự vẽ, nhưng tiếc rằng dạo này công việc của cô bận rộn, rất khó tĩnh tâm lại. Vả lại, ở kiếp trước ngoại trừ lúc đi học cô có học qua bản vẽ thủ công, sau này đều sử dụng phần mềm cả rồi, đối với cô vẽ thủ công rất là xa lạ.
Josh thấy Tần Du chau mày, bèn hỏi cô nguyên nhân, Tần Du nói: "Dạo gần đây tôi phải dọn nhà, hơn nữa cũng vừa mới bước vào cửa hàng Tây nên công việc vừa nhiều vừa tạp nham."
"Không sao, tôi có thể vẽ bản thiết kế trên thuyền, tài liệu đều mang đủ rồi. Tôi chỉ cảm thấy tưởng tượng ra kết cấu này thật sự rất lợi hại, nhưng vẽ nó thực ra không khó. Tôi làm hết được rồi, hai thiết bị này để tôi làm cho. Đây đều là thiết bị độc lập, không cần phối hợp quá nhiều kích thước, chắc tối nay tôi có thể vẽ ra được." Josh chủ động muốn nhận lấy việc vẽ hai bản vẽ này.
Tần Du ngẩng đầu nhìn hai kỹ sư kia: "Josh nói để anh ấy vẽ, tối nay có thể hoàn thành. Chuyện này cứ tạm thời xử lý như vậy trước đã."
Mình thì nói ba tuần, mà người Tây chỉ cần có một đêm, trong chốc lát hai kỹ sư mất hết mặt mũi, giải thích với Phó Gia Thụ: "Thiếu đông gia..."
Tần Du biết suy nghĩ của bọn họ, ngăn lại lời nói của kỹ sư Trương: "Sư phụ Trương, phương diện giáo dục kỹ thuật công trình ở nước Đức rất tốt. Hơn nữa, Josh lại có thiên phú ở lĩnh vực máy móc. Nếu ở giai đoạn này người nước ngoài thật sự làm được, thì chúng ta cũng làm được ngay, vậy chúng ta đã chẳng bị lạc hậu như vậy rồi. Dù sao chúng ta biết được cách biệt, cố gắng đuổi theo là được."
"Lời của tiểu thư Tần, các anh đều đã nghe thấy rồi đó. Không cần phải áp lực, chỉ cần chúng ta có thể rút ngắn một bước đã tốt lắm rồi. Các anh đã bận rộn cùng tôi bao nhiêu lâu nay, dù có ra sao, hiện giờ nhìn lại những ngày tháng này của chúng ta không bận rộn uổng công là được." Phó Gia Thụ nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Sắp bốn giờ rồi, các vị ngồi một lúc, đợi lát nữa chúng ta cùng đi ăn tối, để tôi cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người nhé."
Tần Du cầm túi xách lên: "Buổi trưa ăn nhiều vậy mà còn ăn à? Anh không sợ người chưa già đã có bụng bia hả? Nhân còn chút thời gian, tôi trở về cửa hàng Tây nói chuyện với Bob về tiến triển đơn hàng ở Hải Đông."
Phó Gia Thụ bị cô nói vậy, vẻ mặt hơi thẹn thùng: "Cô nói cũng phải, để tôi đưa cô về cửa hàng Tây?"
Tần Du hỏi Josh có muốn về cùng không, thì đưa anh ấy về khách sạn trước. Josh trả lời: "Đương nhiên, tôi phải tranh thủ thời gian vẽ cho xong bản vẽ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-105.html.]
Phó Gia Thụ cầm chìa khóa chuẩn bị chở bọn họ đi, Tống Thư Ngạn đi tới: "Gia Thụ, để tôi đưa tiểu thư Tần và Josh cho, đúng lúc tôi cũng đi tìm Bob uống tách cà phê."
"Vậy làm phiền anh Thư Ngạn rồi."
Phó Gia Thụ tiễn bọn họ xuống lầu, Tống Thư Ngạn mở cửa ghế lái phụ ra, quay đầu bèn thấy Phó Gia Thụ đang mở cửa ghế sau giúp cho Tần Du.
Thấy xe đã rời đi, Phó Gia Thụ quay người muốn lên lầu, chợt thấy cha anh đang đứng ở ban công trên văn phòng hút thuốc, anh bước nhanh lên lầu, đi đến bên cạnh ba mình: "Cha!"
Phó lão gia hút thuốc, mỉm cười nói với anh: "Chẳng phải con nói muốn có cơ hội cạnh tranh công bằng sao."
Thấy người cha già hiểu được cách nghĩ của mình, Phó Gia Thụ vui mừng nói: "Cảm ơn cha!"
Tống Thư Ngạn biết không thể trách Phó Gia Thụ được, là bản thân không có thói quen mở cửa xe cho phụ nữ, mà lúc này lồng n.g.ự.c còn rất ngột ngạt, Phó Gia Thụ đang tạo ra sự so sánh sao?
Anh ấy nhắc nhở bản thân, lát nữa dù có thể nào đi chăng nữa, xuống xe nhất định phải mở cửa cho Tần Du. Sau khi đưa Josh về khách sạn, chiếc xe dừng lại ở cửa hàng Tây. Tống Thư Ngạn ma sát bàn tay, muốn đợi sau khi xe dừng hẳn sẽ lập tức ra mở cửa cho Tần Du. Nào ngờ phó tổng giám đốc Bon của cửa hàng Tây Minh Thái mặt mày hớn hở đứng ở trước cửa xe anh ấy, vô cùng ga lăng mở cửa và đợi anh ấy xuống xe.
Cùng lúc đó, Tần Du cũng đã bước xuống xe, cô đứng ở bên cạnh Bob đợi anh, không biết có phải ông trời đang chống đối anh ấy hay không? Chẳng cho anh chút cơ hội mở cửa cho phụ nữ gì cả.
"Steven, chào mừng!" Bob giơ tay.
Bob bắt tay với Tống Thư Ngạn, muốn cùng anh đi vào cửa hàng Tây, nhưng Tống Thư Ngạn lại quay người đợi Tần Du cùng đi.
Mà một màn này đúng lúc rơi vào mắt một người Trung giàu có vừa đi ra khỏi cửa hàng Tây, người này nhìn thấy Tần Du bước ra từ trong xe Tống Thư Ngạn, mà Tống Thư Ngạn lại bày ra bộ dạng "bảo vệ người đẹp" đứng ở bên cạnh Tần Du.
Người giàu có kia không cách nào không chú ý đến Tần Du, người phụ nữ này thật sự rất xuất sắc, rất xinh đẹp, kiểu xinh đẹp không chỉ mỗi khuôn mặt, mà là khí chất từ trong ra ngoài.
Nghe Charles Hà ý tứ sâu xa nói: "Vốn dĩ tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao phu nhân Smith lại giao chỗ quan trọng như vậy cho một cô gái trẻ tuổi? Bây giờ tôi đã biết cô ấy thật sự rất sáng suốt, chỉ dựa vào khuôn mặt này, thân hình này đã có biết bao người đàn ông đổ gục dưới chân cô ấy rồi? Hôm qua là công tử nhà họ Phó, hôm nay là đại thiếu của phủ Tống. Lẽ nào cô ấy muốn công tử của bốn gia đình kinh doanh giàu có của Ninh Ba chúng ta thần phục dưới vày mình sao?"
Thương gia người Hoa ở bến Thượng Hải, phái chủ yếu là Tô Nam và Ninh Ba, nhà họ Phó và nhà họ Tống là thương gia giàu có ở phái Ninh Ba. Tiên sinh Niên này cũng đến từ Ninh Ba, mấy gia tộc lớn ở Ninh Ba khẽ tránh được việc quen biết, nghe Charles Hà nói vậy, tiên sinh Niên cũng sinh lòng hứng thú.
Tống Thư Ngạn cũng thấy vị tiên sinh Niên này, là một hậu bối nên anh ấy tiến lên trước: "Bác Niên, trùng hợp quá."
DTV
"Thư Ngạn, sao cháu lại ở đây?"
"Trong xưởng phải nhập mấy cái máy in, nên cháu qua đây bàn chuyện. Còn bác thì sao ạ?"
"Bàn về tiến độ xây dựng hai tòa chung cư."
Ở thời đại này đã hình thành các loại doanh nghiệp khai phát, công ty thiết kế và doanh nghiệp kiến trúc.
Trong tô giới, lấy đất làm chủ lực là các cửa hàng Tây lớn, công ty thiết kế cũng là lấy kiến trúc sư người Hungary, Hudec dẫn đầu. Nhưng loại công việc nặng nhọc như xây dựng này, phần nhiều là để cho xưởng xây dựng của Trung, vì dụ như ông chủ xưởng xây dựng Niên chình là doanh nghiệp xây dựng có quy mô lớn ở bến Thượng Hải.