Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên thành cô vợ béo biết Huyền học ở thập niên 80 - Chương 45: Cảm ơn nha

Cập nhật lúc: 2025-07-02 13:20:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cô nói bậy, đó là vết bỏng do tôi gây ra, không không phải là vết thương do xô xát!"

Những người chứng kiến đều cho rằng tất cả chỉ là một cái cớ, nhao nhao vây quanh, bà ta đáng thương nói mình không có, nói mụ béo này oan uổng người.

Mặc dù bị mọi người vây quanh nhưng Cố Mạn Mạn vẫn có thể nhìn thấy sự nhẹ nhõm trên khuôn mặt của bà ta.

Nhẹ nhõm cái gì.

Bởi vì muốn đi đồn công an cho nên nhẹ nhõm?

Có gì đó không ổn.

Nếu bà ta nghĩ có thể nhẹ nhõm, vậy thì... Cố Mạn Mạn cô đây sẽ không để bà ta đi.

Cố Mạn Mạn đột nhiên nói.

"Tôi không muốn đưa bà đến đồn cảnh sát. 

Khẳng định cũng là bởi vì tình huống trong nhà cho nên bất đắc dĩ mới làm loại sự tình này đi. 

Tôi sẵn sàng tha thứ cho bà."

"Chỉ cần bà trả lại cho tôi hai trăm tệ, đó là số tiền mà vợ chồng tôi đã tiết kiệm được.

Chúng tôi định sẽ gửi số tiền đó vào ngân hàng, chỉ cần bà trả lại tiền cho tôi, tôi sẽ không so đo ô ô ô, còn chiếc vòng tay vàng đó là của tôi. 

Tôi rất thích nó. 

Tôi có thể giúp bà nếu bà gặp khó khăn nhưng hãy trả lại đồ cho tôi." 

Sắc mặt Lưu Hồng cứng đờ, bà ta nhìn Cố Mạn Mạn đang nói nhảm, không thể tin được.

Hai trăm tệ, chiếc vòng vàng nào.

Chết tiệt, bà ta thực sự có một chiếc vòng tay bằng vàng!

Sao cô ta lại biết!

"Buông ra! Buông ra! Ban ngày ban mặt muốn cướp tiền." 

Lưu Hồng liều mạng phản kháng, cuối cùng cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.

Cố Mạn Mạn được sự phối hợp nhiệt tình của mọi người, giật chiếc vòng tay vàng của đối phương ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-45-cam-on-nha.html.]

Bà ta gần như phát điên lên.

"Là của tôi, đây là của tôi, người phụ nữ này nói bậy.

Tôi không lấy gì của cô ta cả, tôi cũng không có 200 tệ.

Đưa tôi đến đồn cảnh sát, đưa tôi đến đồn cảnh sát.

Cô ta là tội phạm, cô ta đang cướp tiền.

Các người là đồng phạm, các người cũng sẽ bị xử bắn!"

Mọi người đều có chút do dự, dám yêu cầu đến đồn cảnh sát như vậy.

Nếu thực sự trở thành đồng phạm, chẳng phải sẽ bị liên lụy sao?

Nếu người này thực sự phạm tội, liệu bà ta có dám kiêu ngạo như vậy không?

Cố Mạn Mạn nhìn bà ta bằng ánh mắt kỳ quái, sau đó tung ra một đòn chí mạng, khiến bà cô ngã xuống đất ngay tại chỗ.

Cố Mạn Mạn nói: "Nhưng bà trộm tiền của tôi, cũng bị nhiễm bột phấn bên trên."

Cô dùng giọng điệu vô tội đáng thương nói.

"Tiền của tôi có ký hiệu trên đó, tôi vừa đốt tiền giấy cho mẹ ở nhà. 

Trên tay tôi có mùi nhang, ngửi là biết. 

Bây giờ không phải lễ tết, không thể trùng hợp bà cũng thắp hương cho gia đình.

Không biết có phải bà cố ý nói dối chúng tôi là đến đồn công an rồi lừa gạt hay không. 

Bằng chứng sẽ không nói dối."

Lưu Hồng vô thức sờ túi mình, phát hiện trong túi có một chỗ phình ra.

Không, không phải, bà ta không mang theo tiền ra cửa.

Không đúng!

Bị trúng chiêu rồi!

Người phụ nữ này là người trong nghề!

Loading...