Năm nghìn tệ chẳng mấy chốc đến tay Cố Mạn Mạn. Cố Mạn Mạn còn tiêu hết tiền đó, một khoản khác đến, tiền tiết kiệm vượt quá một vạn.
Nhìn một đống lớn tiền, Cố Mạn Mạn cuối cùng cũng thể chợ đen bản địa.
Cô ở đây từ mùa hè đến giờ, nhưng bao giờ đến đó.
Qua chợ đen một , dù phiếu cùng tiền cô đều , cần thiết phí tâm tư đến những nơi như .
Lần là ăn uống mà là mua ngọc bích và tiền cổ.
Chợ đen bao giờ biến mất, chỉ phụ thuộc hình thức tồn tại của nó.
Hơn nữa, cần dẫn mới thể tiến nhập cái vòng .
Người dẫn dắt cô là ông già buôn đồ cũ, ông cũng đến chợ đen vài , nhưng ông già vẫn
vững, dựa cùng bọn liên tục kết giao, thu lợi nhiều.
Sự hào phóng và bản tính con buôn của Cố Mạn Mạn là thích hợp nhất cho những giao dịch gọn gàng mà linh hoạt , vì cũng liền vươn tay hợp tác.
Cuối tuần là thời gian nghỉ ngơi mà Cố Mạn Mạn tranh thủ cho , bữa sáng, cô liền đạp xe
đến chợ đen.
Tín vật của tháng là một chiếc đồng hồ đeo ngược với mặt hướng bên trong.
Cố Mạn Mạn phù hợp với tiêu chuẩn, đương nhiên cho phép.
Nơi tập trung là gian rộng rãi phía trang trại nuôi heo.
Ở đây nhiều hoặc , những cùng một hạng sẽ tập trung một khu vực.
Đồ cổ, vàng, ngọc,... ít, chỉ bốn quầy hàng.
Khi Cố Mạn Mạn ngang nhiên xông qua, cầm mảnh vụn thủy tinh trong tay, đó là hàng từ Thượng Hải.
Cố Mạn Mạn cãi vã với loại , rót linh lực mắt , quét một lượt các hàng hóa, chọn bảy trong hàng tá hàng hóa, coi như đáng tiền, xem mấy khối pha lê, tất cả đều mua hết.
Chủ quán ha ha, đồng ý gói ghém .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-194-nguoi-la-nguoi-huyen-mon-sao.html.]
Lúc giao qua, trong túi giấy chỉ còn mấy mảnh vụn pha lê ban đầu.
Cố Mạn Mạn : "Đại ca, cầm nhầm , trong áo lót, áo khoác và túi ẩn ở cổ tay áo đều là hàng mua."
Hỏng bét.
Gặp trong nghề.
Chủ gian hàng hổ , trong ánh mắt chế nhạo của những khác, rơi hàng thật .
Cố Mạn Mạn nhận lấy, gian hàng mà cô để mắt từ đầu.
"Em gái, cô thích xem cái gì cũng , đây, việc sạch sẽ."
"Tay chân sạch sẽ mà dám chạm nút ngọc chặn hậu môn của khác."
Cố Mạn Mạn chỉ một món ngọc đẽ, nhưng đầy tử khí, ai mua sẽ xui xẻo.
Người đàn ông dừng một chút:
", cũng là xuống nông thôn thu mua.
Dù thì đó chắc chắn là đồ , mua về cũng thiệt thòi."
"Ồ, thì cứ giữ . thích da ngày nào cũng nhiễm trùng và bốc mùi khó chịu."
Người đàn ông ở quầy ngọc đột nhiên nghiêm mặt :
"Ngươi là Huyền Môn ?"
Cố Mạn Mạn chọn mặt dây chuyền ngọc Song Ngư, là mặt dây chuyền ngọc thô nhất trong gian hàng của , nặng nề, thô to, màu nước đục.
Khi cô lấy để trả tiền, chủ gian hàng lúc đầu còn nhạo.
Ánh mắt của cô đúng là lúc lúc .
Thứ đó chỉ là một hòn đá vỡ mà thôi.
Cố Mạn Mạn hỏi đối phương giá cả.