Cố Mạn Mạn cảm thấy thật... khôi hài, đường đường là một con yêu quái một con ch.ó mở linh trí bắt nạt thành như .
"Nói , ngươi cầu chuyện gì."
Nói thì thôi, chắc cô sẽ đồng ý.
"Là như , đại sư, vị ...... Vị tiên nữ , thấy tung tích của cô nữa."
Chồn tía ngượng ngùng dùng chân cọ cọ mặt đất.
Cố Mạn Mạn : "Sao thế, thích cô ?"
Thích treo cổ, chồn tía chơi khá thú vị nha.
"Không như , là, là, là cô thấy giấu đồ ở một chỗ khác trong sơn động.
Cho nên mang một nửa gia sản của , nghĩ, yêu đều giữ chữ tín, mới là yêu , cho nên tới một chuyến, nếu cô để tiên nữ đến một nữa, mang đồ ."
Cố Mạn Mạn:......
Tiểu Bộ:......
Kiến ngang qua:...
Dường như nhận thức lời chút giống lợi dụng khác, Chồn tía ngượng nghịu:
"Ha, ha, ? Đây là về sự trung thực , a, a, ha ha."
Cố Mạn Mạn hít sâu một , lúc ngẩng đầu lên, mặt lộ một nụ ấm áp:
"Ừ, đúng lắm, tính cách của ngươi quả thực là hình mẫu cho yêu giới. Nếu tất cả yêu quái đều giống ngươi, thiên hạ liền thêm một phần hài hòa."
"Ha ha, ?" Chồn tía thở phào nhẹ nhõm.
May mắn , con dễ lừa đến mức nhận nó chỉ gặp tiên nữ mà thôi.
Người mới thả lỏng, miệng của con chồn tiếp tục:
" thực sự đáng tin cậy hơn bạn của . Nó luôn trung thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-133-tai-sao-van-la-dang-ve-do-do-uong-uong-nhu-vay.html.]
Rõ ràng là trong hang động tài bảo đồ cổ, nhưng nào nó cũng dối, nó nghèo, đến ăn trực của ."
Lông m.ày Cố Mạn Mạn nhảy lên, hang động?
"Bạn ? Bạn của ngươi chắc chắn cũng cao quý như ngươi. quen với ."
Chồn tía gãi đầu: "Nó tên là Kiêu Long, thể là một con trăn rừng dài hơn năm mét, sợ phụ nữ các cô sẽ sợ nó."
Cố Mạn Mạn cảm thấy lẽ sợ hãi chỉ mỗi phụ nữ .
Con rắn dài hơn năm mét lẽ là nỗi sợ hãi đối với cả đàn ông và phụ nữ.
" đừng sợ. Nó sợ hùng hoàng.
Tổ tiên của nó chút huyết mạch của Tố Trinh nương nương, cho nên đối với hùng hoàng... Ừm."
"Ha ha ha, đùa cô thôi, nó thích uống rượu hùng hoàng."
Cố Mạn Mạn gật đầu, lộ ánh mắt yêu thương mến thương đối với Chồn tía.
Làm thế nào mà nó thể sống sót giữa đám quái vật cho đến tận bây giờ?
Khó trách nghèo túng đến mức trộm thức ăn.
Cố Mạn Mạn mang con rối dùng một theo, chỉ thể hẹn Tiểu Bạch C, khụ khụ, Tiểu Tử gặp :
Cậu luyện tập đủ lâu mới thể biến hình đúng ?
Tại vẫn là dáng vẻ dở dở ương ương như ?
Lát nữa tìm cho một bộ quần áo đàn ông, cũng thể lấy một ít thảo dược đem bán cho con , đổi rau củ đủ cho ăn tám đời."
Đồng tử của Chồn tía phóng đại:
"Thật !!!
thể mua nhiều như ?
thế giới loài thật đáng sợ, chỉ thể thẳng bắt chước đường, nghĩ đến việc xuống núi một cái, kết quả...
Thật đáng sợ, những phụ nữ mỏng manh mềm mại nhưng cổ quấn lông chồn, a ô ô ô."