Vì , chỉ cần ma nữ ở gian một thời gian, cô sẽ vô thức tin tưởng cô.
Vì , câu chuyện cô dâu ma kể , thể là giả:
"Nếu lấy ngọc bích thì cô sẽ rời , dây dưa với nữa ?"
"Ngoại thất......"
Cô vẫn ám ảnh bởi điều .
Cũng đúng, bản cô dâu ma khó đối phó.
Hơn nữa, còn cửa, oán khí càng lớn hơn, thật vất vả mới một chồng, chẳng những âm dương tương cách còn trực tiếp cùng phụ nữ khác quan hệ.
" thể trực tiếp đuổi cô . cũng quan tâm cô nhảm gì, nhưng..."
Cố Mạn Mạn cho tới bây giờ bao giờ chê tiền:
"Nếu cô thuê giúp đỡ, thể giúp cô giải trừ khúc mắc trong lòng, sớm bước luân hồi càng sớm càng , tặng cô đào hoa cũng thể."
Đôi mắt của nữ quỷ sáng lên: " thuê cô."
", nhờ việc thì trả tiền, nhận tiền giấy, ngọc của cô vẻ là đồ , mấy đồ cổ đáng tiền như thể lấy, cô cứ suy nghĩ ."
Cô dâu ma nghiêm túc dóc:
"Trong mộ vương miện phượng hoàng, khăn hỷ, giày thêu đông châu, quạt bảo thạch, gương đồng viền vàng..."
A, cái gì cũng giá trị, Cố Mạn Mạn cũng bắt đầu suy nghĩ nên lấy cái nào.
Đồ vật của c.h.ế.t xúi quẩy , chuyên nghiệp như cô còn sợ cái ?
Cố Mạn Mạn đang định mở miệng, chiếc gương đồng viền vàng, chừng còn thể luyện khí, nhưng đối phương lên tiếng .
"Thêm một chiếc quan tài gỗ trinh nam tơ vàng, tất cả đều là thù lao, mời đại sư xuất thủ."
Ngoại trừ vị thuật sĩ , cô nhiều năm gặp của Huyền Môn.
Có lẽ nên xưng hô đại sư.
"Chị ơi! Chị chính là chị gái của em!"
Cố Mạn Mạn trực tiếp mời cô dâu quỷ xuống:
"Chị chính là nữ vương, tự tin toả hào quang, một kẻ âm hôn thể xứng , là cái rắm, căn bản xứng với chị của em!"
Tiểu Bộ ở cửa vẫy cái đuôi chạy hai vòng, nó đánh rắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-127-co-dung-la-tu-truong-khong-hop-khong.html.]
Cố Mạn Mạn vẻ mặt chân thành:
"Nào, chị kể cho em chị thích kiểu gì, nhiều lão soái ca trong sách cổ là thần tượng, khụ, diễn viên nổi tiếng, chị tiền như , chị ơi, chị xuống tìm loại ?"
"Về phần em gái mặt đất, cô khi thậm chí còn là ngoại thất, đối tượng âm hôn của chị cũng thể nội tình ."
"Xưa nay âm hôn mấy cái là tự nguyện?
Quả dưa chín ép thì ngọt, cố gắng dây dưa cũng vô nghĩa.
Chị ơi, tiên chị cứ sống trong khối ngọc , em sẽ nuôi dưỡng linh hồn của chị vài ngày, chúng thể từ từ giải quyết vấn đề của chị, chứ?"
Cô dâu ma chút thể cưỡng sự nhiệt tình .
Nhìn mặt vị đại sư vui vẻ, ăn cũng tử tế.
Nếu như là trăm năm , cô nhất định sẽ nhận một như hầu gái.
" tên là Thiến Nương."
"Được , chị Thiến, mời ."
Cố Mạn Mạn tư thế hảo của một nhân viên bán hàng cao cấp giơ tay cúi chào dẫn đối phương trong ngọc bích.
Thiến Nương trực tiếp chui ngọc bích, ngọc Cố Mạn Mạn nhét trong túi.
Nguy cơ giải trừ, mở cửa thả chó.
Tú Chi mặt đất dường như sắp tỉnh dậy.
Cố Mạn Mạn dùng tay vẽ một vòng tròn, tạo một động tác mà bình thường thể thực hiện , Tú Chi một cỗ lực lượng vô hình nâng lên, đặt giường.
Cố Mạn Mạn ngáp một cái ngủ trưa. Khi Tú Chi tỉnh dậy, lập tức kêu lên, Cố Mạn Mạn cũng tỉnh dậy.
"Đồ của thấy nữa."
"Cô còn dám đòi thứ đó?" Cố Mạn Mạn lắc đầu:
"Trong mộng cô nhiều, cho cô đồ vật chính là đối tượng của cô.
Đồ vật cho cô phù hợp với từ trường của cô, khiến cho cô mất ngủ, hồi hộp, tinh thần uể oải."
"Bây giờ thử cảm nhận xem, còn cảm giác ?"
Tú Chi cảm nhận trong giây lát, chỉ cảm thấy sảng khoái, giống như khi ngủ một giấc dài, cảm thấy chút lười biếng, phía lưng cũng nhẹ ít.
Có đúng là từ trường hợp ?
" ngọc bích , cho dù đeo, cũng thể tùy tiện vứt bỏ, nó là của khác."