Này thể giải thích , hai vợ chồng b.ọn họ là ở nhần rỗi nên g.ây sự ?
"Cô thực sự thấy khỏe ?
Hay xin ngoài đưa cô đến bệnh viện kiểm tra nhé."
"Không cần, thực sự bệnh. Vừa cũng lóc om sòm.
Anh mà, lời là .
Giống như Xuân Mai gì đó .
cũng , liền nhằm ."
Cố Mạn Mạn lên bảo vệ chính .
Chỉ với mấy chiêu nhỏ như , liền oai.
còn rõ hơn cô.
"Vậy, nếu cảm thấy khó chịu thì cho . Tiền khám bệnh của sẽ tốn ít."
Thẩm Chí nhớ lúc đầu cho rằng vợ suy nghĩ quá nhiều, đem với Xuân Mai kéo cùng một chỗ, nhưng đó Xuân Mai quả thật chút vấn đề.
Vì , rút kinh nghiệm, càng tin tưởng Cố Mạn Mạn hơn, Thẩm Chí khẽ nhíu m.ày, chân thành nhận xét:
"Nghe bác sĩ Ôn học Đại học Y Bắc Kinh, ......"
Cố Mạn Mạn thầm, mặt nghiêm túc phụ họa: " , lão Thẩm đúng."
Nhìn xem, đây chẳng thành công ngay lập tức .
Cô nhận nuôi từ khi còn nhỏ, cứ nghĩ sẽ lớn lên hạnh phúc, lo lắng áo cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-116-toi-dan-co-di-gap-doan-truong.html.]
Kết quả, cô nuôi dưỡng cho đến năm 12 tuổi, giám hộ đưa cô thăm khách và bỏ cô trong ngôi nhà núi đó.
Giữa ban ngày, ông già đó hung hãn từng bước đến gần, dụng cụ trong tay đặc biệt bắt mắt ánh đèn sợi đốt, ngay cả khi cô mới mười hai tuổi cũng đối phương sắp gì.
Cô chạy đến bàn lấy d.a.o nĩa, nhưng kịp sử dụng thì cứu bởi một con yêu quái tu luyện thành ngang qua.
Bởi , khi lớn nên cô luôn khoan dung hơn với các yêu quái, đồng thời cô cũng học một điều về những thói quen của các yêu quái.
Chẳng ích gì khi tạo dựng nhân cách cho chính bằng cách giẫm đạp lên khác, đấu chính là tài nghệ bằng .
Muốn tồn tại, sống thì chiến đấu, thủ đoạn.
Đừng đánh mất điểm mấu chốt của .
Dù như thế nào, chiến thắng mới là thứ thể hiện bản lĩnh của .
Vì , khi công thành danh toại, đêm khuya cô sẽ thường nhạo bản rằng cô chắc chắn là loại nữ chính mỹ.
Nữ chính mỹ thuần thiện, mang thù, lấy đức báo oán, khác đánh một bạt tai, còn hỏi tay đau .
Người lấy m.á.u tim của , sắp rút khô , vẫn hỏi tại như , đến cùng sai điều gì.
Vậy thì cô, Cố Mạn Mạn, thực sự chỉ thể là một nữ chính mỹ mà thôi.
Nếu tát cô hoặc c.h.ặ.t t.a.y cô, thì đó chỉ là cái cô nhận từ luật nhân quả.
"Đang suy nghĩ gì ? dẫn cô gặp đoàn trưởng."
Cố Mạn Mạn phục hồi tinh thần, đối phương mỉm trìu mến: "Được, ."
Trong lòng Thẩm Chí như điện giật, nhanh chóng bình tĩnh , dẫn Cố Mạn Mạn gặp đoàn trưởng.
Lãnh đạo Cố Mạn Mạn am hiểu giải quyết vấn đề của lòng ở chỗ nào.