Xuyên Thành Cô Gái Nông Gia , Ta Mang Cả Thôn Làm Giàu - Chương 32: Làm xe Phong Cốc

Cập nhật lúc: 2025-08-15 12:02:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng thôn sững sờ hồi lâu, nên lời. Lão chỉ chăm chú bản vẽ mà Lâm Uyển Uyển trình . Bản vẽ rõ ràng, dễ hiểu, liếc mắt một cái là thể đoán cách chế tạo.

Lâm Cô Nương, thứ xe Phong Cốc thật sự lợi hại như lời cô ư?

Trưởng thôn cứ yên tâm. Đêm qua tiểu nữ thực sự mộng thấy sử dụng nó. Quả thực hữu dụng. Xin hãy tin tiểu nữ một !

Trưởng thôn trầm ngâm chốc lát, đoạn vỗ bàn lớn tiếng:

Được! Ta tin cô một . Ta sẽ tìm bắt tay ngay!

Lão lập tức cho gọi vài vị lão nhân thạo nghề mộc trong thôn, đồng thời gọi cả Thẩm Lệ đến để giúp đo đạc kích thước, diện tích lắp đặt xe Phong Cốc.

Trưởng thôn kể bộ chuyện cho họ . Ban đầu mấy ông lão còn tin, nhưng khi xem bản vẽ xong thì ai nấy đều sửng sốt. Không thêm lời nào, lập tức bắt tay chế tạo.

Thẩm Lệ Lâm Uyển Uyển đầy kinh ngạc:

Lâm cô nương, thật sự cô mộng thấy tiên nhân ?

Lâm Uyển Uyển ngẩn một thoáng, đó mỉm :

Anh Lệ, gọi là ‘cô’? Muội gọi là ‘ca’, gọi là ‘cô’?

Thẩm Lệ gãi đầu, ngượng:

Theo bối phận thì đúng là trưởng bối . Sau cứ gọi bằng tên là .

Không ! – Cô che miệng – Muội vẫn sẽ gọi là ‘ca’!

Thẩm Lệ chỉ mỉm , gì thêm.

Đến đây, dạy cách đo đạc.

Lâm Uyển Uyển bước gần, Thẩm Lệ giảng từng bước đo lường chiều dài, chiều rộng, tỷ lệ bản vẽ, đó ước lượng, tính toán chuyển thành liệu thực tế. Còn điều chỉnh một vài chi tiết nhỏ.

Tuy Cô cách , nhưng vẫn thích giảng giải. Vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Lệ lúc việc quả thực khiến khó rời mắt. Thú thật, phần lớn thời gian Cô chỉ mải mà thôi…

Cuối cùng, khi tất việc cắt gỗ, mấy bắt đầu lắp ráp. Phải rằng bản vẽ mà 857 cung cấp quả thực tuyệt, tiết kiệm bao nhiêu thời gian.

Gần hai canh giờ , chiếc xe Phong Cốc đầu tiên thành. Kết cấu đơn giản, nhưng hiệu quả. Kích thước thể lớn hơn, vật liệu cho cũng nhiều hơn.

Trưởng thôn đem một xô thóc khô đổ , mở nắp, tay đều đều.

Chỉ thấy trấu, rơm và đất cát gió trong khoang thổi bay , hạt thóc sạch sẽ theo lỗ thoát rơi xuống sàng.

Ha ha ha! Hiệu nghiệm !

Chúng thực sự vật ? Quá khó tin!

Có thứ , dân làng đỡ bao công sức! Thật kỳ diệu!

Vài lão nhân cảm động đến đỏ mắt, cứ sờ sờ vuốt vuốt rời tay.

Lâm Uyển Uyển bước đến thưa với trưởng thôn:

Trưởng thôn, tiểu nữ nghĩ chúng nên thêm vài chiếc xe Phong Cốc nữa. Như thể rút ngắn thời gian lao động của dân làng nhiều.

Trưởng thôn gật đầu liên tục:

Làm ! Nhất định thêm mấy cái nữa!

Thẩm Lệ cũng giơ ngón tay cái khen ngợi:

Làm lắm, Uyển Uyển, con thật sự !

Lâm Uyển Uyển gãi đầu, ngượng:

Không công lao của , là do tiên ông chỉ dạy. Nếu ông , chẳng gì.

Vẽ bản thiết kế chi tiết thế , ai cũng .

Muội mơ thấy rõ, nên cố gắng nhớ từng chút một. Cũng vận hết trí óc mới nhớ nổi đó!

Ha ha, mấy ngày tới cứ nghỉ ngơi nhiều một chút, ngủ sớm một chút bồi bổ trí lực.

Vâng! Nhất định ngủ thật ngon!

Thẩm Lệ bật , gì thêm, sang thôn trưởng.

Thôn trưởng gọi:

Thẩm Lệ, ngươi ghi chép hết kích thước ? Ngày mai thêm mấy cái nữa.

Dạ, trưởng thôn yên tâm, con ghi đầy đủ, cứ theo đúng bản .

Được! Muộn , ngươi đưa Lâm Cô Nương về nghỉ .

Dạ, con xin phép.

Lâm Uyển Uyển chào trưởng thôn, theo Thẩm Lệ trở về.

Trên đường , Cô rạng rỡ hẳn lên, rõ ràng vui mừng.

Ca, hôm nay mệt ?

Không mệt lắm, chỉ là cúi lâu nên lưng đau.

Vậy tối nhớ xoa chút cao dầu cho đỡ, mấy hôm nay cũng bận nhiều , nhớ giữ sức khỏe.

Thẩm Lệ Cô, dịu dàng:

Muội cũng nhàn rỗi gì. Có mệt ?

Không mệt. Dù bận nhưng thấy thỏa mãn. Mỗi ngày đều sống ý nghĩa.

Hà hà, nếu là nam tử, chắc nên nghiệp lớn .

Muội nam nhân. Là nữ tử như bây giờ cũng .

Lâm Uyển Uyển thầm nghĩ: Nếu là nam nhân, chẳng chẳng thể cạnh nữa ?

Hai trò chuyện vui vẻ, chẳng mấy chốc về tới nhà.

Được , nghỉ , nhớ đóng cửa cẩn thận.

Ca về cũng nhớ xoa thuốc nhé!

Biết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nong-gia-ta-mang-ca-thon-lam-giau/chuong-32-lam-xe-phong-coc.html.]

Thẩm Lệ mỉm , xoay bước . Lâm Uyển Uyển ngẩn ngơ theo một lúc mới về sân trong.

Cô cho lừa ăn thêm ít bột ngô, kiểm tra dụng cụ cần thiết cho ngày mai, chuẩn sẵn thứ mới lên giường nghỉ ngơi.

Mấy ngày qua, Cô và Lý Ngọc Anh lên huyện bán đồ, thu hoạch đồng cũng xong xuôi. Mọi đều khen ngợi Cô hết lời.

Từ lúc Cô đề xuất xe Phong Cốc, trưởng thôn cho dựng thêm bảy tám cái, đặt trong sân để cả làng cùng dùng. Nhẹ nhàng, nhanh gọn, tiết kiệm sức .

Trưởng thôn còn kể rằng nhờ chuyến mộng kỳ duyên của Cô mà cả thôn hưởng lợi. Ai nấy đều ngưỡng mộ Cô, khen Cô lòng lo cho dân làng, tiếc mang bản thiết kế tặng cho thôn.

Mỗi khi rảnh, Cô theo Thẩm Lệ học toán pháp, nghiền ngẫm Cửu chương toán thuật. Trí tuệ cổ nhân khiến Cô cảm khái thôi.

ngờ tin tức lan xa đến .

Một hôm, đang cân thóc ngoài sân thì đột nhiên một đội nha dịch từ huyện tiến , theo là một chiếc xe ngựa sang trọng.

Nha dịch cao giọng gọi:

Lâm Hồng Diệp, trưởng thôn Lâm Gia, đó ?

Trưởng thôn hoảng hốt, vội buông tay, chạy hành lễ:

Tiểu nhân chính là Lâm Hồng Diệp. Không đại nhân giá lâm điều chi chỉ bảo?

Lời còn dứt, màn xe vén lên, hai bước xuống. Người đầu mặc quan bào màu lục, khí độ bất phàm — chính là huyện lệnh.

Trưởng thôn lập tức cúi thi lễ:

Tiểu dân tham kiến huyện lệnh đại nhân!

Huyện lệnh vội đỡ dậy:

Lý Chính cần đa lễ. Hôm nay bổn quan đến đột xuất, mong ngươi đừng trách. Nghe thôn các ngươi chế tạo xe Phong Cốc, bản quan tận mắt xem qua.

Trưởng thôn thở phào, trong lòng nhẹ nhõm. Vừa còn sợ thôn chuyện gì nghiêm trọng.

Lão gọi Thẩm Lệ , nhờ thuyết minh. Huyện lệnh xem gật gù:

Quả nhiên kỳ diệu! Vật thật sự hữu dụng! Không thôn các ngươi thể hiến một chiếc mẫu ?

Trưởng thôn sang Lâm Uyển Uyển. Cô gật đầu, trưởng thôn liền đáp:

Đại nhân thấy hữu dụng, chúng tất nhiên nguyện ý hiến tặng.

Huyện lệnh lớn:

Không chỉ bổn huyện, nếu thứ phổ biến khắp các phủ huyện, Lâm Gia thôn các ngươi tất sẽ thưởng trọng hậu!

Đa tạ đại nhân!

Vậy bản vẽ ? Có thể trình lên ?

Thẩm Lệ, mau lấy bản vẽ trình đại nhân!

Dạ!

Sau khi lấy bản vẽ, huyện lệnh sai mang xe Phong Cốc .

Trưởng thôn vỗ trán, lẩm bẩm:

Sớm là do ngươi .

Lâm Uyển Uyển khẽ:

Không , nếu sớm, e rằng đại nhân tin, còn cho rằng gạt .

Gà Mái Leo Núi

Vậy thì . Sau nếu thưởng, sẽ nhường phần lớn cho ngươi.

Không cần, đây vốn là vật tặng cho thôn. Nếu thưởng, xin hãy chia đều cho dân làng.

Ôi chao, ngươi ngày càng hiểu chuyện. Có gì cần cứ , sẽ giúp!

Lâm Uyển Uyển chần chừ, kéo trưởng thôn tới chỗ vắng , đưa thêm một bản vẽ khác:

Lý Chính, đây là cối xay nước, dùng sức nước để giã ngũ cốc. Ta dựng ở bên bờ sông.

Lý Chính xem kỹ, nhíu mày:

Dựng cái e tốn ít bạc.

Bạc tự bỏ. Khi mùa vụ bận rộn, dân làng luân phiên dùng. Ngày thường dùng riêng, thế nào?

Lý Chính thở dài:

Lâm Cô Nương, việc ít nhất tốn sáu bảy mươi lượng bạc đó!

Không , việc kinh doanh lòng heo của hiện phát đạt, còn hợp tác với nhà họ Phúc trong huyện. Sau còn mở rộng các huyện lớn.

A! Cô nương quả là bản lĩnh! Thôn khi xuất một thương nhân giàu !

Lâm Uyển Uyển ngượng ngùng :

Vẫn còn sớm, nhưng thật sự xây cái chày nước càng sớm càng .

Được! Ta đồng ý. Còn chuyện gì nữa ?

Còn… mua đất. Càng nhiều càng !

Đất màu ruộng phụ?

Ruộng phụ cũng !

Thôn hiện còn đất trống. nếu ngại, bên sông chân núi hơn trăm mẫu đất hoang.

Tốt quá! Ta lấy hết!

Vậy bạc cô để chắc cũng đủ. Ta sẽ cho đo đạc, trình lên huyện giấy chứng nhận.

Phiền Lý Chính !

Không dám! Nếu còn chuyện gì, xin .

Không dám giữ . Mời Lý Chính thong thả!

Tiễn trưởng thôn , lòng Lâm Uyển Uyển ngập tràn hân hoan. Cô nay cửa hàng, xe, đất, nửa bước trở thành phú phụ – quả thực đáng mở tiệc ăn mừng!

Loading...