Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 466: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:55:23
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Ng ngu tỉnh cũng run rẩy bò xuống gầm giường theo, Ôn Lạc Chi khanh khách nhấp nháy xung quanh bọn họ.

 

“Cút ! Cút ngay!”

 

“Ngươi về nhà thì tự về! Quấn lấy gì!”

 

Ôn Lạc Chi ghé sát cổ Tần Ng ngu thổi khí, sợ đến mức mắng bò xuống gầm giường.

 

Tần Vãn Nguyệt bò xuống gầm giường một bước, trừng mắt, dùng sức kéo nàng ngoài giường, tự trốn trong.

 

Ô Diêu sớm chui gầm giường đợi , thấy cuối cùng cũng đến liền hiện .

 

“U oa u oa.”

 

Ô Diêu há miệng, m.á.u tươi ào ạt chảy xuống, mặt nàng tái nhợt, đôi mắt còn tròng trắng, chảy hai hàng huyết lệ.

 

“Ngươi đến bầu bạn với ~ Ta một con quỷ cô độc lắm~”

 

Nàng đưa tay nắm chặt cổ tay Tần Ng ngu, nhếch miệng .

 

Cảm giác lạnh lẽo cổ tay khiến Tần Ng ngu cảm thấy tim như ngừng đập, kết hợp với cảnh tượng mắt, thể chịu đựng thêm nữa mà ngất .

 

Ô Diêu bĩu môi thấy thật vô vị, nàng đẩy Tần Ng ngu đang bất tỉnh như heo c.h.ế.t ngoài, cũng bò .

 

Tần Vãn Nguyệt khi Tần Ng ngu kéo Ôn Lạc Chi đ.á.n.h ngất, lúc đang ngửa tay chân dang rộng mặt đất.

 

Ôn Lạc Chi và Ô Diêu một cái, đó nàng chỉ Tần Ng ngu : “Đánh, nhắm mặt mà đ.á.n.h thật mạnh.”

 

Hai đất, ngươi một quyền một quyền đ.á.n.h một lúc lâu mới dừng tay, khi bọn họ còn “ bụng” giúp để một khe hở ở cửa.

 

Trên đường về nhà, Ôn Lạc Chi thở một trọc khí, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái hơn chút, nhưng nghĩ đến bộ dạng thê t.h.ả.m của Hách Liên Việt nàng vẫn vui nổi.

 

Ô Diêu hiểu tại nàng đến Tể tướng phủ, tại đ.á.n.h Tần Ng ngu một trận tơi bời, nhưng nàng cảm thấy Tần Ng ngu loại lành gì.

 

đàn ông nào gặp nguy hiểm chỉ nghĩ đến chuyện tự thoát ? Huống hồ còn là kẻ dụ dỗ chồng.

 

Ôn Mộc Xuyên ở nhà đợi hai về mới dám về phòng nghỉ ngơi, với các nàng nhiều rằng đừng trở về từ tửu lầu muộn như nữa.

 

Vì Ôn Lạc Chi sớm cho ít lợi ích, Ô Dao trong lòng nghĩ đến xấp phù chú , mặc cho Ôn Mộc Xuyên gì thì nàng cũng gật đầu, môi mím chặt hé răng.

 

xong việc ngủ, Ôn Lạc Chi vẫn trằn trọc ngủ , dứt khoát lấy phong thư Lâm Phong đưa cho nàng xem thêm hai lượt.

 

Ngày hôm , nàng với đôi mắt gấu trúc ăn sáng xong liền đến tửu lâu. Buổi sáng nàng thấy ai gì về chuyện của Trấn Quốc Công phủ, đến chiều thì những lời xì xào bàn tán nhỏ to bắt đầu nhiều lên.

 

Ôn Lạc Chi vẫn như cũ vểnh tai lắng , nhưng phần lớn đều tương tự như những gì bức thư .

 

Khi nhắc đến Tần Ngu, vài ở một bàn nọ lộ rõ vẻ khinh bỉ: "Cái tên cháu trai Tần Thừa tướng chẳng tích sự gì, chỉ giỏi tranh công, gian xảo lén lút, sợ c.h.ế.t thì nhất!"

 

"Chà! Hắn báo ứng các ngươi ?"

 

Một nam nhân với vẻ mặt hóng chuyện, những khác ghé sát đầu hiệu mau . Ôn Lạc Chi đưa đến cho bọn họ một đĩa lạc rang, tiện thể chen vài câu, xong khóe môi nàng khẽ cong lên.

 

Hôm nay Tần Ngu quả nhiên vẫn đội cái mặt heo mà lĩnh thưởng, hỏi thì chỉ thể cẩn thận ngã.

 

Tối qua Ôn Lạc Chi giường suy nghĩ , cuối cùng cũng nhớ phụ nữ từng hú hí với Tần Ngu là ai. Giờ nàng chỉ tò mò Tần Vãn Nguyệt thế nào ?

 

Trong phủ Thừa tướng, Tần Vãn Nguyệt cuộn tròn trong phòng, co ro giường, phu nhân Thừa tướng nàng đầy lo lắng.

 

"Nguyệt Nhi, gọi phủ y đến xem cho con nhé?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-466.html.]

Nghe , Tần Vãn Nguyệt điên cuồng lắc đầu: "Không cần ! Con chỉ là gặp ác mộng tỉnh hồn thôi, ngủ một lát là ạ."

 

Nói nàng vùi đầu chăn, cả run rẩy khi nhớ chuyện tối qua. May mắn là sáng nay nàng tỉnh , bên ngoài cũng ai, nếu để khác bắt gặp thì thật sự xong đời .

 

Lúc ruột gan nàng đều hối hận xanh cả , tối qua tại ma xui quỷ khiến mà lăn lộn với Tần Ngu chứ? Tuyệt đối thể gọi phủ y, tuyệt đối ! Nhất định sẽ phát hiện!

 

Nàng thể chậm một ngày về cung, cứ thư thả .

 

Phu nhân Thừa tướng thấy đành thôi, sáng nay Tần Ngu gây một trận xáo trộn trong phủ, bà chạy tới chạy lui cũng mệt. Không còn quản Tần Vãn Nguyệt nữa, bà chỉ dặn dò vài câu bảo hầu chăm sóc bỏ .

 

Tần Ngu quả nhiên ban công trạng hạng nhất, Quân Thư Diễn thưởng cho một tòa trạch viện. Nghĩ rằng dù bên trong cũng chuẩn đầy đủ thứ, cũng dám về Thừa tướng phủ nơi "ma ám" nữa, dứt khoát chuyển đến ở ngay trong ngày.

 

Chuyện ma ám thì dám , nếu thì chuyện tối qua sẽ bại lộ, hậu quả còn đáng sợ hơn ma ám ngàn vạn . Hắn giường sờ lên khuôn mặt sưng phù của , hôm nay cung mặt mũi mất sạch.

 

Lòng bực bội vô cùng, hai nha đến hầu hạ rửa mặt, túm lấy một kéo lên giường, còn sợ hãi co ro trong góc. Lát Tần Ngu cảm thấy , bèn lệnh cho tất cả những trong phòng cút ngoài.

 

Nha kéo lê liền lồm cồm bò đến cửa, nha dọa sợ vội vàng đỡ nàng dậy cùng chạy ngoài.

 

Nửa đêm, một lão đại phu trói đến. Sau khi run rẩy bắt mạch cho Tần Ngu xong, ông cúi đầu dám lời nào. Tần Ngu còn tưởng là ôn dịch để bệnh căn gì đó, bèn : "Có gì thì , cần chữa thế nào thì cứ chữa thế đó."

 

Lão đại phu do dự một lát, những lời tiếp theo khiến Tần Ngu cảm thấy trời đất như sụp đổ.

 

"Hồ đồ! Bản tướng quân đang độ tráng niên thể..."

 

"Sao... thể bất lực?!" Tần Ngu hổ thẹn đến cực điểm, nghiến răng nghiến lợi .

 

Lão đại phu lưng gần như dán xuống đất, vội vàng hỏi: "Tướng quân hôm nay kinh sợ gì ? Lão phu thấy mạch tượng của ngài..." Ông một tràng những điều Tần Ngu hiểu, cuối cùng ngay cả thở mạnh cũng dám.

 

Tần Ngu ném ông ngoài, liên tiếp sai tay sai trói thêm mấy vị đại phu khác đến, tất cả đều chẩn đoán giống hệt lão đại phu đầu tiên. Tần Ngu ngã vật xuống đất, lắc đầu: "Không thể nào! Không thể nào! Bản tướng quân tuyệt đối thế!"

 

Cả đêm ngủ, trời sáng sai tìm đại phu, nhớ xem bao nhiêu , tóm lời đều khác mấy.

 

Vì hôm qua mặt còn sưng phù, hôm nay Tần Kiệu đến thăm còn đặc biệt gọi theo phủ y. Hai vị phủ y xem xong liền , Tần Kiệu phủ y điều khó , bèn bảo Tần Ngu cứ nghỉ ngơi cho , còn sẽ dạo quanh trạch viện.

 

Khi Tần Ngu mặt, hai vị phủ y liền tuôn hết những gì chẩn đoán như đổ đậu. Tần Kiệu xong mà lông mày giật liên hồi.

 

"Sao thế?!" Hắn kinh hô một tiếng, cảm giác như sét đ.á.n.h ngang tai.

 

Một vị phủ y trầm ngâm một lát : "Tướng quân lẽ là hậu di chứng khi khỏi bệnh ôn dịch đó."

 

Tần Kiệu hỏi còn thể chữa khỏi , hai đồng loạt lắc đầu.

 

Đi dạo một lúc, Tần Kiệu Tần Ngu một cái, dặn dò vài câu bảo chú ý tĩnh dưỡng dẫn rời . Tần Ngu vẫn còn chút may mắn, nghĩ rằng thể là do tối qua hành hạ nên cứ thư thả thì sẽ thôi.

Mèo Dịch Truyện

 

Uống một thang t.h.u.ố.c xong thử xem vẫn , lúc mới thật sự bắt đầu hoảng sợ.

 

Tần Vãn Nguyệt ngày hôm cũng trở về cung, cung nữ phía lo lắng suốt đường, tim cứ nhảy lên đến tận cổ họng. Về đến tẩm cung, Tần Vãn Nguyệt tựa chiếc đoản kỷ, chằm chằm nàng khiến lưng cung nữ lạnh toát.

 

"Lại đây rót cho bổn cung một chén ."

 

Nghe Tần Vãn Nguyệt , nàng run rẩy một cái nhưng vẫn bước tới rót . Cúi đầu, hai tay cung kính dâng lên, cung nữ nín thở.

 

Tần Vãn Nguyệt chạm chén liền hất đổ cái rầm, đó một cước đạp cung nữ bay xa: "Đồ tiện tỳ to gan! Ngươi việc kiểu gì thế? Muốn bỏng c.h.ế.t bổn cung ?!"

 

"Cầu nương nương thứ tội, cầu nương nương thứ tội!" Cung nữ bò dậy vội vàng quỳ xuống, giọng run rẩy. Nàng hôm qua thấy thứ nên thấy nhưng lúc đó phát hiện! Nước chỉ ấm thôi, thể bỏng c.h.ế.t !

 

nàng dám , bất kể thêm một câu nào cũng sẽ c.h.ế.t. Tần Vãn Nguyệt chẳng quan tâm nhiều đến thế, hôm qua nàng từ phòng Tần Ngu , ở chỗ ngoặt thấy một góc áo hồng lóe lên, cung nữ thì còn ai đây?

 

Nàng thẳng dậy, vuốt nhẹ vài sợi tóc mai bên thái dương lười nhác : "Làm việc cẩn thận bỏng bổn cung, bịt miệng lôi ngoài đ.á.n.h c.h.ế.t bằng loạn côn ."

 

 

Loading...