Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 452: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:55:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sẽ đến nữa

 

Ôn Lạc Chi giơ cây cung nhỏ lấy lúc nãy, rút một mũi tên nhắm đùi Hà Linh Phi.

 

Một tiếng “soạt”, mũi tên xuyên thẳng qua đùi Hà Linh Phi, đầu mũi tên găm chắc xuống đất, màu sắc của đuôi tên trông vẻ còn tươi hơn lúc mới cầm.

 

Đồng tử Ôn Lạc Chi giãn , nàng nãy cũng dùng nhiều sức lực, ngờ cây cung mạnh mẽ đến ?

 

Còn mũi tên , thể đ.â.m xuyên mặt đất?

 

Nàng thản nhiên cất cung tên , Hà Linh Phi ôm cái đùi m.á.u chảy ngừng, đau đến mức dựa tường dùng gậy chống đỡ cơ thể.

 

“Tiện nữ nhân! Ngươi dám dùng chiêu hèn hạ!”

 

Hà Linh Phi tức giận mắng một câu, hai mắt đỏ ngầu như phun lửa.

 

Ôn Lạc Chi hiểu nỗi hận của nàng đối với từ , chẳng qua nàng chỉ đ.á.n.h một cái tát thôi.

 

Nếu Hà Linh Phi động thủ , cái tát đó cũng sẽ giáng xuống.

 

Nàng qua, đ.á.n.h giá Hà Linh Phi từ xuống , cuối cùng khẽ thở dài.

 

“Muốn n.g.ự.c n.g.ự.c m.ô.n.g mông, mặt cũng cần mặt, đến cả miệng cũng hôi thối như , tâm tư còn độc ác.”

 

“Ngươi chiếm tiện nghi của ca ca , còn cảm thấy ca ca vấy bẩn.”

 

Ôn Lạc Chi lùi một bước, hai con ch.ó sói đất.

 

Bụng chúng vẫn phập phồng, chắc là gì nghiêm trọng.

 

Hà Linh Phi cứ thế nàng cho một tràng còn gì , nhịn đau vung cây gậy trong tay lên, nhưng Ôn Lạc Chi đỡ lấy giật .

 

Nàng dùng sức kéo một cái khiến Hà Linh Phi vững ngã nhào xuống đất, khi nàng bò dậy thì cây gậy xuất hiện mặt nàng .

 

“Vị Hà tiểu thư dùng tay nào gõ cửa viện ? Ta đoán là tay .”

 

Ôn Lạc Chi giơ cây gậy lên gõ cổ tay của Hà Linh Phi, lực đạo nặng nhẹ nhưng khiến nàng kêu lên một tiếng thất thanh như heo chọc tiết: “A!”

 

Hà Linh Phi là đùi đau cổ tay đau, tay run rẩy nhấc lên , nàng chỉ thể giơ tay trái lên ôm lấy đùi.

 

Ôn Lạc Chi lạnh một tiếng, một chút cũng thấy nàng đáng thương, đáng thương nhất chẳng là nương của nàng ?

 

Nghe Ngô Nhai Tử , khi đưa bạc đến, già mấy tuổi, lưng thẳng cũng trở nên còng xuống.

 

Kết quả thì , Hà Linh Phi vẫn là cái thái độ c.h.ế.t tiệt đó, vẫn ngoài kiếm chuyện chọc ghét.

 

Nàng ném một thỏi bạc mặt Hà Linh Phi : “Cái tâm tư nhỏ nhoi của ngươi ai mà chẳng ?”

 

“Đáng tiếc, nhà chúng chỉ là hộ nông dân bình thường.”

 

“Mặc dù , cái cần cũng là một cô nương trong sạch.”

 

Nàng chỉ thỏi bạc : “Cái coi như tiền t.h.u.ố.c men, đừng đến nữa, miệng đây thể giữ chuyện .”

 

Ôn Lạc Chi xong, một tay kéo một con ch.ó sói trong nhà, tiếng cửa viện đóng mới kéo hồn Hà Linh Phi đang ngẩn ngơ trở về.

 

Cái tiện nữ nhân ?!

 

Trong mắt nàng lóe lên một tia hoảng loạn, rõ ràng đêm đó ai khác thấy hai Lý Mạnh...

 

Hà Linh Phi nhịn đau nhanh chóng bò dậy từ mặt đất, nhét bạc trong lòng ngực, chống gậy tập tễnh bỏ chạy.

 

Ôn Lạc Chi cho hai con ch.ó sói uống chút t.h.u.ố.c giải độc, lâu chúng liền tỉnh , vây quanh nàng hưng phấn nhảy nhót, dường như cứu chúng.

 

Ngô Nhai Tử hỏi một câu chuyện bên ngoài, Ôn Lạc Chi chỉ với ông và Ôn Tử Câm rằng Hà Linh Phi từ nay về chắc hẳn sẽ dám đến nữa.

 

Chuyện liên quan đến sự trong sạch của , nghĩ cũng sẽ để tâm.

 

Nàng chuyện là do Tạ Hòa đến phủ thành đến trang viên, Bạch Thanh Hoan cùng nàng phía nhỏ giọng cho nàng .

Mèo Dịch Truyện

 

Hai Lý Mạnh ban đầu tìm đến việc, cuối cùng những bạc mà còn đ.á.n.h đòn, còn bồi thường bạc.

 

Chắc chắn là cả hai tức giận chịu nổi liền tìm cơ hội lừa Hà Linh Phi ngoài.

 

Lúc đó Bạch Thanh Hoan và Bạch Thanh Dữ ăn cơm bên ngoài trở về thì gặp , nhưng lúc đó chậm một bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-452.html.]

 

Khi Lý Mạnh giơ đá đập c.h.ế.t Hà Linh Phi đang giãy giụa, Bạch Thanh Hoan sai trong bóng tối ngăn , nếu Hà Linh Phi chẳng còn gì.

 

“Không đến nữa thì , chuyển nhà nữa cho thích hợp.” Ngô Nhai Tử cảm thán một câu.

 

Chuyển nhà cũng tốn ít công sức, dùng thời gian đó để thêm sách chẳng hơn ?

 

Ngày hôm gặp Bạch Thanh Hoan, Ôn Lạc Chi liền chiếc túi thơm của Ôn Tử Câm là ai tặng .

 

Xem kìa, chiếc túi thơm bên hông cô nương và của Ngũ ca nhà chẳng là cùng một kiểu dáng .

 

Nàng đảo mắt một cái, cố ý kinh ngạc chỉ túi thơm của Bạch Thanh Hoan : “Ngũ ca của cũng một chiếc kiểu dáng y hệt đấy, thật khéo.”

 

Bạch Thanh Hoan đỏ mặt, ngượng ngùng che chiếc túi thơm, nhưng vẻ đúng lắm, như thể đang che giấu điều gì.

 

Ôn Lạc Chi sự bối rối và căng thẳng của nàng, hehe một tiếng, chỉ một câu: “Thanh Hoan rảnh thì cho một chiếc nữa nhé.”

 

Bạch Thanh Hoan lúc mới nàng đang trêu chọc , nhưng vẫn gật đầu : “Tinh quái quá, gặp sẽ đưa cho .”

 

Hạ Thiền bên cạnh che miệng trộm , nàng bảo tiểu thư nhà và Ngũ công tử nhà họ Ôn duyên phận mà!

 

Nghỉ ngơi hai ngày Ôn Lạc Chi liền lên đường về nhà, khi xuất phát Ôn Tử Câm dặn dò nàng đủ điều bên tai, bảo nàng tuyệt đối chuyện bốc đồng như nữa.

 

Đến Sơn Tuyền trấn nàng thẳng đến ngôi nhà nhỏ của Giang Thư Thiển.

 

Giang Thư Thiển đang tản bộ trong sân thấy nàng liền đỏ hoe mắt.

 

“Nha đầu thối, ? Lúc cha và đại ca suýt nữa thì sợ c.h.ế.t .”

 

Nàng nắm chặt cổ tay Ôn Lạc Chi, trách mắng vài câu nhưng nỡ.

 

Ôn Lạc Chi thật sự quá đáng, liền ôm lấy vị tẩu tẩu an ủi nhận .

 

Khi ngẩng đầu lên, nàng thấy Tạ Hòa đang ở cửa chính đường.

 

Song, Tạ Hòa tới, thấy nàng vẻ mặt cũng hờ hững trở về phòng.

 

Lòng Ôn Lạc Chi “thịch” một tiếng, nàng dìu Giang Thư Thiển phòng .

 

“Lần nương thật sự tức giận và đau lòng , …”

 

Giang Thư Thiển khổ: “Muội tự liệu mà .” Nói xong nàng bước trong.

 

Ôn Lạc Chi tại chỗ gãi gãi đầu, cào cào mặt.

 

Làm đây? Nàng nên dỗ thế nào đây?

 

Nàng đến cửa phòng Tạ Hòa đang nghỉ ngơi, hít sâu một , lấy hết dũng khí gõ cửa.

 

“Nương, con về ! Con nhớ nương lắm.” Nàng tủi gọi ở ngoài cửa.

 

Trong phòng chút động tĩnh nào, nàng gõ cửa tiếp tục gọi, vẫn động tĩnh.

 

Nàng mím môi, dứt khoát xuống ở cửa, dù đây cũng là chuyện trong dự liệu.

 

Tạ Hòa thấy ngoài cửa còn bóng dáng nàng nữa, cứ tưởng nàng , đang định mắng nàng chút thái độ nhận cũng thì thấy bên ngoài cửa lải nhải.

 

“Con gặp lục ca , còn trở nên lợi hại, lục ca còn tặng con một chiến lợi phẩm khi g.i.ế.c kẻ địch đó, hì hì.”

 

“Tứ ca con cũng gặp , Hạ trang chủ cùng .”

 

“Tứ ca và lục ca còn luận võ nữa, hai họ đều lợi hại, con…”

 

Tạ Hòa ở bên trong lắng chăm chú, nghĩ rằng nàng hẳn là đang xổm hoặc ở cửa nên khỏi lo lắng.

 

“Đang ngủ, đừng ồn cửa lão nương nữa, cút về nghỉ !”

 

Nàng lớn tiếng một câu, Ôn Lạc Chi bên ngoài cửa thấy giọng điệu tinh thần như thì giống đang ngủ?

 

nàng cũng vạch trần, dậy ở ngoài cửa vui vẻ đáp một tiếng: “Vậy nương, sáng mai chúng cùng về nhà nhé, lát nữa con đến tìm nương.”

 

Nàng ngân nga một khúc ca nhỏ chạy , Tạ Hòa ở trong phòng thấy vẫn nhịn mà nhếch miệng.

 

Làm đây? Đã giận nữa , nhưng vẫn tiếp tục giả vờ.

 

 

Loading...