Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 451: --- Thật không có trí nhớ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:55:08
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba ngày , Đại Cảnh quân cũng hồi phục nguyên khí gần như . Ôn Tử An và những khác cũng ngày đêm ngừng nghỉ gấp rút lên đường, đến Bắc Cảnh ngày khi Ôn Lạc Chi rời .

 

Ba tụ họp trò chuyện hồi lâu, khi lên đường Ôn Tử An vỗ vỗ cánh tay Ôn Tử Tầm.

 

Lâu ngày gặp, y trở nên rắn chắc hơn nhiều.

 

Y đưa Ôn Lạc Chi về nhà nhưng nàng từ chối: “Lần Hạ trang chủ cũng cùng tứ ca đến đây, trong thời gian ngắn ngủi mà vội vàng đến đây chắc chắn mệt lử .”

 

“Các cứ từ từ về sơn trang, còn Hắc Ảnh và Thiết Y theo sẽ .”

 

Ôn Tử An chút do dự, Ôn Lạc Chi cưỡi ngựa bay vút .

 

Hách Liên Việt đang đợi nàng ở ngoài thành, Hắc Ảnh và Thiết Y ý thức thời mà cách hai càng xa càng .

 

Đưa đến nửa đường hai lưu luyến rời từ biệt, chuyến Bắc Cảnh xem như kết thúc.

 

Vài ngày đến phủ thành, Ôn Lạc Chi định thăm Ôn Tử Cầm .

 

như dự đoán, Ôn Tử Cầm thấy nàng phản ứng đầu tiên là chỉ tay nàng, tức đến nên lời.

 

“Muội… …”

 

“Lạc Nhi! Muội hồ đồ!”

 

Nín thở cả buổi, y cũng chỉ một câu như . Ôn Lạc Chi khúc khích , cơn giận của y liền tiêu tan một nửa.

 

“Ta , Ngũ ca, vả Lục ca cũng ! Huynh còn tặng chiến lợi phẩm chiến trường nữa đó.”

 

Ôn Lạc Chi khoe khoang lấy cây cung tên nhỏ nhắn đặt lên bàn, động tác cẩn thận từng li từng tí.

 

Ôn Tử Câm những lời nàng , thấy vật bàn thì cơn giận tiêu tan hết.

 

Chàng thở dài thườn thượt : “Muội lén lút bỏ , nương còn đổ bệnh nặng, may mà Tứ tẩu cách.”

 

“Sau khi về hãy thành thật nhận với phụ mẫu và họ, nếu đ.á.n.h đòn...”

 

Ôn Tử Câm khựng một chút, khẽ lắc đầu tiếp tục : “Nếu đ.á.n.h đòn thì cứ trốn lưng Đại ca bọn họ, tóm là đừng gây chuyện hồ đồ nữa.”

 

Ôn Lạc Chi gật đầu lia lịa như giã tỏi, trong miệng sám hối đảm bảo, thái độ nhận vô cùng .

 

Nàng một lát, lúc mới phát hiện bên hông Ôn Tử Câm thêm một chiếc túi thơm, dáng vẻ cũng chiếc mà Tạ Hòa bảo nàng đưa tới .

 

“Ngũ ca, túi thơm mua ở mà trông lạ chứ?”

 

Nàng chỉ túi thơm, chớp chớp mắt, ngọn lửa bát quái trong lòng bùng cháy dữ dội.

 

Túi thơm bán bên ngoài nào thể dùng chỉ vàng để thêu viền, dù nàng cũng từng thấy qua, chiếc trông vẻ quá dụng tâm .

 

Ôn Tử Câm sờ sờ chiếc túi thơm bên hông, khẽ ho một tiếng: “Một vị bằng hữu tặng.”

 

Sợ Ôn Lạc Chi cái tò mò sẽ tiếp tục hỏi, vội vàng lảng sang chuyện khác: “Nghe trong quân một du y đến chữa dịch bệnh, thần bí đưa t.h.u.ố.c men, cuối cùng cũng vượt qua hoạn nạn.”

 

Chàng khan, Ôn Lạc Chi đang tránh, cũng thức thời hỏi thêm nữa.

 

Tuy nhiên, nghĩ đến thần bí mà , Ôn Lạc Chi ghé sát , híp mắt. Nàng nhỏ giọng : “Người thần bí nào chứ? Chính là Lạc Tuyết Sơn Trang đó.”

 

Ôn Tử Câm ngước mắt nàng chút kinh ngạc, nàng : “Ta còn gặp Tứ ca nữa, Hạ Trang chủ lo lắng đầu núi còn rõ đường nước bước nên cùng .”

 

Tuy nhiên, nghĩ đến bên Hách Liên Việt cũng sai Hắc Ảnh thu thập t.h.u.ố.c men mang về, đương nhiên công khai bởi vì Tần Ngu vẫn theo dõi.

 

Nàng : “Người thần bí đó chắc hẳn còn chỉ Hắc Ảnh bọn họ nữa, Hách Liên Việt sai y về kinh thành một chuyến.”

 

Ôn Tử Câm gật đầu, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, là ba dài hai ngắn.

 

Ôn Lạc Chi nhíu mày, ai giữa ban ngày ban mặt còn giả thần giả quỷ tìm xui xẻo chứ?

 

Nàng dậy xem rốt cuộc là ai, Ôn Tử Câm giữ nàng , giọng lạnh lùng: “Lạc nhi cần bận tâm, cứ gọi Lang Đại và Lang Tiểu là .”

 

Lời dứt, Ôn Lạc Chi thấy hai con ch.ó sói từ góc nào đột nhiên xông , đến chân tường viện liền nhảy vọt ngoài, thủ nhanh nhẹn vô cùng.

 

“Cái ...”

 

Ôn Lạc Chi:!!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-451-that-khong-co-tri-nho.html.]

Sức bật của hai con ch.ó cũng quá kinh ?! Bức tường viện cao như cơ mà.

 

Nàng đang định hỏi Ôn Tử Câm kiếm chúng thì thấy bên ngoài liên tiếp vang lên mấy tiếng nữ nhân kêu chói tai.

 

“A! Đồ súc sinh!”

 

“Sao là các ngươi! Cút ngay cho !”

 

“Đừng c.ắ.n ! Đừng c.ắ.n !”

 

Ôn Lạc Chi hiểu , đầu Ôn Tử Câm.

 

“Là Hà Linh Phi, cũng đầu tiên .” Ôn Tử Câm thản nhiên .

 

Nghe tiếng kêu nhiều cũng quen, cứ cách vài ba ngày thấy một .

 

Ngô Nhai Tử cũng nghỉ ngơi xong, ngoài thấy Ôn Lạc Chi mừng rỡ thôi, tiếng ch.ó sủa bên ngoài sắc mặt trong chốc lát trở nên vui.

 

Ông xuống kể cho Ôn Lạc Chi chuyện .

 

Bọn họ ở Sơn Tuyền thôn đón Tết xong trở về Hà Linh Phi quấy rối, Hà mẫu kiếm bạc mà dù cũng bồi thường xong xuôi .

 

Tức là cái ngày bạc đưa đến, Hà Linh Phi gần như ngày nào cũng đến.

 

Điều khiến lạnh lẽo nhất chính là tiếng gõ cửa ba dài hai ngắn, bọn họ đều cách gõ là cực kỳ may mắn.

Mèo Dịch Truyện

 

Vài Bạch Thanh Dữ đến bái phỏng gặp , liền thấy , lập tức tặng hai con thú dữ lợi hại đến.

 

Cách đây năm sáu ngày kể từ đêm đó, tương đối mà thì yên hơn nhiều.

 

Hà Linh Phi? Khóe miệng Ôn Lạc Chi co giật, thầm nghĩ nữ tử đáng ghét như .

 

Kẻ sĩ sợ nhất là ồn ào nhiễu loạn tâm thần.

 

Gõ cửa ba dài hai ngắn là đang nguyền rủa ? Tâm tư cũng quá độc ác .

 

“Nàng đúng là ghi nhớ.” Ôn Lạc Chi dậy ngoài, trong nhà hai nam tử tiện động tay động chân, đúng lúc nàng đến .

 

Chắc là quan phủ đ.á.n.h đòn còn đủ đau, bài học đúng là còn thiếu chút lửa.

 

“Lạc nhi!”

 

Ôn Tử Câm kéo nàng , Ngô Nhai Tử hừ lạnh một tiếng: “Ngươi ?!”

 

“Nha đầu cũng vì cho nhà ngươi thôi!”

 

“Nàng trong lòng chủ kiến lắm, nhất định chừng mực, ngươi đừng tổn thương lòng .”

 

Ông xong liền thản nhiên uống , Ôn Tử Câm cũng ngoan ngoãn .

 

Biết thực lực của nhà , thêm cả hai con ch.ó nữa, dù cũng chịu thiệt nên lo lắng.

 

Hà Linh Phi bên ngoài hai con ch.ó sói dồn góc tường, nàng chuẩn , trong tay cầm một cây gậy gỗ thô lớn.

 

Nhìn kỹ, đó dính m.á.u .

 

“Hai con súc sinh các ngươi, hôm nay cuối cùng cũng chịu thiệt , còn cút ngay cho !” Nàng vung vẩy cây gậy trong tay, ánh mắt hung ác.

 

Đã lâu gặp Ôn Tử Câm , mỗi nàng đến hai con súc sinh sủa ầm ĩ còn c.ắ.n nàng , thực sự đáng ghét.

 

Nàng chỉ một chút yêu mến Ôn Tử Câm, đến đây cũng chỉ dùng chuyện ở khách điếm để buồn nôn một phen, như nàng mới thấy vui vẻ hơn.

 

Không ngờ vì hai con súc sinh mà căn bản gặp .

 

Nghe thấy tiếng mở cửa, trong mắt nàng lóe lên một tia tinh quang, nhưng thấy là Ôn Lạc Chi, nàng thất vọng hưng phấn.

 

Trong tay nàng đồ! Hôm nay thể trả thù cái tát đó !

 

Ôn Lạc Chi cũng nàng gì, hai con ch.ó sói lớn lúc tinh thần chút suy yếu, tuy vẫn đối mặt với Hà Linh Phi nhưng một trong chúng vững.

 

Chỉ Hà Linh Phi gầm lên một tiếng, mấy gậy đ.á.n.h bật hai con ch.ó sói xông về phía nàng.

 

“Tiện nữ nhân! Bản tiểu thư hôm nay sẽ xả cơn tức !”

 

 

Loading...