Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 444: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:55:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đắc Tri Ngọn Nguồn

 

Tạ Hòa thất thần trong sân, hình như những lời Ôn Mộc Xuyên và những khác bên cạnh nàng đều lọt tai.

 

Dương Quế Lan trong phòng thở dài một tiếng với Ôn Tử Trọng: "Giá như tiểu ở đây thì mấy, nương chắc chắn sẽ lời nó."

 

Ôn Tử Trọng cũng thấy , chỉ là khi nào mới về, chắc là trong mấy ngày nay thôi.

 

Trong sân Ôn Mộc Xuyên Tạ Hòa đôi mắt vô thần, ông hạ thấp giọng : "Lão Tam chỉ còn vài ngày nữa là thành , nàng cứ như ."

 

Nói đến chuyện của Ôn Tử Châu, Tạ Hòa miễn cưỡng vực dậy tinh thần, hồn Ôn Mộc Xuyên dậy nhà.

 

Vẫn đến cửa chính sảnh thì bên ngoài sân truyền đến một tràng tiếng vó ngựa, tiếp đó là tiếng mừng rỡ trong trẻo của Ôn Lạc Chi.

 

"Nương! Cha! Con về !"

 

Nàng nhảy xuống xe ngựa xông sân, Tạ Hòa khi thấy tiếng động liền nhanh chóng , thấy tiểu nữ nhi của đang chạy về phía nàng.

 

"Aoa aoa, nương, nhớ lắm lắm đó."

 

Hai con ôm lấy , Ôn Lạc Chi quyến luyến cọ cọ hõm cổ Tạ Hòa.

 

Mùi xà phòng thơm nhẹ vương vấn nơi chóp mũi, nàng ngửi đó là mùi hương khiến nàng vô cùng an tâm.

 

Tạ Hòa vẫn cảm thấy chân thực, nhéo nhéo mặt nàng, vuốt vuốt tóc nàng, cuối cùng véo cánh tay của Ôn Mộc Xuyên đang cạnh.

 

"Suỵt! Đau đau đau!" Ôn Mộc Xuyên nàng véo đến hít một khí lạnh, Ôn Lạc Chi khúc khích .

 

Tạ Hòa cũng bật chợt nhớ điều gì đó, nghiêm mặt: "Cứ tưởng con về nữa chứ, thấy con bé vô lương tâm căn bản hề nhớ thì đúng hơn."

 

Ôn Lạc Chi vội vàng giơ tay đầu hàng, miệng ngừng những lời nhớ nương đến nhường nào.

 

Tạ Hòa căn bản chịu nổi nàng nũng, hai câu bật .

 

Những khác thấy nàng dường như vui vẻ hơn một chút, trong lòng liền nhẹ nhõm.

 

Sau những tiếng đoàn tụ, Tạ Hòa dừng , mặt thế bằng vẻ lo lắng sốt ruột, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Ôn Lạc Chi, giọng lộ rõ vài phần sợ hãi.

 

"Con gái, trong quân Đại Cảnh phía Bắc bùng phát dịch bệnh, lục ca của con..."

 

Nàng hết câu, sắc mặt Ôn Lạc Chi đổi, chẳng trách khi về kiểm tra, thì !

 

Tạ Hòa thấy vẻ mặt nàng ngưng trọng, : "Thiển Thiển nhờ đại ca của nàng tìm hỏi thăm , Tử Tầm , nhưng..."

 

Những lời còn nàng , dịch bệnh lây lan nhanh, huống hồ các đại phu trong quân cũng bó tay.

 

Thuốc men tác dụng lớn, mỗi ngày đều tướng sĩ lượt nhiễm bệnh, cứ thế e rằng tiểu nhi tử sẽ gặp chuyện may.

 

Ôn Lạc Chi hít sâu một , kéo khóe miệng an ủi Tạ Hòa đang lo lắng bất an:

 

"Nương yên tâm, Hách Liên vẫn luôn ở đó, nhất định sẽ để lục ca xảy chuyện gì ."

 

"Mọi đều sẽ thôi."

 

Quả nhiên lời nàng vẫn tác dụng, Tạ Hòa xong liền gật đầu lia lịa.

 

Đợi trời tối một chút, Ôn Lạc Chi mới ngoài gọi Thiết Y.

 

Nàng mà, tên đến Nam Hoang ngày khi nàng khởi hành, lúc đó cả râu ria lồm xồm trông tiều tụy lắm.

 

Nàng hỏi xảy chuyện gì, Hắc Ảnh mặt? Tên ấp a ấp úng nửa ngày câu nào.

 

Nàng đợi suốt cả đoạn đường cũng y , chỉ thấy tên mỗi ngày đều ngây , thỉnh thoảng ngẩng đầu trời.

 

Thiết Y một lát mới xuất hiện, Ôn Lạc Chi dựa gốc cây, sắc mặt : "Dài bản lĩnh đấy, hỏi gì cũng ."

 

Nàng khẽ hừ một tiếng: "Ngươi Bắc Cảnh quân doanh đúng ? Tình hình dịch bệnh bên trong thế nào? Tướng quân của các ngươi ?"

 

Liên tiếp hỏi ba câu hỏi, Thiết Y do dự một lát vẫn quyết định cho nàng .

 

"Phu nhân, tình hình mấy khả quan."

 

Y kể cặn kẽ những tin tức thăm dò mấy ngày nay cho Ôn Lạc Chi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-444.html.]

 

Lần đầu tiên vận chuyển t.h.u.ố.c qua, giữa đường gặp mưa, quan viên phụ trách áp giải kịp thời bảo vệ nên một nửa ướt, còn mang đến cũng đủ dùng.

 

Đợt thứ hai đang đường , nhưng dịch bệnh chút khác thường, các phương t.h.u.ố.c mà đại phu trong quân ngày đêm nghiên cứu cũng chỉ thể giảm nhẹ một chút triệu chứng.

 

Ôn Lạc Chi chút nghi hoặc, dịch bệnh thông thường đều do môi trường tai họa tự nhiên dẫn đến các loại vi khuẩn, mầm bệnh mạnh mẽ gây ?

 

Nàng đường về cũng ai nơi nào xảy chuyện gì c.h.ế.t gì cả.

 

Nàng đang suy nghĩ thì giọng điệu của Thiết Y đột nhiên trở nên phẫn nộ: "Đây là âm mưu của Bắc Man nhân!"

 

"Hôm đó bọn chúng phái một tiểu đội nhân mã ngoài, Tần Ngu dẹp yên xong còn đưa ngựa của bọn chúng về."

 

"Nào ngờ..."

 

"Nào ngờ những con ngựa đó vấn đề, tiểu đội Bắc Man nhân nhiễm dịch bệnh."

 

Ôn Lạc Chi tiếp lời y, chỉ thấy Thiết Y gật đầu trở thành bộ dạng suy sụp.

 

Tên thường ở cùng với Hắc Ảnh, theo lý mà xảy chuyện lớn như Hách Liên Việt chắc chắn sẽ sắp xếp cả hai cùng gì đó.

 

Kết quả y đến Nam Hoang tìm , chắc hẳn...

 

Ôn Lạc Chi khẽ : "Ngươi nghĩ sẽ cách, nên mới đến tìm ?" Nàng khẳng định.

 

Thiết Y chợt ngẩng đầu, thấy Ôn Lạc Chi đang chằm chằm y, chút chột .

 

"Không... ạ, là tướng quân bảo đến..."

 

Y thể bịa thêm nữa, vì ngay từ đầu trực giác mách bảo y đến đây, mà Hắc Ảnh, đại ca của y cũng ngăn cản.

 

Chắc là bọn họ nghĩ quá nhiều , cô nương mắt mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Chỉ một lòng kiếm bạc thì hiểu y đạo chứ? Vậy thì quá gượng ép .

 

Y tự lắc đầu, Ôn Lạc Chi thấy liền , : "Ta cách."

 

" đợi tam ca của thành xong, đến lúc đó chúng lập tức khởi hành."

 

Thiết Y chớp chớp mắt ngây bóng lưng nàng, mãi một lúc mới hồn, mặt tràn đầy vẻ cuồng hỉ.

 

Y mà! Người thể lấy nhiều bảo bối kỳ lạ như chắc chắn sẽ cách mà!

 

Đứng tại chỗ ngây ngẩn vui mừng một lúc, y chợt lóe biến mất, y tìm một con chim bồ câu đưa tin để báo tin vui trời giáng cho lão đại.

 

Chỉ còn bốn ngày nữa là đến ngày Ôn Tử Châu thành , ngày hôm khi Ôn Lạc Chi về đến nhà thì cả đại gia đình Tống Thính Vãn đều đến.

 

Sợ Tống Thính Vãn chịu thiệt thòi, Ôn Tử Châu lấy một nửa tiền tích cóp mua một căn nhà nhỏ ở trấn, xa chỗ Giang Thư Thiển.

 

Lúc Ôn Lạc Chi đến trấn thì cả nhà sắp xếp thỏa đấy.

 

Đến ngày thành bọn họ sẽ đến trấn đón Tống Thính Vãn, nhưng đó vẫn cùng về huyện thành Thanh Châu.

 

Ôn Tử Châu vẫn Ôn Lạc Chi về, thấy nàng dụi dụi mắt.

 

"Muội về nhanh thế? Tam ca còn tưởng về nữa chứ."

Mèo Dịch Truyện

 

Y bĩu môi, Nam Hoang đến đây gần, y còn tưởng tiểu nhà kịp về nên mấy ngày nay đang buồn bã đây.

 

Lời Ôn Lạc Chi thích chút nào, nàng liếc y một cái tìm Tống Thính Vãn.

 

Sau khi về, trong thôn đều tụ tập ở khu tác phường, chỗ đó rộng rãi thể kê nhiều bàn, còn cả sân thượng để đặt đĩa thức ăn.

 

Vì là thành , theo cách của địa phương, đến lúc đó ăn xong một món, đĩa thức ăn xếp chồng lên , khu tác phường tiện lợi.

 

Lần còn náo nhiệt hơn cả lúc Ôn Tử An thành , trong thôn nhiều cô gái từ các thôn khác gả đến.

 

Giờ đây, ở Sơn Tuyền thôn đều chen chúc gả con gái trong nhà đến đây, vì lo tiền bạc để kiếm.

 

Khu tác phường lớn cách ba năm bữa tuyển , đãi ngộ một chút cũng kém.

 

Nghe bên hỉ sự, bọn họ đều đến để chiêm chiêm hỉ khí.

 

 

Loading...