Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 437: --- Không Đi Cũng Phải Đi
Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:54:49
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hách Liên Việt trầm ngâm chốc lát, bảo ông cứ yên tâm, nếu triều đình chậm trễ đưa tới, y sẽ tìm cách.
Ôn dịch đến quá nhanh và kỳ lạ, suy nghĩ y cảm thấy thoát khỏi liên quan đến đội quân Bắc Man nhỏ bé ngày hôm qua.
Cố Vân Khởi tạm thời ở đây, y đến phía Bắc Man tìm hiểu cho lẽ.
Khó khăn lắm mới trộn , y quanh quẩn lâu mới tìm thấy quân trướng của Xích Đa Đồ.
Liên tiếp thua nhiều trận như , tên man di chỉ là lúc đó tức giận , đó vẫn còn tâm trạng xem vũ nữ nhảy múa.
Ba Lỗ ở một bên rót rượu cho , mặt lộ vẻ gian kế thành công.
“Bột Liệt, phái mang tin tức trở về .”
“Trong quân doanh Đại Cảnh dịch bệnh bắt đầu lây lan, chỉ vài ngày nữa e là sẽ gần như hết .”
Xích Đa Đồ vui mừng mặt, lập tức ha hả lớn, uống cạn bát rượu nóng trong tay.
Mấy tên Đại Cảnh giỏi đ.á.n.h trận thì ? Ép lui quân thì ? Bọn họ vẫn cách đ.á.n.h mà thắng!
“Truyền lệnh xuống! Hôm nay lửa trại tắt, chúng ăn mừng một phen!”
Giọng của bọn chúng lớn, dù cách xa Hách Liên Việt cũng rõ mồn một.
Quả nhiên, những mà họ thấy bất ngày hôm qua chính là vấn đề, ngựa và hẳn đều nhiễm dịch bệnh.
Y mò về, sai Hắc Ảnh và Thiết Y đêm đó lên đường về kinh thành tìm những mua d.ư.ợ.c liệu, càng nhanh càng .
7. Chỉ qua một đêm, ngã xuống ở nơi đóng quân nhiều thêm.
Quân y lo lắng đến mức đầu bù tóc rối, đơn t.h.u.ố.c tăng liều hết đến khác mà những nhiễm bệnh vẫn thấy khá hơn.
Quân Thư Diễn nhận tin tức nhanh nhất cũng là ba ngày đó, tay cầm thư tín run rẩy.
“Người ! Mua sắm d.ư.ợ.c liệu lớn! Trong kinh thành bao nhiêu thì thu mua bấy nhiêu, mau chóng đưa ngoài!”
Vốn bãi triều, lập tức sai Thôi công công truyền lệnh phục triều.
Ngân lượng trong quốc khố cạn kiệt vì cung cấp cho các tướng sĩ Bắc cảnh qua mùa đông, bọn lão thần đổ m.á.u cũng đổ m.á.u (mất tiền).
Thế là, nhiều lão thần về đến nhà gọi trở , tưởng rằng Thánh thượng chuyện gì quên , từng một than phiền vì phiền, nhận xảy đại sự.
Đợi đến đủ, Quân Thư Diễn ba câu hai lời xong, đó là bảo họ nhất nên điều một chút.
Nghe là ôn dịch, ai nấy đều sợ đến run , nhưng nghĩ đến xuất tiền thì lòng quặn đau.
Quốc nạn đương đầu, còn là đại nạn! Bọn họ lấy nhiều hơn một chút chắc chắn sẽ đời chê trách.
Người đường nhao nhao bày tỏ thái độ, một vòng xuống Quân Thư Diễn cũng gì, chỉ ngón tay ngừng gõ nhẹ lên án rồng.
Những tiếng gõ đó như những nhát đại đao rơi xuống cổ bọn họ, còn cách nào khác, từng một đành cứng đầu tăng thêm.
Cho đến khi cảm thấy gần đủ Quân Thư Diễn mới lên tiếng, thấy cuối cùng cũng chút phản ứng, các đại thần cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cứ đào tiền mãi thế bọn họ sợ là ngay cả trong phủ cũng nuôi nổi nữa.
Tần Kiệu vẫn Quân Thư Diễn hài lòng, ngoài Sở Từ thì tiền lấy là nhiều nhất.
Những d.ư.ợ.c liệu cần dùng để trị ôn dịch quét sạch trong một ngày, các thương nhân d.ư.ợ.c liệu tụ tập nhỏ giọng bàn tán liệu xảy đại sự gì.
Trên triều đình lòng hoang mang, liên tiếp mấy ngày lên triều đến chiến sự phương Bắc các đại thần đều vẻ mặt sợ hãi.
Ngày chuyện vận chuyển đồ tiếp tế biên ải phía Bắc đều do Tần Kiệu giành lấy , lặng lẽ một con chim cút (rụt rè).
Việc xảy đột ngột, ai , cuối cùng Sở Từ .
Quân Thư Diễn thật sâu, chỉ chuyện ngày mai sẽ bàn . Nếu cứ đồng ý như mà để Sở Tang Ninh , hề nghi ngờ phụ nữ đó sẽ thí quân.
Đến ngày thứ hai lên triều, hỏi đến, vẫn ai chịu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-437-khong-di-cung-phai-di.html.]
"Đều dưỡng binh ngàn ngày, dụng binh một lúc, xem trẫm đây dùng ."
Lời thốt , những triều run rẩy. Quân Thư Diễn quét mắt một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng Tần Kiều.
"Tần Tể tướng, trẫm ngươi hết mực yêu thương cháu trai Tần Ngu ."
"Lần Tần Phó tướng cũng may mắc dịch bệnh, trẫm đặc biệt cho phép ngươi đến thăm một phen."
Lời thật hoa mỹ, dễ , nhưng Tần Kiều trong khoảnh khắc cảm thấy trời đất sụp đổ.
Quân Thư Diễn buông một câu "Hậu nhật khởi hành" trực tiếp bãi triều, nhanh đến mức Tần Kiều còn kịp phản ứng thì biến mất.
Các quan đại thần đều bày tỏ sự đồng cảm với , nhưng theo thấy thì đám lão già chỉ đang hả hê.
Mang theo đôi mắt đầy thù hận về phía Sở Từ, thầm nghĩ tại hôm nay tranh xông lên phía ? Bằng cũng chẳng đến lượt .
Sở Từ khi ngang qua thì dừng bước, khẽ mỉm với : "Bảo trọng."
Hai chữ đơn giản mà Tần Kiều cảm thấy nặng ngàn cân, đè đến mức khó thở, suýt chút nữa thì ngất .
Không cần nghĩ cũng , Tần Vãn Nguyệt khi chuyện chắc chắn sẽ tìm đến Quân Thư Diễn mà lóc ầm ĩ một phen.
Mèo Dịch Truyện
"Hoàng thượng! Phụ thần tuổi cao, tất nhiên chịu nổi sự giày vò , mong Hoàng thượng thu hồi thánh mệnh!"
Tần Vãn Nguyệt kéo ống tay áo của Quân Thư Diễn buông, nếu Tần Kiều chẳng may nhiễm dịch bệnh mà c.h.ế.t, thì sẽ còn ai chống lưng cho nàng nữa!
Hiện giờ mang long tử cảm thấy khó khăn , nếu còn gia tộc mạnh mẽ chỗ dựa thì thật sự là hết.
Quân Thư Diễn mặc nàng kéo nhưng vẫn chịu buông lời, đừng tưởng tại con hồ ly già Tần Kiều đây tích cực đến .
Không lấy mạng là nhân từ lắm , thì cứ tự cầu đa phúc .
Thấy lời nào, Tần Vãn Nguyệt cũng nổi giận, hất mạnh ống tay áo của tức tối xuống.
Nếu là đây, Quân Thư Diễn còn nghĩ nàng là tính cách con gái nhỏ thể dỗ dành một chút. So với nàng, các phi tần khác còn dễ dàng hơn nhiều.
Hắn chỉ cần đến chỗ các nàng một chuyến là các nàng cảm ơn trời đất, ai dám phát cáu với chứ?
"Những đạo lý khác hiểu, chẳng lẽ 'quân vô hí ngôn' ái phi cũng từng qua ?"
Hắn khẽ một tiếng : "Có thời gian càn chi bằng hãy tụ họp với Tần Tể tướng thêm một ."
Quân Thư Diễn xong liền chắp tay lưng bỏ , còn thăm mấy vị phi tần đang mang long tử của .
Tần Vãn Nguyệt dám tin những gì , ngây bóng lưng .
Nàng theo thói quen đưa tay vớ lấy bình sứ bàn định ném , nhưng nghĩ đây là ở Ngự Thư Phòng liền vội vàng cẩn thận đặt .
"Ngươi tranh giành như !" Nàng dùng sức vỗ mấy cái bụng , nghĩ đến mấy vị phi tử thai liền thăng vị phân mà nghiến răng ken két.
Sở Tang Ninh khi chuyện vẫn khá bất ngờ, dù đây những chuyện liên quan đến việc Bắc Biên, Tần Kiều đều tranh giành , giờ thế?
Sợ dịch bệnh ư? Nàng nở một nụ khinh miệt môi.
Một ngày , Tần Kiều dẫn đầu đoàn xe, mặt mày ủ dột khởi hành.
Tần Vãn Nguyệt ở trong cung đến thở , cung nhân thấy còn thầm nghĩ tình phụ tử của họ thật sâu nặng, nhất thời còn chút đồng tình với nàng.
Hắc Ảnh và Thiết Y đang vội vã về Kinh Thành dám nghỉ ngơi, sợ rằng nếu chậm trễ thì các tướng sĩ ở Bắc Biên sẽ chống đỡ nổi.
Không triều đình sẽ phái ai đưa t.h.u.ố.c men đến, phòng ngừa vạn nhất thì bọn họ nhất nên chuẩn cả hai đường.
"Đầu nhi, về Kinh Thành , Nam Hoang."
Đến một ngã rẽ, Thiết Y đột nhiên dừng , Hắc Ảnh đầu ngựa .
Một lát , cầm một túi lương khô ném cho : "Trên đường cẩn thận."
Thiết Y gật đầu, hai từ đó chia .