Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 434: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:54:46
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trào Lưu Trồng Hoa Tiêu

 

“Dám hỏi ngài xưng hô thế nào?”

 

Mời nhà, Doãn Ân khách khí hỏi một câu.

 

Ôn Lạc Chi lúc mới nhớ nàng đến đây còn đặt tên, chỉ với nàng họ Ôn.

 

Suy nghĩ một lát, nàng tùy tiện : “Vãn bối họ Ôn, tên Lạc Tử, trấn trưởng cứ tùy ý gọi là .”

 

Trấn trưởng gật đầu, hỏi nàng lời ở cửa là ý gì.

 

Ôn Lạc Chi uống một ngụm nước, với ông về chuyện những mảnh đất vụn ngoài trấn.

 

Trấn trưởng là nàng trồng những mảnh đất vụn ngoài trấn liền lập tức tinh thần lên, vì ông cũng một ngày tiền công là năm mươi văn, còn bữa trưa để ăn.

 

Để đảm bảo tính xác thực, ông còn cho dò hỏi, quả thực là lừa gạt.

 

Hai chuyện ước chừng nửa canh giờ, trấn trưởng sớm thể kiềm chế .

 

“Trấn trưởng, ngài thấy chủ ý của thế nào?”

 

Ôn Lạc Chi dứt lời, trấn trưởng liền kích động dậy, giọng cũng run rẩy: “Tốt! Tốt lắm!”

 

“Chỉ là Ôn lão bản, ngài lo lắng loại cây gọi là hoa tiêu mọc lên ? Đến lúc đó e rằng sẽ lỗ bạc mất thôi.”

 

Doãn Ân chút lo lắng, đối phương ngoài, ông trong trấn kiếm bạc đến mấy cũng thể để khác lỗ , những gì cần rõ thì vẫn rõ.

 

Ôn Lạc Chi bảo ông yên tâm, chỉ sẽ việc gì mà nắm chắc.

 

Cứ như thì chỉ những mảnh đất vụn ngoài trấn, mà dân trong trấn đất cũng thể trồng hoa tiêu.

 

Một là dùng đất của nhà để trồng, nàng sẽ bán cây hoa tiêu con với giá thấp nhất, hoa tiêu chín đó sẽ bán cho nàng, loại giá bán sẽ cao hơn, thích hợp cho những gia đình đất.

 

Hai là nàng thuê đất giúp nàng trồng, loại nàng sẽ trả tiền công thuê , thích hợp cho những gia đình đất.

 

Trấn trưởng lúc mới yên tâm, cảm thấy những gì nàng khả thi.

 

Hơn nữa, tiền công một trăm văn một ngày cũng khá cao , chỉ là dồn hết tâm tư việc đồng áng mà thôi.

 

Ngày mai vẫn trồng hoa tiêu con cả ngày, trấn trưởng hẹn nàng ngày mốt sẽ thông báo chuyện cho dân trong trấn tại chỗ tuyển dụng.

 

Những việc ở đất vụn , hơn một nửa dùng đất nhà để trồng hoa tiêu, đúng lúc bạc kiếm mấy ngày nay cũng đủ để mua cây hoa tiêu con .

 

Trồng gì đất cũng thu hoạch , chi bằng buông tay thử một , dù lão bản đến từ bên ngoài chuyện vẫn khá sức thuyết phục.

 

Cộng thêm việc trấn trưởng cũng đồng ý, bọn họ cũng còn gì bận tâm.

 

Hai ngày , trấn trưởng thông báo ở chỗ tuyển dụng, còn dán khắp trấn, đảm bảo đều thể chuyện .

 

Có trấn trưởng bảo đảm, đều sợ nữa, vả việc Ôn Lạc Chi thuê việc trả tiền công, quản bữa ăn là chuyện thật thà.

 

Người nghèo đều sợ nghèo , ai cũng thử một , nhất thời trong trấn dấy lên một trào lưu trồng hoa tiêu.

 

Trong vòng một tháng, những mảnh đất vụn vô chủ ngoài trấn cộng với những mảnh đất chủ đều trồng đầy hoa tiêu, sáng sớm đổ xô đồng.

 

Không giống những loại cây họ trồng những năm , cây hoa tiêu con lớn cực nhanh gần như thể thấy bằng mắt thường, trong lòng vui mừng cuối cùng cũng chút thành tựu.

 

Hễ rảnh rỗi là đồng chăm sóc hoa tiêu, lang thang phố cũng ít nhiều.

 

Quầy hàng của Phương Đại và những khác từ quầy hàng lưu động trở thành quầy hàng cố định, kiểu dáng thức ăn cũng phong phú hơn.

 

Trong ba bọn họ, chỉ Vệ Di sống thoải mái nhất.

 

Mảnh đất mà lão góa vợ để cho y nhỏ, y liền trực tiếp cho thuê.

 

Ôn Lạc Chi đưa tiền thuê hề thấp, y ngờ mảnh đất vốn sắp thành đất hoang mà còn thể kiếm một khoản bạc.

 

Thế là y cũng coi như một khoản bạc tích trữ và một nghề kiếm tiền, Phương Đại, Phương Nhị thấy y bộ hình như cũng còn khập khiễng như nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-434.html.]

 

Bên đất vụn trồng tiên, cây tiêu trưởng thành, gai vốn mềm giờ cũng cứng cáp.

 

Phương Đại và những khác rảnh rỗi việc gì liền xem xét một vòng, chóp mũi ai nấy ngửi thấy một mùi vị khó tả.

 

“Gia, thứ gia sai chúng trồng rốt cuộc là cái gì ? Sao một lạng cũng thể bán hai mươi văn?”

 

Việc mua bán vật phẩm, y chỉ từng thấy tính theo cân, từng thấy tính theo lạng. Rốt cuộc là thứ gì mà thể bán đắt như ?

 

Ôn Lạc Chi mô tả cho y , với y rằng thực ngày thường nàng cũng cho món xào của , chỉ là quá ít nên nếm .

 

Thấy y vẫn vẻ mặt nửa hiểu nửa , nàng liền tại chỗ: “Lát nữa ngươi trấn mua mấy con thỏ, mua một con cá về đây, xong ngươi sẽ .”

 

Phương Đại lập tức hành động, Ôn Lạc Chi nấu cơm thì y là tích cực nhất.

 

Khoảng thời gian , y, Phương Đại Vệ Di đều mập , ngay cả hai bà cháu Mễ bà bà và Tùng Âm thường xuyên ăn ké cũng .

 

Ôn Lạc Chi chỉ cần chuẩn gia vị và xào nấu, bởi vì việc xử lý nguyên liệu Phương Đại bọn họ vô cùng siêng năng, cơ bản là tranh .

 

Một chậu đầy cá đun tiêu xanh và một chậu đầy thỏ xào cay tê chính là món ăn trưa. Phương Đại nếm thử, cuối cùng cũng nhận thức cụ thể về hoa tiêu.

 

Vị tê tê thật sảng khoái, thêm cảm giác lưỡi như bốc lửa quả thực khiến thể ngừng , thiếu một thứ cũng .

 

Giờ thì y thể bán theo lạng , chỉ hiếm mà nấu món ăn còn ngon đến .

Mèo Dịch Truyện

 

Dân dĩ thực vi thiên, ai nấy đều sẵn lòng bỏ công sức chuyện ăn uống, bất cứ lúc nào ăn uống cũng là quan trọng nhất.

 

Bên Hắc Sơn Khoáng, Hách Liên Úc và những khác bắt đầu trồng dây dưa hấu. Diệp Nam Kiều đầu tiên trồng hoa quả nên bộ quá trình đều vô cùng cẩn thận.

 

Đầu mục quan sai bên cạnh đất mà sốt ruột, nhưng nghĩ đến việc đến mùa hè thể ăn hoa quả thì chỉ đành kiên nhẫn xem.

 

Hoa quả ngoài dưa hấu còn dưa vàng và dâu tây, rau xanh thì là rau xà lách mọc nhanh nhất và giá đỗ.

 

Đợi đến khi trồng xong mớ rau xà lách, sự kiên nhẫn của đầu mục quan sai cạn kiệt. Nhìn thấy hơn nửa ngày trôi qua mà nhà vẫn còn nửa ngày việc ở khoáng.

 

Nghe Diệp Nam Kiều giá đỗ xanh bốn năm ngày là thể bày lên bàn, đầu mục quan sai siết chặt nắm đấm, đợi bọn họ thêm một canh giờ.

 

thì thêm một món rau tiết kiệm một khoản bạc, túi tiền của y thể tăng thêm một chút.

 

Đợi đến khi bọn họ xong việc đồng áng khoáng thì muộn. Diệp Nam Kiều và hai chị dâu đến là bắt đầu nấu cơm, đây là việc dễ dàng nhất ở khoáng.

 

Hách Liên Úc và Hách Liên Kiều Tùng cũng bắt đầu những việc đây của họ, bởi vì thể mang lợi ích cho những canh gác, thêm việc bọn họ gửi bạc dù ít nhưng từng ngừng.

 

Khéo léo hơn một chút, vài lời , đầu mục quan sai vui vẻ liền dễ chuyện hơn nhiều.

 

Những khác ở khoáng vô cùng đỏ mắt nhưng cũng chẳng , ai bảo từ khi lưu đày, những thích đều tránh bọn họ như tránh rắn rết .

 

Không giống Trấn Quốc Công phủ, dù lưu đày cũng chìa tay giúp đỡ.

 

Nửa tháng , đến lúc Ôn Lạc Chi đến khoáng đưa đồ.

 

Mấy nàng đưa đồ cho đầu mục quan sai một nhiều hơn một . Ngoài việc thể uống rượu ăn thịt ở khoáng, việc nàng đến còn là chuyện khiến đầu mục quan sai vui vẻ nhất.

 

Sau khi quen thuộc, y dứt khoát cũng giả vờ nữa, trực tiếp tránh những khác mà hỏi: “Lần đưa cho thứ gì?”

 

Mắt y sáng rực, tràn đầy mong đợi Ôn Lạc Chi. Hách Liên Trĩ Nhan ở cách đó xa giờ phóng túng đến mức thể chuyện với Hách Liên Úc và những khác .

 

Đương nhiên sợ gây nghi ngờ, cô bé cũng chuyện vài câu với những khác.

 

Ôn Lạc Chi bí hiểm với y, trực tiếp dỡ một cái gùi từ phía xe ngựa xuống, bên như cũ trải một lớp rau.

 

“Trong đồ nhiều lắm, đáy còn một bộ bài lá và xúc xắc, gia cứ ăn ngon chơi vui nhé,” nàng nhỏ giọng .

 

Đầu mục quan sai mặt mày toe toét, nhận lấy cái gùi từ tay nàng.

 

Tốt, lắm! Ăn uống chơi bời đều đủ! là cuộc sống thần tiên .

 

Y ôm cái gùi trong hầm, giúp y cầm nhưng y tránh : “Các ngươi dỡ những món rau khác , lão tử tự vác .”

 

 

Loading...