Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 425: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:54:36
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạnh Phúc Của Phương Đại Phương Nhị
Ôn Lạc Chi liếc Lang Bá Thiên, hẳn là mà nó đuổi theo.
Mèo Dịch Truyện
"Ta chuyện gì, ngươi thể thả chứ?"
Vệ Di đất sắc mặt chút tái nhợt, dù cũng chảy m.á.u và gió thổi suốt một đêm.
Ôn Lạc Chi ném cho một lọ thuốc, nhớ chuyện giọng mũi nên ném thêm một lọ khác.
"Đi thì , con cái nhà ai cũng thể trộm ."
Phương Đại và Phương Nhị nàng là thả , khi cởi trói cho Vệ Di, hai cùng giơ ngón tay cái lên khen: " là hảo hán!"
Phương Nhị nhặt lọ sứ nhỏ đất hì hì : "Đây chắc là t.h.u.ố.c gia cho ngươi đó."
Hắn Ôn Lạc Chi, chỉ nàng gật đầu : "Cái lọ lớn là kim sang dược, lọ nhỏ chữa phong hàn, mỗi ngày uống một viên sáng, trưa, tối."
Vệ Di ngơ ngác nhận lấy đồ. Đây là đầu tiên khen , đầu tiên quan tâm đến sống c.h.ế.t của .
Mặc dù bộ dạng thê t.h.ả.m cũng là do bọn họ gây ...
"Đa... đa tạ," ngượng ngùng nhưng vẫn chút phục một câu, khập khiễng bỏ cùng với thuốc.
Phương Nhị bóng lưng chút đành lòng, Ôn Lạc Chi : "Muốn thì , về nhanh chút."
"Vâng!" Phương Nhị vui vẻ đáp lời đỡ Vệ Di, còn kể chuyện họ từng dọa sợ một đêm nọ.
"Lần chính là ở nhà Lý gia ăn trộm một cái bánh bao, ngươi dọa ..."
Hai xa, bụng Phương Đại kêu réo ùng ục.
"Haizzz..."
"Gia việc gì cần cứ việc sắp xếp cho ."
3. Ôn Lạc Chi chỉ bó củi bà Mễ bà cụ gửi tới hôm qua: "Chẻ củi, đun nước nấu cơm."
Nàng dậy về phía bếp, Phương Đại gãi gãi đầu cầm d.a.o chẻ củi.
Sau khi nhóm lửa xong, Ôn Lạc Chi bưng một rổ lớn đầy nguyên liệu tới, bên trong là vỏ hoành thánh và nhân sẵn để dùng ngay, cùng với một ít rau để nấu cơm hôm nay.
Mắt Phương Đại thẳng đờ, nhưng chỉ thêm một cái thôi.
Hắn chuyên tâm đun lửa, tay Ôn Lạc Chi nhanh như chớp nặn xong một cái hoành thánh. Trong nồi còn hầm canh gà, chẳng mấy chốc mùi thơm bay khắp nơi.
Đợi canh xong thì hoành thánh cũng luộc chín. Hoành thánh múc bát nước canh gà rắc thêm một nắm hành lá, cả gian bếp thơm lừng.
Phương Đại dậy định ngoài một cách tự giác, Ôn Lạc Chi gọi : "Ngươi đấy? Ăn cơm xong còn việc cho nữa."
Phương Đại nàng đầy ngỡ ngàng. Ôn Lạc Chi chỉ cái bát lớn nhất: "Ngươi ăn bát đó, bát bên cạnh để dành cho Phương Nhị."
Nàng xong bưng bát mất. Phương Đại ngây hai bát hoành thánh đầy thịt gà một lúc lâu.
"Hì... hì hì." Hắn đột nhiên ngây ngô, bưng bát lên ăn ngay trong bếp.
Hắn thứ trong bát gọi là gì, nhưng lớp vỏ bột mỏng bọc nhiều thịt, trong thịt còn thứ gì đó vàng vàng, tròn tròn, c.ắ.n giòn sần sật, ăn một miếng kèm canh gà thật thỏa mãn.
Hắn ăn nửa bát thì Phương Nhị mới về, thấy Phương Đại mắt sáng lên : "Gia để dành bữa sáng cho , để ở ?"
Thấy thứ trong bát Phương Đại, l.i.ế.m môi đầy mong đợi xoa xoa tay.
Thơm quá, thơm quá! Vừa cửa ngửi thấy mùi thơm, là món ngon gì?
Phương Đại cố gắng giơ một ngón tay chỉ bếp. Phương Nhị đầu liền thấy một bát thức ăn đầy ắp.
Trong đó nhiều thịt còn rau, mặt nước canh trong vắt nổi lềnh bềnh hành lá, ngửi thấy thơm lừng.
Nó còn nóng lắm, bưng lên uống mấy ngụm canh , canh gà ấm áp dày khiến cả như sống .
"U u u, Phương Đại! Thơm thấu trời xanh!"
Hắn cảm thán một câu cầm đũa gắp hoành thánh, ăn liền mấy cái mới chậm một chút c.ắ.n mở một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-425.html.]
Bên trong hoành thánh một nửa là trứng cua, một nửa là thịt heo và tôm, chủ yếu là vỏ mỏng nhân lớn.
Phương Nhị húp xì xụp ăn thêm mấy cái dừng : "Cha ơi, gia mua ở ? Cái trấn Hoang Vu còn món ngon thế ư?"
Phương Đại cuối cùng cũng ăn xong bát của , định trả lời nhưng liên tục ợ mấy tiếng no.
"Đây là do gia tự tay đấy."
"Ăn nhanh chúng việc."
Hắn xong dậy rửa bát của đặt chỗ cũ, tiện tay cầm cái chổi bên cạnh lò quét dọn.
Phương Nhị kinh ngạc tăng tốc độ, ăn xong bát đồ ăn cùng dọn dẹp.
Dọn dẹp xong xuôi cả trong lẫn ngoài thì Ôn Lạc Chi cũng sắp xếp xong. Thấy Phương Đại và Phương Nhị, nàng ném mỗi một quả táo trong tay: "Mỗi ngày một quả táo, đại phu tìm ."
"Đi thôi, thôi! Xuất phát!"
Phương Đại và Phương Nhị quả táo trong tay , Hách Liên Trĩ Nhan ngang qua họ hì hì : "Hai chú Phương Đại Phương Nhị mau ăn , ăn bệnh ."
Nàng chạy đuổi theo Ôn Lạc Chi. Phương Đại và Phương Nhị đồng thanh: "Đợi chúng với gia!"
Không quen thuộc trong trấn, Ôn Lạc Chi để Phương Đại dẫn đường dạo một vòng , nhỏ nhỏ mà buổi sáng trôi qua vẫn hết một nửa.
Cũng đến lúc ăn trưa , Ôn Lạc Chi vẫn quyết định về ăn.
Bên ngoài cũng chẳng gì nàng mắt, đắt bình thường.
Đi ngang qua quán mì hôm qua, bà chủ thấy nàng nhận ngay, liền nhiệt tình chào hỏi: "Vị gia mau ! Hôm nay mì cho ngươi rẻ hơn !"
Bà gọi định kéo , Phương Đại và Phương Nhị liền chắn Ôn Lạc Chi.
"Ai da, đây là gì ?" Bà chủ chút ngượng nghịu .
Ôn Lạc Chi bước sang một bên : "Hôm nay ăn chút gì khác, sẽ ghé."
"Chúc bà chủ ăn phát đạt."
Dứt lời, Hách Liên Trĩ Nhan kéo ống tay áo nàng vội vàng nhanh, sợ bà chủ lát nữa ép mua ép bán, nãy chẳng ý đó ?
"Xì! Không ăn thì thôi, ai thèm!" Bà chủ quăng khăn lau trong, tiếp tục chào hỏi những qua đường khác, dù bán bát nào bát đó.
Đi xa một chút, Phương Nhị mới bất bình : "Đừng đến nhà bà gia ạ! Nhà bà lừa đảo nhất đấy."
Phương Đại cũng phụ họa theo. Trước đây khi họ mới đến đây ăn xin từng thấy bà lừa , đó còn vì tiền một bát mì mà đ.á.n.h với .
"Trong trấn hầu như ai đến quán mì nhà bà ăn, thịt ít quá còn đắt."
Ôn Lạc Chi hiểu rõ gật đầu, họ hỏi: "Hai ngươi kiếm tiền ?"
Nàng nghiêm túc trông giống đùa giỡn, hai cũng nghiêm chỉnh .
"Gia ý gì ? Ai mà chẳng kiếm tiền."
" dễ như , đây chuyện là ."
Phương Đại thở dài, chuyện ăn mặc của họ còn là vấn đề thì kiếm tiền chứ?
Hơn nữa đây là trấn Hoang Vu, mấy nhà giàu , kiếm tiền của ai chứ?
Ôn Lạc Chi vỗ vỗ vai : "Ta hỏi chắc chắn là chủ ý , về nhà chúng ăn cơm xong ."
Phương Đại và Phương Nhị chút hiểu, theo nàng về tình hình trong trấn mà họ tìm hiểu .
Vào trong nhà, Ôn Lạc Chi nấu cơm, Phương Nhị phụ giúp, Phương Đại vẫn là nhóm lửa.
Trưa về muộn, đành ăn chút đồ đơn giản. Ôn Lạc Chi nấu một nồi cơm cà ri đầy ắp, bên trong thịt đùi gà và thịt bò thái hạt lựu nhiều đến mức gần bằng cơm.
Phương Đại, Phương Nhị bưng bát, miệng nhai đầy thịt, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Ăn xong, nghỉ ngơi chốc lát, Ôn Lạc Chi liền gọi bọn họ đến mặt.
"Ta đưa các ngươi về, các ngươi cũng cần mưu sinh. Chi bằng tranh thủ thời gian và cơ hội kiếm bạc ngay bây giờ, còn hơn đợi đến nơi cần đến mới nghĩ cách."