Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 403: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:54:14
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người hết, tiểu viện trở nên vắng vẻ. Giang Uyển sợ phiền Ôn Tử Câm nên đưa Hạ Vân Sanh và Hạ Vân Thư tìm chỗ khác ở.

 

Ôn Tử An và Giang Thư Thiển ở tại Bách Vị Trai, hai mỗi ngày , dường như trở về những ngày đầu mới quen.

 

“Phu quân, thấy hai ngày nay Lạc Chi chạy ngược chạy xuôi là đang gì đó với dịch trạm.”

 

“Chàng giúp nàng , phủ thành chúng cũng dạo gần hết .” Giang Thư Thiển với Ôn Tử An.

 

Mấy ngày nay nàng cũng mãn nguyện, vốn dĩ Ôn Tử An trở về sơn trang .

 

Ca ca và tẩu tẩu chơi bên ngoài, tiểu một bận rộn thế nào cũng xuôi .

 

Ôn Tử An cũng ý đó, nhưng vẫn dành thêm một ngày để bầu bạn cùng nàng.

 

Khi tìm thấy Ôn Lạc Chi, nàng đang ở ngoài thành đàm phán với khác.

 

“Những nơi các vị đang ở cũng sẽ là một trung tâm vật lưu, đến lúc đó những thứ cần vận chuyển sẽ như tiếp sức, do các vị vận chuyển đến điểm vật lưu tiếp theo.”

 

Ôn Lạc Chi cố gắng giải thích rõ ràng hơn, xong đều cảm thấy khả thi.

 

Ôn Tử An bước đến lắng một lúc, cũng khẽ gật đầu.

 

Đợi bên đàm phán xong, cũng giải tán, mới mở miệng : “Tiểu , ý tưởng thật .”

 

“Chỉ là ban đầu chắc sẽ tốn nhiều ngân lượng, nếu đủ thì cứ tìm nương tử của mà lấy.”

 

“Tứ ca, khiến áp lực đó.”

 

Ôn Lạc Chi lúc nhẹ nhàng vỗ vai , giờ nàng chẳng thiếu ngân lượng .

 

Ôn Tử An gia đình nhỏ của riêng , dù Giang Thư Thiển gì, nàng nhận cũng tiện, trừ phi là đầu tư.

 

“Tứ ca, ngân lượng thì , phiền bận tâm , tiên chỉ cần thông suốt vài điểm quan trọng, đó sẽ từ từ vận hành .”

 

Thời gian hạn, nàng chỉ thể tạm thời thông suốt tuyến đường từ nhà đến phủ thành, ít nhất bản nàng dùng , tiếp theo là hai con đường đến Thanh Châu huyện.

 

Nàng kết nối tất cả những nơi Bách Vị Trai với , như việc vận chuyển đồ vật sẽ tiện lợi, hộp thiếc và rau củ chính là hai thứ đó .

 

Người nhà tự vận chuyển đường cần thời gian chỉnh đốn nghỉ ngơi, nếu đến nơi tiếp nhận thì sẽ tiết kiệm nhiều thời gian.

 

Người và súc vật đều cần vất vả giữa điểm xuất phát và điểm đích, cần chịu khổ.

 

Về phía tửu lâu, nàng rốt cuộc vẫn tìm một chưởng quầy, ban đầu nàng cũng nghĩ sẽ nhiều việc đến mức cuồng đầu óốc như .

 

Ôn Lạc Chi tiếp lời: “Giờ định thuê thêm vài nữa, chuyên trách việc giao nhận và kiểm tra hàng hóa giữa các điểm vật lưu.”

 

“Tứ ca cứ ở nhà bầu bạn với Tứ tẩu cho , tìm vài giúp đỡ là .”

 

Ôn Tử An chịu, hai tranh luận một lúc, Ôn Lạc Chi đành thỏa hiệp.

 

Sau đó vài ngày, họ khắp nơi tìm kiếm phù hợp, Ôn Lạc Chi chạy chạy đến mức gầy trông thấy.

 

Giang Thư Thiển nghĩ đang ở tửu lâu, lúc rảnh rỗi liền xuống lầu kể cho thực khách về chuyện dịch trạm .

 

“Ai da! Nhà đẻ của ở Trường Lạc huyện đó! Ngày thường nhờ gửi thư thật là phiền phức c.h.ế.t !”

 

“Dịch trạm đó! Chẳng tốn bao nhiêu ngân lượng mà nhà ở quê thể nhận thư của , thật tệ, tệ!”

 

Một thím nọ vui vẻ hỏi nàng ít chuyện về dịch trạm, các thực khách khác cũng chăm chú lắng bởi họ nhận cũng cần.

 

Thế là, tuyến vận chuyển còn khai thông mà ngày ngày hỏi thăm, song vẫn kịp chuyến đồ hộp đầu tiên đưa tới.

 

“Bảo bối của cha! Trên đường cha đến đây thấy cái dịch trạm con đó! Thật tồi!”

 

Ôn Mộc Xuyên mở đồ hộp cho Ôn Lạc Chi kể những gì thấy đường, giữa lời là sự kiêu hãnh và khoe khoang.

 

“Cái cách cũng chỉ bảo bối của cha mới nghĩ thôi! Về làng kể cho thật kỹ mới !”

 

Hắn đến híp cả mắt, dường như mệt mỏi dù đường mấy ngày liền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-403.html.]

 

Ôn Lạc Chi nếm xong mấy món đồ hộp thì vội giục ăn cơm xong ngủ bù, vì về nhà vẫn còn mấy ngày nữa.

 

Số đồ hộp đầu tiên mang một nửa phủ thành bán, nhờ sự tuyên truyền đó nên việc bán hàng hề tốn sức, những món mang mỗi ngày đều bán sạch còn một hộp.

 

Dịch trạm hoạt động là chuyện của nửa tháng , khi Ôn Tử Châu nhận lô đồ hộp chỉ cảm thấy thật khó tin.

 

Trước vì chuyện nhà họ Mạnh mà y tìm Ôn Lạc Chi cũng mất năm ngày đường, đồ hộp từ phủ thành gửi tới chỉ mất một nửa thời gian đó.

 

“Thảo nào đều Lạc Chi lợi hại, mà cách như thế cũng nghĩ .”

 

“Vừa một thứ tặng nàng , lát nữa sẽ nhờ gửi đến phủ thành.”

 

Tống Thính Vãn mân mê một hộp đồ hộp trong tay, nghĩ đến việc hai ngày Ôn Lạc Chi thể nhận món đồ nàng gửi thì cảm thấy vui vẻ.

 

Đồ hộp bán ở Thanh Châu huyện cũng khá , những thực khách ban đầu bỏ vì giá rau tăng thu hút trở .

 

Tạ Hòa vẫn đang bận rộn đồ hộp ở nhà, nghĩ đến thứ gì đó thể tiết kiệm một nửa thời gian để gửi đến tay Ôn Lạc Chi là nàng tràn đầy nhiệt huyết.

 

Lá cây núi rụng hết, nhưng những quả vẫn còn treo cây trông vẫn mắt.

 

Ôn Tử Minh sang thôn khác thuê mất ròng rã ba ngày mới hái hết trái cây còn .

 

dâu tây trong ruộng như đang thi đua, hết đợt đến đợt khác, thu hoạch mãi hết.

 

Vì trời lạnh nên y thấy cây cối vẻ kém phát triển hơn một chút, bèn học theo cách trồng rau nhà kính mà dựng nhà giữ ấm cho dâu tây trong ruộng, thế là tình hình hơn hẳn.

 

Dâu tây tươi bán giá hơn đồ hộp dâu tây, Ôn Tử Minh suy nghĩ một chút quảng bá thêm một đợt.

 

Những nhà giàu đến việc hái dâu tây tại trang trại cảm thấy thú vị cũng kéo đến, dần dà cũng bán ít.

 

Mùa đông năm nay còn nhàn rỗi như nữa, trẻ con đến trường học chữ, lớn thì bận rộn chăm sóc rau nhà kính.

 

Những lớn tuổi việc đồng áng đều Tạ Hòa gọi đến giúp đồ hộp.

 

Bận rộn xong đợt đến lúc lạp xưởng, giữa chừng Ôn Lạc Chi về một để cải thiện công thức, vì cung cấp cho tửu lầu nên hương vị tự nhiên là thể lơ là.

 

Khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống, bên ngoài còn rau củ để bán nữa, rau mà trong Sơn Tuyền thôn trồng thậm chí còn đủ cho các hộ giàu ở mấy trấn xung quanh tranh giành.

 

Lão Tôn đầu bán xong cải bó xôi và cải Brussels trong nhà kính đầu tiên thì khép miệng , tối đến y đếm xong bạc bên giường, bài vị của lão thê .

 

“Đợi bán hết rau , lão già đây sẽ sửa sang mộ phần cho nàng, chúng sẽ đón một cái tết thật lành!”

 

Hắn ôm bài vị lòng, nhẹ nhàng lau bụi đó, ngày nào cũng như .

 

Hôm nay Trương Xuân Hoa cũng hiếm khi hai món mặn, Lâm Hoài Chi ngủ dậy thấy thịt bàn còn tưởng hoa mắt.

 

“Mẹ, chúng đón năm mới sớm ?”

 

“Không tiết kiệm chút bạc ? Đầu xuân con còn về học viện sách nữa chứ.”

 

Ngữ khí chút trách móc nhưng tay thành thật, đôi đũa chính xác bỏ qua các món rau, chỉ gắp thịt bát .

 

“Mẹ trong lòng tính toán, thấy con học hành vất vả nên ăn chút đồ ngon.”

 

Trương Xuân Hoa ăn rau do chính tay trồng, nhưng chỉ là những lá rau già loại bỏ.

 

Lâm Hoài Chi ăn nhanh, chẳng mấy chốc ăn hết hai bát cơm, khiến Trương Xuân Hoa chút ngây .

 

“Mẹ, con về phòng sách đây, sang năm con học viện ở phủ thành sách.”

 

Hắn ăn xong quệt miệng, buông lời đó về phòng.

 

Chuyện trồng rau trong thôn cũng đôi chút, càng bán rau nhà nào nhà nấy đều kiếm ít bạc, nhà cũng .

 

Có bạc thì đương nhiên những điều hơn, học viện ở trấn căn bản gì, cũng chẳng coi trọng.

Mèo Dịch Truyện

 

Động tác gắp rau của Trương Xuân Hoa khựng , ăn vài miếng nàng đặt đũa xuống.

 

 

Loading...