Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 399: --- Chuẩn bị sinh thần

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:54:10
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Thanh Hoan đưa tay sờ lên mặt , nàng soi gương, thấy hề rõ ràng nên căn bản để trong lòng.

 

"Đa tạ thím quan tâm, chút vết xước cũng đáng ngại."

 

Tạ Hòa mặc kệ nàng gì, dù cũng quyết tâm . Mấy quanh trang viên một vòng.

 

Ôn Lạc Chi liên tục chui mấy nhà kính lớn, rau củ bên trong đều lớn , một chút cỏ dại cũng , đất cũng xới tơi xốp, khó để nhận đều dụng tâm.

 

Tạ Hòa cũng theo xem xét khá nhiều, đợi khi về mới ghé tai Ôn Lạc Chi thì thầm: "Nương thấy vẫn là đại ca con trồng là nhất."

 

Mèo Dịch Truyện

Nghĩ là do con gái dạy, nàng : " nếu là con gái tự tay trồng thì đó chắc chắn là nhất."

 

Ở Sơn Tuyền thôn, rau nhà trồng là nhiều nhất, Đại lão và cha y suốt ngày rảnh rỗi là chui nhà kính.

 

Mọi đều học hỏi lẫn , khi xem xét từng nhà, thì nhà của họ là nhất, kế đó là nhà lão Tôn đầu.

 

Cụ thể thế nào Ôn Lạc Chi cũng , nhưng nàng chuyện chỉ cần rơi tay Ôn Tử Minh thì sẽ tệ .

 

Nàng hì hì khoác tay Tạ Hòa, bỗng nhiên nhớ khi rời nhà nàng còn ghé qua Kê Đầu sơn một cái, núi quả cũng còn nhiều.

 

"Nương, quả núi nhà rụng gần hết ?"

 

Nhắc đến chuyện Tạ Hòa mới nhớ quên mất một việc quan trọng, nàng : "Con gái, đây con đưa cho nương mấy công thức nấu ăn ?"

 

"Nương thấy phía còn cách các loại mứt hoa quả, liền thử một chút."

 

Nàng kể chi tiết quá trình chế biến, đựng hoa quả nàng dùng những chiếc hũ sành nhỏ hấp qua, còn dùng rượu tưới một lượt, sách bước gọi là sát trùng.

 

Sau đó là hoa quả hấp xong cần niêm phong, nàng thật sự sợ hở khí, đặc biệt gọi Ôn Tử Minh trộn bùn giúp nàng để bịt kín miệng hũ!

 

"Nương mang cho con một ít, gặp con vui quá nên quên mất."

 

"Đợi trong phòng con gái hãy nếm thử xem nương thế nào."

 

Ôn Lạc Chi ngờ Tạ Hòa còn thể trổ tài , chỉ nàng thôi thì quá trình chế biến đạt chuẩn .

 

Hoa quả nhà chất lượng , chắc chắn hương vị của mứt hoa quả đó cũng sẽ tệ.

 

Giang Thư Thiển từng ăn , đằng nào giờ xe ngựa cũng việc gì, liền bắt đầu miêu tả cho hai .

 

Nàng liên tục kể mấy loại, cuối cùng : "Ta vẫn thích nhất món mứt dâu tây , chua chua ngọt ngọt, ăn cảm thấy vô cùng thỏa mãn."

 

Ôn Lạc Chi vẻ mặt say mê của nàng, cũng mong chờ.

 

nàng thấy điều đáng mừng nhất vẫn là sự đổi của Giang Thư Thiển, giờ đây gặp ai cũng thể chuyện đôi câu, còn nội tâm như khi mới quen nữa.

 

Đến nơi Tạ Hòa thể đợi thêm một khắc nào nữa, nàng từ xe ngựa tới, lấy một giỏ lớn mứt hoa quả.

 

Những chiếc hũ sành nhỏ bày biện gọn gàng bàn, từng chiếc chỉ to bằng bàn tay lớn, cầm trong tay vặn.

 

Trên nắp còn ghi là loại mứt hoa quả gì, điều khiến Ôn Lạc Chi nhịn giơ ngón cái lên khen Tạ Hòa: "Nương, nghĩ chu đáo quá đấy."

 

Tạ Hòa đến mức khóe mắt hằn lên nếp nhăn, nàng cầm một hũ mứt đào vàng, nhẹ nhàng cạy bỏ lớp bùn bên , mở nắp, đổ thịt quả và nước cốt bên trong bát.

 

"Con gái, mau nếm thử ." Nàng cầm một chiếc thìa múc một miếng thịt quả trộn với nước cốt đưa đến miệng Ôn Lạc Chi.

 

Ôn Lạc Chi há miệng nuốt trọn một miếng, má phúng phính như một chú sóc nhỏ.

 

Nàng khẽ động miệng vài cái, thịt quả trong miệng mềm mềm dẻo dẻo, nước cốt ngọt khiến nàng khỏi nheo mắt .

 

Tạ Hòa thấy nàng như liền hương vị , liên tục đút thêm hai thìa nữa mới chịu buông thìa xuống.

 

"Vẫn còn loại khác nữa con gái, chúng cùng nếm thử ."

 

Lần cần nàng động tay, Ôn Lạc Chi tự lấy mỗi loại một cái, Ngô Nhai Tử và Ôn Tử Câm sư đồ hai mỗi cầm một hũ ăn.

 

"Ưm ~ cách ăn lạ lẫm cũng tệ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-399-chuan-bi-sinh-than.html.]

"Lần tới xem đại hí, lão phu sẽ mang một cái theo, ăn, nghĩ thôi thấy vui sướng bao."

 

Ngô Nhai Tử ăn đến mức lắc lư đầu, nhất thời Tạ Hòa đều hối hận vì mang ít quá.

 

"Hương vị vẫn chứ? Đợi nương về sẽ bảo ca con hái hết quả còn núi thành mứt đưa đến cho các con."

 

Ôn Lạc Chi lượt nếm thử từng loại, thấy mang ngoài bán cũng thành vấn đề, đúng lúc mùa đông hoa quả cũng ít, loại mứt đa dạng và bảo quản lâu, xét thế nào cũng thấy phù hợp.

 

"Nương, tìm vài giúp hết còn thành mứt , một phần đặt ở cửa hàng của Đại ca bán, phần còn thì đặt ở tửu lầu nhà chúng bán."

 

Tạ Hòa mứt hoa quả do công nhận, vui mừng đến mức liên tục đáp "".

 

Đợi Ngôn Triệt tối đến, họ liền về chuyện tửu lầu sắp thêm món mứt hoa quả mới.

 

Ôn Lạc Chi khi về phòng còn tỉ mỉ vẽ vài bức tranh quảng cáo, tranh là những hũ sành nhỏ đựng mứt hoa quả tinh xảo, trông đáng yêu và hấp dẫn.

 

Nàng dán những bức tranh ở những nơi dễ thấy trong tửu lầu, dù cũng là mắt sản phẩm mới, tuyên truyền một đợt cũng là lẽ thường.

 

Tin tức truyền , những đến ăn cơm hứng thú bắt đầu hỏi han, trong nhà còn một ít thì đặt ở tửu lầu hàng thử.

 

Nhìn xem, nhà tụ tập bên , trong nhà đều mang quà sinh thần đến cho Ôn Lạc Chi, chỉ riêng đồ đó chất đầy nửa chiếc xe ngựa.

 

"Bảo bối ngoan, nhớ cha ?"

 

Ôn Lạc Chi nhe hàm răng trắng tinh, gật đầu như gà mổ thóc.

 

Ôn Mộc Xuyên kéo nàng sang một bên, từ trong lòng lấy một túi tiền nhét tay nàng.

 

"Đây là tất cả bạc riêng của cha, con cầm lấy mua gì thì mua, cha tiết kiệm nữa vẫn sẽ để dành cho con!"

 

Ôn Lạc Chi che miệng trộm, đáng yêu như một chú hồ ly nhỏ.

 

Nàng phối hợp để Ôn Mộc Xuyên che chắn cho , mở thấy bên khá nhiều bạc vụn, một thỏi bạc, phía còn mấy tờ ngân phiếu trông vẻ nhăn nheo.

 

Ôn Lạc Chi mũi cay xè, đóng túi tiền , quý trọng ôm lòng.

 

"Cha, dành dụm lâu đúng ? Chắc chắn còn đổi chỗ cất nhiều nữa."

 

Ôn Mộc Xuyên khẽ búng đầu nàng, mặt đầy vẻ từ ái: "Không lâu, lâu , nương con thật cũng mà hề hề."

 

"Cha thường ngày ở trong thôn cũng ngoài, tiết kiệm chỉ để cho con gái của cha tiêu thôi."

 

Y kiêu hãnh xong, mấy đang khuân đồ bên ngoài : "Mau giấu kỹ , kẻo cha thiên vị."

 

Ôn Lạc Chi thầm nghĩ trong nhà ai mà cha nương thiên vị chứ, nhưng vẫn lời y, lén lút giấu túi tiền .

 

Ôn Cẩn Du và Ôn Cẩn Sâm đến nơi vẫn còn đang ngủ, giờ tỉnh , hai mỗi một chiếc xe nhỏ bên trong lao về phía Ôn Lạc Chi.

 

"Y..."

 

"Nha..."

 

Hai đều vươn thẳng tay chờ nàng ôm, hai tiểu gia hỏa trông hề nhẹ chút nào.

 

Ôn Lạc Chi nhấc bổng hai đứa lên, mỗi tay một đứa mà chút áp lực, mặt nàng mật cọ qua cọ má bầu bĩnh của chúng.

 

"Hai đứa các con cứng cáp lắm đấy, ngày thường chắc chắn ít hành hạ nương đúng ?"

 

Hai tiểu gia hỏa chơi đùa vui vẻ, Lý Xuân Hạnh đặt đồ trong tay xuống, đỡ lấy một đứa ôm lòng, :

 

"Ta thì vẫn , chỉ là khổ cho nhị tẩu của con , hễ thời gian giúp đại tẩu giặt tã của hai đứa chúng nó."

 

Vừa nhắc đến Dương Quế Lan thì nàng xách đồ lớn nhỏ , thấy , nàng đặt đồ trong tay xuống, vòng quanh Ôn Lạc Chi một vòng.

 

"Tiểu hình như cao lên nhiều ! Mới cập kê chắc chắn còn thể cao thêm nhiều nữa."

 

Nàng còn gì đó, Ôn Cẩn Du trong tay Ôn Lạc Chi thể chờ đợi mà lao về phía nàng .

 

 

Loading...