Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 387: --- Hạt giống rau củ kỳ lạ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:49
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Thanh Dữ thế chịu nổi, đang định bước tới tranh luận thì Bạch Thanh Hoan khẽ giơ tay cản .

 

“Chó sủa, phiền phức đến cực điểm.”

 

Nàng cong môi, với Ôn Tử Câm: “Ôn công tử, chúng nhanh thôi, trời cũng còn sớm nữa.”

 

“Được.”

 

Trong mắt Ôn Tử Câm ẩn chứa vài phần ý , hai chỉ là bình thường một cái, nhưng trong mắt Hà Linh Phi vô cùng chói mắt.

 

“Đồ vô liêm sỉ!”

 

Nàng phẫn nộ mắng một câu, kìm bản , toan xông lên kéo Bạch Thanh Hoan.

 

Trên đường đến, nàng tự nhủ rằng vì trả bạc, nhất định xúc động, chỉ cần nàng giả vờ đáng thương, Ôn Tử Câm tha thứ cho nàng, thì vẫn còn cơ hội.

 

Nếu là nữ nhân khác, nàng chắc chắn thể nhịn , nhưng cố tình là kẻ phá hỏng chuyện của nàng !

 

Trông thấy nàng sắp lao tới Bạch Thanh Hoan, Ôn Tử Câm đưa tay định kéo thì Quyết Minh nhanh hơn y một bước, một cước đạp Hà Linh Phi.

 

“Ái chà!”

 

Hà Linh Phi ngã xuống đất kêu đau một tiếng, nàng vốn dĩ còn khỏi hẳn, đạp một cái , vật lộn hai đất cũng thể dậy.

 

Điều bất ngờ là nàng la hét ầm ĩ, càng mắng c.h.ử.i té tát Quyết Minh, kẻ động thủ. Ngược , nàng đáng thương vô cùng vươn tay về phía Ôn Tử Câm:

 

“Ôn công tử, kéo một cái ?”

 

“Ta… đau quá, thực sự dậy nổi.”

 

Ôn Tử Câm liếc nàng một cái lên xe ngựa , đó là Ngôn Triệt vội vã theo , đến Quyết Minh.

 

Bạch Thanh Dữ ngang qua nàng thì hừ lạnh một tiếng, lên một chiếc xe ngựa khác xong, vươn tay giục Bạch Thanh Hoan đang ở bên ngoài: “Đi nhanh tỷ, đói bụng .”

 

Bạch Thanh Hoan , vươn tay về phía Hà Linh Phi đang đất, nhưng Hà mẫu vội vã chạy tới đẩy .

 

“Con gái! Quả nhiên con ở đây!”

 

Hà mẫu từ phía bên chạy đến, hai cái kéo Hà Linh Phi dậy khỏi mặt đất, phủi bụi nàng , Bạch Thanh Hoan đầy vẻ địch ý.

 

Ôn Tử Câm thấy tiếng động, thò đầu khỏi xe ngựa, với Hà mẫu: “Hà thẩm nương, hai trăm lượng quan phủ yêu cầu, nhớ giao đến trong vòng một tháng.”

 

Biểu cảm của y nhàn nhạt, Hà mẫu thể cảm nhận y quả thực khác xưa .

 

Trước đây là sự xa cách kèm theo một chút khách khí, bây giờ thì là lạnh nhạt còn kèm theo sự chán ghét.

 

“Bạch tiểu thư mau lên xe ngựa , cần để những kẻ liên quan hỏng tâm tình.”

 

Đối với Bạch Thanh Hoan, cả y như tắm gió xuân, Hà mẫu ở đó, Hà Linh Phi cũng chỉ thể nghiến chặt môi.

 

Đợi đoàn , Hà mẫu một chưởng vỗ lưng nàng : “Lại gây họa cho lão nương ?! Giống hệt cái đức hạnh của lão cha c.h.ế.t băm c.h.ế.t băm nhà ngươi!”

 

Hà Linh Phi phục trừng mắt một cái, nàng chỉ là thử Ôn Tử Câm mà thôi, nàng gì?

 

Nàng men theo tường mà , Hà mẫu đuổi theo đỡ nàng , nhỏ giọng mắng: “Có cần chút thể diện ?!”

 

“Cứ nhất định lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh! Ngươi xem đối với tiểu thư cái vẻ dịu dàng đó, nào giống đối với ngươi?”

 

Vừa giơ tay hung hăng chọc đầu Hà Linh Phi một cái, hy vọng chọc cho nàng tỉnh táo một chút, đừng ngoài gây họa cho bà nữa.

 

Nếu gây họa gì mà bồi thường bạc, thì dù bà bán cũng đủ .

 

Hà Linh Phi càng tức giận hơn, dứt khoát đầu .

 

Mấy Ôn Tử Câm đến tửu lầu, đúng lúc giờ ăn, đang đông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-387-hat-giong-rau-cu-ky-la.html.]

Bạch Thanh Dữ thấy Ôn Lạc Chi mà ngay cả bàn tính cũng dùng, chỉ mấy nét bút kỳ lạ một tờ giấy, vài cái tính toán rõ ràng sổ sách.

 

Hắn đến ngây , Ngôn Triệt dùng khuỷu tay thúc một cái vỗ vỗ ngực, vẻ mặt kiêu ngạo: “Cái cũng .”

 

Bạch Thanh Dữ ngạc nhiên, Ngôn Triệt đưa lên lầu, nhịn khen ngợi Ôn Lạc Chi: “Lạc nhi cái gì kỳ lạ cũng , nhiều thứ của chúng đều là do nàng dạy.”

 

Hắn chọn vài điều mà , Bạch Thanh Dữ nghiêm túc lắng , chỉ cảm thấy bọn họ đều lợi hại.

 

Trước đây thấy lợi hại nhất chính là đại ca Bạch Thanh Hòa, bây giờ xem mới đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

 

Bận rộn xong buổi trưa , Ôn Lạc Chi và hai tỷ Bạch Thanh Hoan xem nhà kính trang viên xây xong .

 

Phúc bá thấy bọn họ, vội vàng tiến lên đón, nụ giữa lông mày khó mà che giấu: “Ôn lão bản, nhị tiểu thư, tam thiếu gia, nhà kính trang viên của chúng hôm nay là thể xây xong !”

 

Ôn Lạc Chi qua, trong ruộng đất, từng dải rồng trắng dài đó, mấy mảnh đất trống vẫn còn ít đang bận rộn.

 

“Không tệ.”

 

Nàng gật đầu với Phúc bá, sai mang tất cả hạt giống rau cần dùng xuống từ xe ngựa.

 

Có một cái túi buộc chặt, rơi mấy hạt giống. Phúc bá nhặt lên, trải trong lòng bàn tay xem thử, những hạt giống đó trông kỳ quái, ông thực sự từng thấy bao giờ.

 

“Ôn lão bản, đây là hạt giống rau gì ?” Ông nhịn hỏi.

 

Ôn Lạc Chi một cái, đáp: “Cái gọi là Bào Tử Cam Lam.”

 

Thấy Phúc bá và những khác đều vẻ mặt nghi hoặc, nàng giải thích một lượt: “Loại rau nổi tiếng là hái hết, ăn xuể, rễ dài, búp rau nhỏ kết to bằng nắm tay trẻ sơ sinh.”

 

“Sản lượng chỉ lớn, hương vị còn ngon, cách chế biến cũng đa dạng, còn công hiệu thanh nhiệt giải độc.”

 

Sớm nghĩ đến thể sẽ hỏi về những hạt giống đó, Ôn Lạc Chi , từ trong xe ngựa lấy những bức tranh chuẩn sẵn.

 

“Loại rau khi trưởng thành sẽ như thế .” Nàng tìm bức tranh Bào Tử Cam Lam đưa cho Phúc bá, Phúc bá xem xong liền kêu lên lạ lùng.

 

“Ôi chao! Loại rau hình dáng thế , lão già sống nửa đời cũng từng thấy bao giờ!”

 

Cây Bào Tử Cam Lam bức vẽ cao lớn, cả rau thô to mọc đầy những búp rau nhỏ tròn xoe, trông đáng yêu.

 

Mọi truyền tay xem, khi gần xong, Ôn Lạc Chi tiện tay mở một cái túi, nắm một nắm hạt giống bên trong trông như hạt dưa phiên bản lớn hơn.

 

“Cái gọi là Kim Lại Tử, quả kết khi chín sẽ màu vàng, loại cần giàn.”

 

Nàng xong, tìm bức tranh Kim Lại Qua. Những quả Kim Lại Qua tranh từng trái từng trái treo giàn, thấy, thực sự dám nghĩ nhiều quả như là do một hạt giống nảy mầm lớn lên mà kết .

Mèo Dịch Truyện

 

Liên tiếp xem mấy loại, Ôn Lạc Chi dứt khoát đưa thẳng những bản vẽ đó cho Phúc bá:

 

“Mọi lúc rảnh rỗi thì xem , hình dáng hạt giống đều vẽ ở mặt .”

 

Nàng xong, Phúc bá lật một tờ xem, quả nhiên phía còn vẽ hình dáng hạt giống.

 

Mọi việc hăng say, vì hạt giống đều ở bên , Ôn Lạc Chi và Bạch Thanh Hoan bàn bạc một lát, quyết định ươm cây con ngay tại trang viên , chờ cây con lớn, các trang viên khác đến lấy là .

 

Việc ươm cây con sắp xếp hai ngày , tranh thủ trời còn sớm, Ôn Lạc Chi xem công cụ nào tiện tay thể dùng .

 

Bạch Thanh Dữ các trang viên khác xem tình hình, khi còn dặn dò Hạ Thiền bảo vệ Bạch Thanh Hoan và Ôn Lạc Chi.

 

“Hạ Thiền, bổn thiếu gia thấy chỗ của nữ nhân vấn đề lớn.

 

Hắn chỉ trán , tiếp: “Gặp nàng thực sự thì cứ đường vòng, thấy nương của nàng cũng hạng dễ đối phó .”

 

Bởi vì lúc Bạch Thanh Hoan kéo Hà Linh Phi dậy, Hà mẫu xông tới đẩy tay nàng , gì còn hung tợn Bạch Thanh Hoan.

 

Lúc đó vốn nổi giận, nhưng ở cửa nhà , khác trông thấy thì ảnh hưởng , chỉ sợ kẻ tâm lan truyền thành Ôn Tử Câm một thư sinh dẫn bọn họ ức h.i.ế.p phụ nhân.

 

Hạ Thiền gật đầu lia lịa như giã tỏi, đảm bảo: “Nhị thiếu gia cứ yên tâm, lời ngài nô tỳ đều ghi nhớ .”

 

 

Loading...