Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 384: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:46
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một trận hiểu lầm

 

Trong đại sảnh tầng hai, Bạch Thanh Hoan đang chuyện về trang tử với Ôn Lạc Chi, thấy Bạch Thanh Dự đến sớm như còn chút kinh ngạc.

 

“Thanh Dự đến .”

 

Nàng dậy giới thiệu Ôn Lạc Chi và Ngôn Triệt cho Bạch Thanh Dự.

 

Đối với Ngôn Triệt, Bạch Thanh Dự chỉ cảm ơn vài câu nhạt nhẽo, bởi vì trong mắt , Ngôn Triệt chính là đang ý đồ với tỷ tỷ của .

 

Bạch Thanh Hoan nhận thấy sắc mặt chút khó coi, nàng lặng lẽ đưa tay lưng đổi sắc mặt mà nhéo một cái. “Thái độ gì ? Cẩn thận về với phụ .”

 

Nàng thì thầm đe dọa, sắc mặt Bạch Thanh Dự lúc mới hơn một chút.

 

Nói đến Ôn Lạc Chi, Bạch Thanh Hoan nhiều hơn, lời lẽ đều tràn đầy sự ngưỡng mộ và cảm kích đối với Ôn Lạc Chi.

 

“Lạc Chi tỉ mỉ, sợ và Hạ Thiền ở cái khách điếm nhỏ thoải mái an , kiên quyết bắt chúng qua đây.”

 

“Không còn cách nào khác, tỷ tỷ đành mặt dày đến ở nhờ .”

 

Bạch Thanh Dự ngờ tỷ tỷ chuyện hùng cứu mỹ nhân, càng ngờ ông chủ mà chưởng quầy khách điếm là cô nương mặt .

 

Hắn kể chuyện đến khách điếm, áy náy Ngôn Triệt: “Xin Ngôn lão bản, là dùng lòng tiểu nhân mà suy bụng quân tử .”

 

Ngôn Triệt lúc mới hiểu hiểu lầm, còn tưởng Bạch Thanh Dự đều với vẻ mặt kiêu căng khó chịu đó chứ.

 

“Không , các ngươi cứ chuyện , xuống lầu .”

 

Hắn xong liền chuồn , Bạch Thanh Hoan thúc khuỷu tay Bạch Thanh Dự trách mắng: “Ngươi xem ngươi gây chuyện gì.”

 

“Ta thể nào nghĩ ngay ông chủ là một cô nương chứ.”

 

Bạch Thanh Dự gãi gãi đầu, đúng là ngượng ngùng.

 

“Ta với ngươi nhiều bỏ những định kiến cũ, ngươi thấy Ngôn lão bản ăn mặc như thư sinh liền cho là giả vờ, nhưng ngươi từng nghĩ đến sách kinh doanh tửu lầu ?”

 

Bạch Thanh Hoan gõ gõ đầu , Bạch Thanh Dự trợn tròn mắt kinh ngạc : “Thật là sách ?! Ta còn tưởng…”

 

“Ta còn tưởng…”

 

Hắn đỏ bừng mặt, thấy Ôn Lạc Chi cũng đang , ước gì tìm cái lỗ mà chui xuống.

 

Bạch Thanh Hoan ấn xuống, rót cho một tách , giọng điệu chút bất lực: “Ngươi còn tưởng đó là Ngôn lão bản cố tình giả vờ, giả bộ để lấy lòng chứ.”

 

Bạch Thanh Dự lúc mất mặt, rầu rĩ bàn dám hé răng sợ sai lời gì.

 

“Trang tử sẽ hợp tác với Lạc Chi trồng rau mùa đông, chuyện ngươi đừng nhúng tay , tỷ tỷ nhất định sẽ .”

 

Bạch Thanh Hoan vỗ vỗ vai Bạch Thanh Dự, mặt còn một tia đắc ý rõ ràng.

 

Nàng trực giác chuyện nhất định sẽ thành, cảm thấy như .

 

Bạch Thanh Dự thầm nghĩ trong lòng thể trồng rau mùa đông chứ? Bạch Thanh Hoan với vẻ hăng hái như , rốt cuộc cũng hắt gáo nước lạnh.

 

Thôi , dành dụm nhiều bạc.

 

Nếu đến lúc đó thua lỗ, vẫn thể giúp tỷ tỷ giải quyết vấn đề bạc nong.

 

Nếu thật sự thể thành công thì đương nhiên là , nếu thì mấy trang tử đó chỉ còn cách chờ bán mà thôi.

 

Sau khi ăn cơm xong, mấy bọn họ đến trang tử gần nhất. Phúc bá thấy Bạch Thanh Dự vẫn còn sợ hãi.

 

Bởi vì tiểu thiếu gia quản lý trang tử một bán trang tử, mà những bọn họ đều theo Bạch gia nhiều năm .

 

Nếu trang tử bán thì thật sự về .

 

“Tiểu thiếu gia.”

 

Phúc bá cung kính hành lễ, Bạch Thanh Dự đỡ lão dậy đến chuyện bán trang tử như những .

 

“Gần đây đang gì?”

 

“Không trồng rau ? Đã chuẩn xong hết ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-384.html.]

Phúc bá trong lòng vui mừng vội vàng trả lời: “Mọi đều nóng lòng , chỉ chờ dựng nhà kho thôi.”

 

Người trang tử ngày nào cũng hỏi lão mấy , ước gì bây giờ thể trồng ngay, nhưng thể nhanh như chứ?

 

Nóng vội thì ăn đậu phụ nóng, còn hai ngày nữa đồ đạc mới đưa đến, lúc đó mới là thời điểm bọn họ tay.

 

Bỗng chốc việc để , tinh thần của trang tử đều tràn đầy sức sống, điều khiến Bạch Thanh Dự chút cảm động.

 

Mấy chuyện chuyển sang Ôn Tử Câm.

 

“Lạc Chi, thể Ôn công tử thế nào ?”

 

Bạch Thanh Hoan nghĩ nhiều ngày trôi qua mà Ôn Lạc Chi gì, bèn thuận miệng hỏi một câu.

 

Ôn Lạc Chi chỉ tay về phía chỗ ở của Ngôn Triệt : “Hai ngày , sáng nay còn ngày mai sẽ đến tận cửa cảm tạ cô đấy.”

Mèo Dịch Truyện

 

Hai ngày đến tửu lầu thì chút , Bạch Thanh Dự thuê một cái tiểu viện nhỏ, thể cầm đồ đến tận cửa .

 

Bạch Thanh Dự đảo mắt, chút mong chờ, tò mò rốt cuộc là nam tử như thế nào mà thể khiến tỷ tỷ liều đến .

 

Sáng sớm hai ngày , mở cửa viện liền thấy một nam tử cao ráo, tuấn tú ở cửa, chỉ bóng lưng thôi cũng thể cảm nhận khí chất phi phàm.

 

“Công tử, ngài tìm ai ?”

 

Trong chốc lát nhớ chuyện Ôn Tử Câm sẽ đến thăm hai ngày , Bạch Thanh Dự khách khí hỏi một câu.

 

Ôn Tử Câm , hướng về hành lễ cất tiếng trong trẻo: “Xin hỏi Bạch công tử ? Bạch tiểu thư ở nhà ?”

 

Chàng bên ngoài cửa son, một thanh bào cắt may vặn mà giản dị, thắt lưng ngọc đai càng thêm vẻ trầm , thanh nhã.

 

Trong lúc chuyện, gương mặt như ngọc của nở nụ khiêm hòa, ôn nhu, Bạch Thanh Dự nhất thời chút ngây .

 

“Tại hạ chuẩn chút lễ mọn để bày tỏ lòng cảm kích, mong Bạch tiểu thư nhận cho.”

 

Ôn Tử Câm lấy đồ, mặt động đậy, Bạch Thanh Dự lúc mới phản ứng .

 

“A a! Tỷ ở đây, tỷ ở đây! Ngài là Ôn công tử ? Mau mời !”

 

Hắn nhận lấy đồ trong tay Ôn Tử Câm, nhiệt tình nghênh đón nhà, Hạ Thiền trong phòng thấy tiếng động trong sân liền qua cửa sổ, kết quả thấy là Ôn Tử Câm đến.

 

“Tiểu thư! Là Ôn công tử đến thăm !”

 

Nàng chạy đến bên cạnh Bạch Thanh Hoan, mặt mày hớn hở, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

 

Bạch Thanh Hoan nghi ngờ nàng: “Vui gì? Ôn công tử cho ngươi bạc ?” Nàng trêu ghẹo.

 

“Ai da, tiểu thư hiểu .” Hạ Thiền dậm chân, đ.á.n.h giá Bạch Thanh Hoan từ xuống một lượt hài lòng gật đầu.

 

“Ôn công tử chắc chắn là đến tìm đó, tiểu thư mau .”

 

Nàng tủm tỉm Bạch Thanh Hoan thúc giục.

 

“Được , ngay đây.” Bạch Thanh Hoan cảm thấy buồn , chút bất lực .

 

Đến chính đường, nàng bước cửa thấy Bạch Thanh Dự đang lén lút chằm chằm Ôn Tử Câm như một tên trộm, hai mắt còn lấp lánh sáng.

 

Nàng sợ Ôn Tử Câm phát hiện khiến ngại ngùng, liền khẽ ho một tiếng.

 

“Ai da tỷ tỷ giờ mới đến, Ôn công tử đợi một lúc .”

 

Thấy nàng đến, Bạch Thanh Dự vội vàng kéo cho nàng một cái ghế, ngay cạnh Ôn Tử Câm.

 

Bạch Thanh Hoan chút động đậy liếc một cái, lặng lẽ kéo ghế xa một chút.

 

“Bạch tiểu thư, ngày đó ở khách điếm đa tạ tay cứu giúp, xin Tử Câm nhận một lạy .”

 

Ôn Tử Câm dậy hành lễ, Bạch Thanh Hoan thụ sủng nhược kinh vội vàng đỡ lấy.

 

“Ôn công tử cần hành đại lễ , chỉ là trùng hợp gặp mà thôi.”

 

Trong những sách mà nàng từng tiếp xúc, ai như Ôn Tử Câm, bọn họ tự cho thanh cao, tuyệt đối sẽ hành lễ với một nữ nhân nhà buôn như nàng.

 

Hành động của Ôn Tử Câm thật sự khiến nàng giật .

 

 

Loading...