Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 381: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:43
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hà Linh Phi đau đến mức sắp ngất , cú đá trực tiếp khiến đầu nàng nghiêng sang một bên ngất lịm, Hà mẫu chạy đến đúng lúc thấy cảnh .
“Con gái !”
Bà hét lên một tiếng chạy tới, dùng sức đẩy Lý Mãnh đang loạng choạng, luống cuống tay chân đỡ Hà Linh Phi dậy.
“Con gái ?!”
“Đều tại ! Đều tại cái công việc quỷ quái gì chứ!”
Hà mẫu hối hận kịp, hôm nay khi ngoài bà cảm thấy mí mắt giật giật nhưng cũng nghĩ nhiều mà vội vã ngay.
Nếu lúc đó thì , ở nhà thì con gái chuyện gì cũng thể đến ngay lập tức.
Khi đến tìm bà, bà còn tưởng nhầm!
Mặt Hà Linh Phi chút huyết sắc, nóng hầm hập, Hà mẫu đưa tay sờ trán nàng , kết quả phát hiện tay là máu.
“Trời ơi là trời ơi!” Bà gào một tiếng ôm Hà Linh Phi lên, ngang qua Lý Mãnh còn hung hăng đá trả một cước.
“Để ngươi động thủ với con gái ! Cái đồ ôn dịch!”
Lý Mãnh đá ngã ngửa, bò đất chỉ la oai oái.
Đưa Hà Linh Phi khám đại phu cõng về nhà an trí xong, Hà mẫu giận đùng đùng khắp nơi tìm Hà cha.
Không lo việc nhà thì thôi! Nhìn xem cái lão đáng tin còn bày chủ ý tồi tệ gì cho con gái, những hại con gái thê t.h.ả.m mà giờ còn bồi thường nhiều bạc như !
Mèo Dịch Truyện
Một lớn một nhỏ chẳng ai khiến bà bớt lo cả!
Nơi đầu tiên bà đến chính là sòng bạc mà Hà cha yêu thích nhất, thế mà đến đó thật sự tìm thấy .
“Cửa lớn cửa lớn!”
Hà cha đang phấn khích chỉ chiếc chén xúc xắc bàn, còn kịp xem rốt cuộc là lớn nhỏ Hà mẫu túm chặt lấy tai kéo ngoài.
“Vẫn còn đ.á.n.h bạc! Cái nhà sắp hai tên quỷ đòi nợ các ngươi phá tan mà vẫn còn đ.á.n.h bạc!”
Đến cửa, bà dùng sức hất một cái, một cước đá Hà cha khỏi sòng bạc.
Hà cha ôm m.ô.n.g giận dữ trừng mắt bà , mặt đầy vẻ vui vì phá hỏng chuyện :
“Dạ Xoa Tử ngươi gì thế?! Ta sắp lấy vốn đây!”
Hắn còn xông sòng bạc, Hà mẫu ở cửa giáng xuống một trận đ.ấ.m đá túi bụi.
“Con gái sắp đ.á.n.h c.h.ế.t mà ngươi vẫn còn đ.á.n.h bạc!”
“Ngươi chi bằng c.h.ế.t ở ngoài đường !”
“Đều là cái lão già c.h.ế.t tiệt ngươi bày chủ ý tồi tệ!”
Hà cha giật , cũng chẳng màng đến những cú đá xé lòng của Hà mẫu đau đến mức nào nữa, xoay chạy về hướng nhà.
Về đến nhà, xông phòng Hà Linh Phi, thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của nàng thì nuốt nước bọt:
“Cái … cái đ.á.n.h bao nhiêu cái ?”
Sao trông như c.h.ế.t nhỉ? Sẽ …
Hắn run rẩy đưa tay thử thở của Hà Linh Phi, Hà mẫu một tay đẩy .
“Muốn c.h.ế.t ngươi! Hai mươi đại bản giáng cái lão cờ b.ạ.c ngươi chứ?!”
“Còn mau mua chút đồ bổ cho con gái bồi bổ thể!”
Hà mẫu rống lên một trận, Hà cha ngơ ngác gật đầu.
Hắn chạy ngoài, đến cửa đột nhiên trở , Hà mẫu chột xoa xoa tay: “Nàng nó, … bạc trong tay.”
Nói xong, nhanh chóng cúi đầu thấp thỏm mũi chân , hai ngày nay vận may quả thực lắm, cũng chẳng kiếm chút bạc nào.
“Đánh bạc đ.á.n.h bạc! Ngươi sớm muộn gì cũng c.h.ế.t ở sòng bạc!”
Hà mẫu bao giờ tức giận đến thế, bà chọc trán Hà cha, miệng ngừng mắng chửi.
Đến khi mắng đủ mới bực tức lấy một xâu tiền đồng từ túi tiền:
“Mua một con gà mái về còn dư! Mang về cho !”
Bà đẩy Hà cha một cái, mắt đỏ hoe vì giận, giọng đầy oán khí: “Có bạc đưa cho lão nương, còn bắt lão nương bù tiền!”
“Sinh đứa con phá của cũng chẳng tranh khí, gặp ngươi thì mạng lão nương thật sự còn khổ hơn cả hoàng liên.”
Xảy chuyện lớn như , Hà cha cũng dám như ngày thường mà cãi Hà mẫu nữa, bỏ tiền đồng túi ngoài.
Đi ngang qua sòng bạc, dừng , nghĩ nghĩ bước tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-381.html.]
“Mấy cái tiền đồng đủ gì? Thà cứ đ.á.n.h một ván , kiếm nhiều hơn hãy mua!”
Càng nghĩ càng thấy hợp lý, lập tức , hứng thú bừng bừng xông sòng bạc, ném xâu tiền đồng lên bàn, hào khí ngất trời : “Đem tất cả cược hết cho !”
Mấy bàn , hai ván đầu tiên thật sự khiến Hà cha kiếm bạc.
Hắn cũng ý định rời , càng đ.á.n.h càng hưng phấn, đến mức đó quên cả việc dừng tay, chứ đừng đến chuyện Hà mẫu dặn .
Hà mẫu ở nhà dọn dẹp xong cho Hà Linh Phi thoa t.h.u.ố.c thêm một , thấy Hà cha vẫn về thì mặt mày luôn đen sạm.
Hà Linh Phi mơ màng tỉnh , thấy Hà mẫu đang sửa sang bộ quần áo dơ bẩn cho , bà vẫn còn mắng: “Nha đầu c.h.ế.t tiệt! Cứ khăng khăng một mực như thế!”
“Lão nương chẳng học cái gì ho từ ngươi, cái tính cứng đầu thì học hết!”
Ban đầu, gia đình Hà mẫu đồng ý cho bà ở bên Hà cha, nhưng Hà mẫu cứ lóc, loạn, dọa treo cổ, cuối cùng hai vị lão nhân mới thỏa hiệp.
Sớm như , bà tuyệt đối sẽ gả cho Hà cha cái tên cờ b.ạ.c !
Hà Linh Phi chỉnh đốn một phen mới lợi hại, Hà mẫu nàng nghẹn ngào gọi một tiếng: “Mẫu …”
Thân hình Hà mẫu khựng , đầu thấy nàng tỉnh , nét mặt bà cũng giãn vài phần.
Bà bưng chén t.h.u.ố.c bàn tới bên giường:
“Uống t.h.u.ố.c ngủ một giấc, bảo cha ngươi mua một con gà mái về bồi bổ thể, tỉnh dậy là cái ăn .”
Bà nghiêm mặt đút thuốc, Hà Linh Phi cảm thấy lòng đắng ngắt.
Cha nàng lấy bạc mà mua đồ? Chắc chắn là do mẫu nàng đưa.
Nghĩ đến đây, nàng hít hít mũi, mấy ngụm uống cạn chén thuốc, chỉ gầm giường : “Mẫu , con giấu một cái hộp, bên trong nhiều bạc.”
“Mẫu lấy , giữ hết bạc ở chỗ .”
Hà mẫu rõ ràng sững sờ một chút, đây là đầu tiên con gái đặt bạc của ở chỗ bà .
Nghĩ đến cái tính phá của của Hà Linh Phi, bà gật đầu đặt chén t.h.u.ố.c xuống chui xuống gầm giường lục lọi, mấy chốc sờ một cái hộp.
“Là cái ?” Bà hỏi Hà Linh Phi, Hà Linh Phi gật đầu.
Hà mẫu cảm thấy cái hộp trong tay nhẹ bỗng, bà mở xem, bên trong trống rỗng, bạc nào?
“Không đúng! Bạc của con !”
Hà Linh Phi kích động kêu lên, nàng động thì vết thương phía lập tức kéo căng, đau đến mức nàng nhe răng trợn mắt.
Hà mẫu bò đất, cầm một cây gậy cạy lục tung gầm giường, chẳng lấy một đồng.
Hà Linh Phi cảm thấy trời đất như sụp đổ, nàng vội vàng nắm lấy cánh tay Hà mẫu, hoảng loạn : “Mẫu ! Chắc chắn là cha lấy !”
“Bên trong đó ít nhất cũng hai mươi lượng bạc đấy. Mẫu mau tìm cha !”
Hà mẫu nhiều bạc như thì chịu , bà rót hai chén nước đặt lên đầu giường cho Hà Linh Phi bật dậy chạy ngoài.
Bà tìm một vòng ở chợ rau nhưng thấy ai, nghĩ nghĩ vẫn đến sòng bạc.
Quả nhiên, đến cửa thấy tiếng Hà cha.
“Sao thể là nhỏ chứ?! Ta cược ba ván đều là lớn mà!”
Trong sòng bạc, Hà cha mặt mày xanh lét, bởi vì ván chỉ cược hết tiền thắng đó mà còn mượn của sòng bạc một trăm lượng bạc để cược chung.
Lần thua lỗ, Hà cha nước mắt.
“Cho mượn thêm một ván nữa!”
Lời dứt, Hà mẫu tay cầm một cây gậy to bằng cổ tay xông .
“Cái tên đáng ngàn đao nhà ngươi! Còn cha của ngươi cũng cờ bạc!”
Bà cũng chẳng quan tâm ánh mắt của khác nữa, giơ gậy lên cứ thế mà vung vẩy Hà cha.
“Ấy! Đừng đ.á.n.h ở địa bàn của ! Muốn đ.á.n.h thì về nhà mà đánh!”
Ông chủ sòng bạc cũng là một cao thủ võ học, một cước đá bay cây gậy trong tay Hà mẫu, vỗ tờ giấy nợ Hà cha:
“Nhớ kỹ lãi đẻ lãi con, cả gốc lẫn lãi trả cho hai trăm lạng bạc!”
Hà mẫu choáng váng cả , Hà cha dám một lời nào, lẳng lặng rúc góc tường.
“Ta cáo các ngươi! Các ngươi cướp bạc!”
Hà mẫu hồn , mở miệng liền mắng chửi. Ông chủ sòng bạc đối với chuyện quen mắt, chẳng lấy lạ, bèn với bà :
“Giấy trắng mực đen ghi rõ ràng, còn cả điểm chỉ, bà định mà cáo?”
Hắn xuống vắt chéo chân, đám tiểu bên cạnh cũng mắt , lập tức lôi hai vợ chồng ngoài.