Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 354: ---Là Mạc Ly thật

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:29:06
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Màn đêm buông xuống, Ảnh Vô Nhai khoanh chân chuẩn sẵn sàng, miệng lẩm nhẩm niệm chú.

 

Nghe thấy tiếng bước chân, mở mắt , Ô Dao bước vẫn đội chiếc đấu lạp đó.

 

"Đợi khôi phục thực lực sẽ giúp nàng phục hồi dung mạo." Hắn Ô Dao quấn kín mít mà .

 

Ban đầu bóc tách từ Mạc Ly tốn của ít công sức, lâu như mà cũng mới khôi phục ba thành mà thôi.

 

Nuốt chửng sinh hồn của Mạc Ly thì chuyện sẽ cả.

 

Ô Dao gì, khóe môi khẽ cong lên, nhưng nghĩ đến việc nàng vẫn đại chiêu của Ảnh Vô Nhai là gì thì khỏi chút lo lắng.

 

Nàng lo lắng cho khác mà là lo lắng cho chính , đừng đến lúc tay tổn thương vòng eo, đôi chân hảo và khuôn mặt của nàng.

 

Trăng còn tròn mà Ảnh Vô Nhai chút sốt ruột chờ nổi, bởi vì lúc thể chỉ nỗi đau xé rách mà còn kèm theo một cảm giác nóng bỏng.

 

"Quốc sư, bây giờ thể nuốt chửng sinh hồn của Mạc Ly ? Ta đau chịu nổi nữa ."

 

Nói đoạn, vội vàng lấy chút tâm đầu huyết cuối cùng của Thôi Cẩm Họa, xoa lên giữa trán lẩm bẩm một lúc lâu mới cảm thấy khá hơn.

 

Ô Dao cứ im lặng con quỷ mắt, đợi bình tĩnh mới lên tiếng: "Lúc trăng tròn là nhất, tiểu hoàng tử còn cố gắng chịu đựng thêm một chút."

 

Đợi thêm một lát nữa phụ vương mẫu hậu mà ngươi ăn cắp sẽ thấy con trai ruột của đó, cặp vợ chồng đó sẽ phản ứng thế nào nhỉ?

 

À , Thôi Cẩm Họa còn tỉnh, vì cứu một con quái vật giả mạo con trai mà suýt c.h.ế.t.

 

Liệu nàng tức giận đến mức trực tiếp dậy khỏi giường ?

 

Nghĩ đến đây, U Dao khẽ bật . Ảnh Vô Nhai ngước mắt nàng, nàng vội vàng thu nụ , : “Chỉ là nghĩ đến chuyện của ngài sắp đến, tiểu nữ quá đỗi vui mừng mà thôi.”

 

Ảnh Vô Nhai gật đầu, ngẩng lên qua cái động lớn đỉnh đầu, thấy ánh trăng bên ngoài dần dần tròn đầy.

 

Cùng lúc đó, Mạc Chính Phủ dẫn Mạc Ly cung, phía còn một nhóm lớn tín cũ của lão.

 

Đến cửa cung, những gác cổng thấy Mạc Chính Phủ mất tích bấy lâu, liền ngẩn . Thấy Mạc Ly bên cạnh lão, càng thêm kinh ngạc.

 

“Lão Quốc chủ ngài cuối cùng cũng trở về !”

 

“Tiểu điện hạ… ngài…”

 

Người gác cổng thôi, Mạc Ly lấy ngọc bội của , giận mà uy: “Bổn điện hạ ở đây, còn nghi ngờ gì nữa?”

 

Người nước Lang Hoè đều , năm xưa khi tiểu hoàng tử giáng sinh, Lão Quốc chủ dùng một khối huyết ngọc ngàn năm để chế tác cho một khối ngọc bội hình hoa sen tượng trưng cho phận, chỉ duy nhất một khối .

 

Người gác cổng thấy toát mồ hôi lạnh, mặt đây là tiểu hoàng tử, kẻ trong cung là ai?

 

Nếu Lão Quốc chủ, còn thể hoài nghi một phen, nhưng lúc Lão Quốc chủ đang ở ngay mặt họ, các lão thần cũng ở đó.

 

Hắn đang do dự nên thả , thì những lính canh tường cung giương cung tên nhắm thẳng họ.

 

“Thả mồi! Lũ ngu xuẩn các ngươi đều đáng c.h.é.m đầu!”

 

Mèo Dịch Truyện

Một lão thần tiến lên chỉ bọn họ mà mắng, hôm nay họ mới sự thật.

 

Chân điện hạ suýt c.h.ế.t ở bên ngoài, mà kẻ giả mạo sống nhởn nhơ tự tại trong vương cung! Nói thật khiến rụng răng!

 

Cứ mấy hôm điện hạ lấy khối huyết ngọc hoa sen, thì là đồ giả mạo.

 

Khi đó họ suy nghĩ nhiều, để giả vờ phát bệnh quái gở mà thoát .

 

Mỗi đêm trăng tròn, vương cung c.h.ế.t chóc im lìm, thì thứ là một quái vật.

 

Hiện giờ Vương hậu vẫn còn giày vò đến tỉnh , thừa dịp đêm nay, họ nhất định đòi công bằng cho tiểu điện hạ, dọn dẹp cái quái vật .

 

Chỗ Mạc Kiêu sớm đến bẩm báo, ở cửa cung còn một tiểu điện hạ, kinh ngạc đến mức lảo đảo.

 

Đang định sai canh chừng Thôi Cẩm Hoạ xem xét, thì Mạc Chính Phủ dẫn theo ào ạt tìm đến.

 

“Sao thế Phụ vương! Đến cả con trai cũng nhận !”

 

Chưa thấy tiếng, Mạc Kiêu thấy giọng Mạc Chính Phủ, mặt hiện rõ vẻ vui mừng.

 

Hắn ngoài liền thấy một đám đông cầm cung tên chĩa Lão cha nhà .

 

“Tất cả đều bỏ xuống cho bổn vương!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-354-la-mac-ly-that.html.]

Hắn quát lớn một tiếng, lên tiếng thì những theo suốt chặng đường mới dám hạ vũ khí xuống.

 

Mạc Chính Phủ hừ lạnh một tiếng, cầm khối huyết ngọc hoa sen trong tay Mạc Ly, thô bạo nhét lòng .

 

“Nhìn xem xem! Có con trai ngươi !”

 

Họ vì để trở về vương cung mà trải qua bao nhiêu khúc mắc, nếu phương pháp Ôn Lạc Chỉ nghĩ sẵn cho họ từ , thì lão dù thế nào cũng thể tìm đám lão già trong nửa ngày.

 

Có Lão phụ ở đây, Mạc Kiêu còn cần gì xem xét đồ vật? Hắn đến mặt Mạc Ly, xổm xuống, hai tay siết chặt hai cánh tay của , mắt đỏ hoe lên xuống.

 

Hắn liền , vì những ngày khi ở cùng con trai cảm giác xa cách, thì nghi ngờ đây của là đúng.

 

Suy cho cùng, vẫn là , một phụ vương, đủ tư cách.

 

Mạc Ly ngẩng đầu đối diện với , khoảnh khắc ánh mắt hai cha con chạm , đồng tử Mạc Kiêu đột nhiên co rút, trái tim cũng run lên theo.

 

Đây mới là con trai ruột của Mạc Kiêu !

 

Hắn ôm tiểu nhân lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng .

 

“Phụ vương, Mẫu hậu ?” Giọng Mạc Ly chút nghẹn ngào, thoát khỏi vòng tay Mạc Kiêu, ngẩng đầu hỏi.

 

Mạc Kiêu lúc càng cảm thấy là một phụ vương đủ tư cách, con trai kìa!

 

Câu đầu tiên tủi thế nào, mà mở miệng là hỏi Mẫu hậu .

 

Chỉ con trai ruột của mới hiếu thuận như !

 

Hắn vẻ mặt từ ái nhéo nhéo mặt Mạc Ly, nắm tay tẩm cung: “Ở trong đó, nhưng vẫn tỉnh .”

 

Nói đến đây, nụ mặt cũng giữ nổi nữa. Mạc Ly ngẩng đầu một cái, mím môi .

 

Chỉ một cái , Mạc Ly nhận Thôi Cẩm Hoạ giường gầy nhiều.

 

Không kịp đau buồn, nhớ đến lời Ôn Lạc Chỉ dặn dò, vội vàng lấy một cái bình sứ nhỏ trong lòng.

 

Hơi nghiêng bình, một viên t.h.u.ố.c màu đỏ mang theo chút mùi m.á.u tanh liền lăn .

 

Người định đưa miệng Thôi Cẩm Hoạ thì Mạc Kiêu vươn tay ngăn : “Ly nhi, đây là cái gì?”

 

Hắn nghi ngờ con trai , mà thật sự là Thôi Cẩm Hoạ hiện giờ quá yếu ớt chịu nổi sự giày vò.

 

“Là thứ thể cứu Mẫu hậu, Phụ vương hãy tin .” Mạc Ly lách qua tay , nhanh chóng nhét viên t.h.u.ố.c miệng Thôi Cẩm Hoạ.

 

Trong nháy mắt, n.g.ự.c Thôi Cẩm Hoạ loé lên một tia sáng đỏ nhạt, mấy mặt đều trông thấy.

 

“A Di Đà Phật.” Hiền Niệm khẽ gật đầu, càng thêm tò mò về lai lịch của Ôn Lạc Chỉ.

 

“Vừa trong phòng gì khác thường ?”

 

Quỷ Lão bước chân vội vã , thấy Mạc Ly bên giường, liền ngẩn : “Tiểu điện hạ ở đây?”

 

Những đêm trăng tròn đây, đều biến mất dấu vết, ngay cả bà cũng tìm thấy.

 

Trăng sắp tròn , đêm nay vẫn còn ở đây?

 

Mạc Ly dậy cung kính hành lễ: “Tế sư, .”

 

Hiện giờ giải thích thế nào, chỉ đành một câu khô khan như .

 

Quỷ Lão đột nhiên bật , Mạc Ly chút hiểu.

 

Trên giường đột nhiên truyền đến tiếng động nhỏ, sự chú ý của mấy lập tức thu hút.

 

Mạc Kiêu gần nhất vọt tới, khẽ gọi hai tiếng, Thôi Cẩm Hoạ chợt mở bừng mắt.

 

“Ly nhi!” Nàng đột nhiên bật dậy, thấy Mạc Kiêu mắt, mắt đỏ hoe vì lo lắng, nhưng cổ họng quá khô nên lời đứt quãng liên tục.

 

“Cứu… cứu Ly nhi.”

 

“Cái … Ly nhi g.i.ế.c .”

 

Nàng siết c.h.ặ.t t.a.y Mạc Kiêu, còn gì đó nhưng cổ họng đau đến mức thể phát âm thanh.

 

Mạc Ly vội vàng đưa cốc nước đến môi nàng, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng như dỗ trẻ con: “Mẫu hậu đừng vội, hãy uống chút nước .”

 

 

Loading...