Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 353: ---Ô Dao đã trở về
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:29:05
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn tự kể thê t.h.ả.m như , mà cái cha cứ thế mặc kệ mà rời ?
Ảnh Vô Nhai lạnh một tiếng, may mà vẫn còn tâm đầu huyết, bằng ngày mai sẽ thực sự đau đớn đến c.h.ế.t mất.
Cách đêm trăng tròn tiếp theo còn mấy ngày nữa, Mạc Kiêu tìm nhiều linh đan diệu d.ư.ợ.c để tẩm bổ cho mẫu hậu của Mạc Ly, thì Thôi Cẩm Họa chắc chắn thể tỉnh .
Với sự cưng chiều nàng dành cho Mạc Ly, việc lấy tâm đầu huyết chắc chắn thành vấn đề, cũng cần lo lắng.
Chỉ là những ngày như thế bao giờ mới kết thúc đây?
Cái đồ ngu ngốc Ô Dao , lâu như mà vẫn mang sinh hồn của Mạc Ly trở về.
Thân thể truyền đến một trận đau xé, vội vàng nín thở tập trung tinh thần niệm chú ngữ mà Ô Dao dạy khi nàng rời .
Lúc Ô Dao vẫn đang cầu xin Mạc Ly cho nàng thêm một viên t.h.u.ố.c giảm cân, mới năm ngày mà nàng uống hai viên t.h.u.ố.c và cảm thấy vòng eo của thon gọn một vòng.
Cũng như bây giờ, nàng phố nhiều phụ nữ đều nàng với ánh mắt ghen tỵ, còn những đàn ông thì từng một nàng mà chảy nước dãi.
Nàng lấy chiếc gương nhỏ xin từ Ôn Lạc Chi, lấy một thỏi son thoa đôi môi đỏ mọng quyến rũ.
Nàng tự chằm chằm khuôn mặt trong gương lâu, đợi đến khi ý mới đành lòng cất chiếc gương cẩn thận trở trong ống tay áo.
Lang Hoè quốc gì thứ như , đợi nàng xong chuyện hứa thì sẽ lén lút về Đại Cảnh!
Ở đó quá nhiều thứ kỳ lạ mà phụ nữ dùng, bây giờ nàng như mà dạo khắp nơi thì thật đáng tiếc.
"Tiểu hoàng..."
"Tiểu oa nhi, ngươi thể cho thêm một viên t.h.u.ố.c đó ?"
Nàng đến mặt Mạc Ly chắn đường, còn mắt mà đổi cách gọi, còn Mạc Ly thì bắt đầu sốt ruột .
Đây là thứ mười tám trong ngày phụ nữ đòi t.h.u.ố.c giảm cân của , mà phiền phức đến ...
"Tỷ tỷ , liệu trình tiếp theo đợi nàng đến mới thể cho ngươi."
"Ngươi bây giờ mà ăn chỉ tổ phản tác dụng, ngay cả mặt ngươi cũng sẽ béo lên."
Hắn dọa một tiếng như , Ô Dao quả nhiên ngoan ngoãn ngậm miệng , vội vàng lấy gương nhỏ soi mặt hết bên trái bên .
"Vậy thì thôi, đợi nàng đến hãy xin ."
"Thật là đáng sợ quá!"
Bấy nhiêu năm nay, nàng tìm nhiều cách để xóa bỏ vết sẹo bỏng mặt mà tác dụng, cuối cùng còn dùng đến trùng đổi mặt nhưng vẫn xảy ngoài ý .
Bây giờ sẹo biến mất đổi một khuôn mặt mỹ nhân, nàng đương nhiên hết sức cẩn thận.
Cuối cùng tai cũng yên tĩnh, đến nơi ở, Mạc Chính Phủ dẫn Mạc Ly mật thất trong thư phòng.
"A Ly, ông nội tìm trong cung thăm dò tin tức ."
"Mẫu hậu của con đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh, cái thứ quái gở còn lấy tâm đầu huyết."
Mạc Ly đến đây nắm chặt nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu. Mạc Chính Phủ vội vàng an ủi cảm xúc của : "Có lẽ phụ vương của con phát hiện điều gì đó, gì cũng đồng ý."
"Ông nội, khi nào chúng về cung?"
Mạc Ly hỏi thẳng thừng, Mạc Chính Phủ nhớ Ô Dao đó với rằng ngày mai là đêm trăng tròn, cái thứ quái gở sẽ vô cùng yếu ớt.
Hắn suy nghĩ một lát : "Ngày mai trăng tròn chúng sẽ về!"
Những thứ cần chuẩn đều chuẩn xong, Hiền Niệm sư đồ hai theo, thêm Ô Dao bảo hộ.
Hắn tin là thể dọn dẹp cái thứ chim khách chiếm tổ đó!
Ô Dao nghĩ đến ngày mai sẽ gặp Mạc Kiêu, trong lòng là tư vị gì. Bấy nhiêu năm nay vẫn luôn hận nhầm .
Kẻ đáng hận c.h.ế.t, kẻ đáng hận thì nàng cũng là yêu yêu nữa.
"Ai, bây giờ với khuôn mặt của , loại đàn ông nào mà chứ?"
Mèo Dịch Truyện
Nàng tự ngắm trong gương, chuẩn những thứ cần dùng cho ngày mai.
Nghĩ đến Ảnh Vô Nhai, nàng , lúc con quỷ cô hồn dã quỷ đó chắc là đang mắng nàng thậm tệ nhỉ?
Đi lâu như mà vẫn mang thứ về.
Không ngày mai gặp , còn thể nhận nàng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-353-o-dao-da-tro-ve.html.]
Nhìn gương cả đêm, nàng sớm mặc lên bộ bào đen Quốc sư của , đội đấu lạp tiên trở về vương cung.
"Tiểu hoàng tử, lâu gặp ."
Thấy Ảnh Vô Nhai cầm cuốn quốc sử giả bộ xem, Ô Dao mặt hiện rõ vẻ khinh bỉ.
Thứ trong đầu tên gì là tự nhét , nếu vì là cái bóng hóa từ cái bóng của Mạc Ly thì e là ngay cả một chữ to cũng .
Nhớ đây tư cách gì mà lớn tiếng với nàng chứ?
Chính nàng cũng ngu ngốc, một tên tiểu quỷ chiếm chỗ thao túng đến c.h.ế.t.
Ảnh Vô Nhai thấy là nàng khỏi mừng rỡ mặt, nhưng ngay đó nghiêm mặt giả vờ vui:
"Đại nhân Quốc sư còn đường về , bổn hoàng tử còn tưởng nàng quên mối thù gia tộc chứ."
Hắn châm chọc vài câu hỏi: "Chuyện giao nàng xong ? Sinh hồn của Mạc Ly mang về ?"
Ảnh Vô Nhai cố gắng hết sức che giấu sự căng thẳng và kích động của , nếu Ô Dao đức hạnh của thì suýt nữa cho rằng để ý .
"Đương nhiên là mang về, khi trăng tròn là thể thả ."
"Đến lúc đó tiểu hoàng tử nuốt chửng thì đời sẽ còn Mạc Ly nữa."
Ô Dao những lời đó mang theo vài phần đắc ý, Ảnh Vô Nhai nàng xong việc trong lòng đương nhiên là vui sướng.
"Đại nhân Quốc sư cứ đợi thêm vài ngày nữa, nàng gì bổn hoàng tử cũng sẽ giúp nàng ."
Miệng nhưng trong lòng Ảnh Vô Nhai tính toán nhỏ nhặt. Hắn vì giúp Ô Dao báo thù? Mối thù của nàng liên quan gì đến ?
Mạc Kiêu dễ đối phó như , một khi nuốt chửng sinh hồn của Mạc Ly thì sẽ còn nỗi lo về .
Một tên phù thủy nửa vời mà thôi, sớm tìm để xử lý nàng .
Thay vì tốn công tốn sức báo thù cho một thứ vô dụng, chi bằng cứ từ từ chờ đợi cho Mạc Kiêu c.h.ế.t .
Từ nay về , sẽ là một thật sự, thể kết hôn sinh con như bình thường.
Hắn tham luyến tất cả thứ trong vương cung , đêm nay qua sẽ còn ai khác tranh giành với nữa.
Ô Dao giả bộ phối hợp vui mừng một chút, liên tục cảm ơn mấy , điều càng khiến Ảnh Vô Nhai cảm thấy nàng dễ nắm bắt.
"Có cách nào để xử lý con Quỷ Lão đó ?"
Hắn nghĩ đến bà tế tự quái gở đó là cảm thấy khó chịu.
Hôm nay, ánh mắt của lão già đó dường như thấu , thậm chí còn khiến cảm giác kinh hồn bạt vía.
Ô Dao Quỷ Lão rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng nàng bà thực sự vài phần bản lĩnh.
Bây giờ nàng cũng chẳng còn cầu gì nữa, tuyệt đối sẽ vì một tiểu quỷ mà rước họa .
"Điều cần bản tọa suy nghĩ kỹ thêm, tiểu hoàng tử chỉ cần lo lắng chuyện tối nay là ."
Nàng qua loa đáp lời, Ảnh Vô Nhai trong lòng vui vẻ cũng nghĩ nhiều.
Những đêm trăng tròn đây, vương cung thường im ắng như tờ giờ Ngọ, nhưng hôm nay vì Quốc sư mang cách cứu tiểu hoàng tử trở về nên trong cung vẫn đang ăn mừng.
Mạc Kiêu vẫn luôn bên giường Thôi Cẩm Họa chuyện với nàng, mặc dù giường phản ứng.
"Cẩm Họa, Quốc sư tối nay sẽ trị bệnh cho Ly nhi."
"Khi nàng tỉnh , sẽ đưa nàng chơi, cùng nàng khắp những nơi hứa."
Hắn vốn nghĩ đêm trăng tròn sẽ tìm hiểu rõ con trai , ngờ Quốc sư trở về.
Nghĩ rằng lẽ chính vì căn bệnh quái ác đeo bám mà con trai mới đổi tính cách, liền nghĩ nhiều nữa.
Ngón tay Thôi Cẩm Họa khẽ động, Mạc Kiêu trong lòng mừng rỡ, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc rối bù trán nàng, khóe miệng khẽ cong lên, cả trông dịu dàng vô cùng.
Ô Dao bước đúng lúc thấy cảnh , nàng lên tiếng, cứ lặng lẽ , trong lòng dường như một sợi dây nào đó đứt rời khoảnh khắc .
Ánh mắt chợt liếc thấy một bóng đen, Mạc Kiêu đầu nàng, trở về vẻ mặt lạnh lùng sắt đá thường ngày:
"Thì là Quốc sư đến, việc gì ?" Hắn hỏi.
Ô Dao lùi một bước ngoài cửa lắc đầu: "Đêm nay Vương nhất định canh giữ Vương hậu rời nửa bước, xin hãy ghi nhớ."
Nàng xong câu đó liền bỏ , Mạc Kiêu thấy nàng khó hiểu nhưng vẫn để lời nàng lòng.