Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 349: --- Người không được đừng đổ lỗi đường không bằng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:29:03
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn xa rõ ràng, gần xem xét mới phát hiện nữ nhân hình mềm mại uyển chuyển.
Không dung mạo nàng thế nào? Chắc hẳn tệ.
Nếu , đàn ông đeo mặt nạ của cho nàng?
Nghe phụ nữ Trung Nguyên dịu dàng đến mức thể véo nước, xem thử rốt cuộc là dịu dàng thế nào!
Hắn đưa tay , Ôn Lạc Chi chỉ thấy một đàn ông như con heo rừng lao về phía .
Nàng nhíu mày đang định giơ tay lên thì Hách Liên Việt chắn mặt nàng.
“Cút xa một chút!”
Hắn nhàn nhạt mở miệng, sát ý trong mắt thể che giấu.
Hắn mà lên tiếng nữa, Xích Đa Đồ sẽ nghĩ là câm mất, thấy quan tâm Ôn Lạc Chi như hứng thú càng tăng cao.
“Ha ha ha! Nếu thắng, nữ nhân sẽ mặc gì thì !”
“Chậc chậc, bổn Bột Liệt cũng nếm thử mùi vị nữ nhân Trung Nguyên rốt cuộc thế nào.”
Hắn ngừng lời khiêu khích Hách Liên Việt, đám Thiết Cốt quân xung quanh lời thô tục như nhằm phu nhân tướng quân của bọn họ, nhất thời giải quyết xong kẻ địch liền bao vây .
Đám Bắc Man và ch.ó săn cũng bao vây tới, Xích Đa Đồ giơ tay : “Tất cả lùi , bổn Bột Liệt xem thử Đại Cảnh rốt cuộc bản lĩnh lớn đến mức nào.”
Hách Liên Việt cũng khẽ lắc đầu với đám Thiết Cốt quân, hôm nay diệt khí thế của tên man rợ .
Cả hai đều cầm trường thương, Xích Đa Đồ đ.ấ.m n.g.ự.c gào thét cầm thương xông lên .
Hách Liên Việt nắm chặt trường thương đón đánh, hai cây trường thương tức thì giao , hai chùm tua đỏ ở đầu thương theo gió bay lượn.
Nhiều tấn công đều thất bại, Xích Đa Đồ tiêu hao chút kiên nhẫn, tiếp theo những cú thương càng hiểm hóc và gấp gáp, thẳng mặt Hách Liên Việt.
Ôn Lạc Chi xem say sưa, chỉ thấy Hách Liên Việt mỗi chỉ khẽ nghiêng đầu là mũi thương của Xích Đa Đồ liền trượt .
Dường như dây dưa nữa, Hách Liên Việt xoay cổ tay một cái, dễ dàng hất văng trường thương của Xích Đa Đồ xa.
“Á nha nha nha!” Xích Đa Đồ mất vũ khí tức giận, lúc mới nhận những đòn tấn công của trong mắt đàn ông chẳng là cái thá gì.
Thế nên, coi như khỉ mà trêu đùa một trận!
Mèo Dịch Truyện
Lính Bắc Man thấy rơi thế hạ phong, vũ khí cũng còn, vội vàng mang đại đao của tới.
Thanh đại đao bốn mới khiêng nổi Xích Đa Đồ dễ dàng nhấc lên bằng một tay, trong tay nó dường như mất trọng lượng.
“Vũ khí của các ngươi Trung Nguyên cũng như con các ngươi thôi, chẳng qua cũng chỉ đến thế.”
Hắn nghịch con d.a.o trong tay quên châm chọc, Ôn Lạc Chi liền khẩy chế giễu:
“Ngươi đúng là cứ đổ đường bằng.”
“Bản bản lĩnh đ.á.n.h còn học phụ nữ dai, y như một thằng cha vô dụng .”
Nói xong nàng giơ ngón giữa về phía Xích Đa Đồ, trong mắt đầy vẻ khinh thường.
Xích Đa Đồ tuy hiểu lời nàng “thằng cha vô dụng” là ý gì, nhưng ngữ khí của nàng liền đó chẳng lời gì.
Cái gì mà bản lĩnh đ.á.n.h ? Chẳng qua là vũ khí thuận tay mà thôi.
“Xem cho kỹ đây! Hôm nay sẽ khiến đầu của đàn ông của ngươi rơi xuống đất!”
Tốc độ chân cực nhanh, giơ đại đao lên định tấn công.
Đừng , đổi vũ khí xong đúng là trông dữ dằn hơn mấy phần, Ôn Lạc Chi nghiêm mặt .
Dù , vẫn bằng nửa phần Hách Liên Việt, lúc cây hồng thương dường như trở thành tấm khiên kiên cố thể phá vỡ, luôn linh hoạt chặn những đòn tấn công thô bạo của đại đao.
Xích Đa Đồ phát hiện Hách Liên Việt chỉ phòng thủ tấn công, nhất thời thấu tâm tư của .
Ôn Lạc Chi một bên ngừng châm chọc, trong lòng tức giận chỉ lo tấn công mà mất cả phép tắc.
Khi Ba Lỗ chạy tới thấy mặt Hách Liên Việt, đồng tử đột nhiên co rút .
Hắn ngay từ đầu đàn ông đeo mặt nạ luôn cho một cảm giác quen thuộc, hóa là !
vị tướng quân dũng mãnh thiện chiến của Đại Cảnh c.h.ế.t ? Sao xuất hiện ở đây?
Chưa kịp suy nghĩ kỹ, thấy Xích Đa Đồ tấn công lung tung chỉ cảm thấy tim nhảy ngoài.
Nhìn Hách Liên Việt, vẫn vẻ bình tĩnh như .
“Bột Liệt! Mau về!” Hắn hét lớn với Xích Đa Đồ, giọng gần như khản đặc, nhưng quá muộn.
Hách Liên Việt còn ý định dây dưa với nữa, hình lóe lên, mũi thương như gió bão xông tới, dữ dội hơn cả những đòn tấn công bằng trường thương của Xích Đa Đồ.
Mũi thương của chính xác tấn công từng điểm yếu của Xích Đa Đồ, chỉ trong mấy cái chớp mắt tên man rợ vốn kiêu căng ngạo mạn thể chống đỡ.
“Như lời phu nhân của bổn tướng quân .”
“Ngươi, .”
Khóe miệng Hách Liên Việt đột nhiên nhếch lên một nụ nhỏ, khi những khác còn rõ tay thế nào thì n.g.ự.c Xích Đa Đồ trường thương đ.â.m xuyên.
Hắn thể tin nổi trừng lớn mắt, tay siết chặt mũi thương cho nó tiến thêm một tấc nào nữa.
“Bột Liệt!” Ba Lỗ lao tới với tốc độ nhanh nhất, một đao c.h.é.m đứt trường thương, kéo Xích Đa Đồ lên lưng ngựa chạy về phía lều trại.
Hách Liên Việt chắp tay với : "Lão tướng quân cần bận tâm, bọn tự nơi cần đến."
Cảnh Nhạc tò mò vì khi tháo mặt nạ khuôn mặt cũ, nhưng vẫn gật đầu hỏi nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-349-nguoi-khong-duoc-dung-do-loi-duong-khong-bang.html.]
Mọi bình an vô sự là , nếu Tần Ngu mà dây dưa thì còn đáng sợ hơn cả đám ch.ó săn của Man tộc.
Bắc Man vẫn rút quân, bọn chúng còn hậu chiêu gì, Hách Liên Việt đương nhiên sẽ rời .
Hắn và Cố Vân Khởi đưa Ôn Lạc Chỉ một đoạn đường sẽ .
Ôn Tử Tầm xe ngựa mấy thôi, Ôn Lạc Chỉ khỏi lo lắng: "Lục ca, ?"
Nàng lo Ôn Tử Tầm hù sợ chiến trường ?
Ôn Tử Tầm lắc đầu tỏ vẻ , Lang Bá Thiên bên cạnh Ôn Lạc Chỉ cọ cọ nàng.
"Thằng nhóc sẽ ở đó chứ? Vừa lên xe ngựa vẻ đầy tâm sự."
Tiếp đó kể về cảnh Ôn Tử Tầm kề vai chiến đấu cùng tướng sĩ Đại Cảnh chiến trường, khiến Ôn Lạc Chỉ mà tim thắt .
Đầu óc Ôn Tử Tầm trống rỗng, bên tai chỉ tiếng hú nhẹ mang theo chút hưng phấn của Lang Bá Thiên.
Ôn Lạc Chỉ đầu Ôn Tử Tầm đang lơ đãng, vỗ vỗ đầu Lang Bá Thiên : "Bảo ngựa đầu ."
Lang Bá Thiên thò đầu khỏi xe ngựa, sủa một tiếng về phía hai con ngựa, hai con ngựa quả nhiên ngoan ngoãn đầu chạy về.
"Lục ca, đến quân doanh."
Ôn Lạc Chỉ đột nhiên mở lời, kéo suy nghĩ của Ôn Tử Tầm trở về.
Hắn ngẩng đầu , vội vàng giải thích: "Không ! Lục ca chỉ đang suy nghĩ một chút thôi."
"Suy nghĩ vấn đề gì? Là đang nghĩ ở đó cùng đến Lang Hoè quốc bảo vệ ?"
Ôn Lạc Chỉ cứ thế chằm chằm , Ôn Tử Tầm lập tức im lặng.
Làm thể ở ? Nếu ở thì về nhà sẽ giải thích với nhà thế nào?
Hơn nữa, với rằng nàng thì , với tư cách là trưởng, sẽ theo đến đó, thể thất hứa.
Ôn Lạc Chỉ thấy còn gì mà hiểu, nàng một tay nắm lấy tay Ôn Tử Tầm, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng: "Lục ca, đời chỉ vỏn vẹn ba vạn ngày, gì thì cứ ."
"Từ bây giờ vì mà Lang Hoè quốc, như sẽ vui."
Ôn Tử Tầm đột nhiên ngẩng đầu lên, mắt lóe sáng: "Muội , !"
" mà..." Hắn nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt tối sầm.
"Có Hắc Ảnh bọn họ cùng sẽ , cha bên đó sẽ ."
Cùng lắm là nàng đ.á.n.h một trận, cha chắc chắn sẽ nỡ, nhưng nhất định sẽ mắng t.h.ả.m thôi.
Ôn Tử Tầm thấy cũng quá khó cho nàng, nghĩ nghĩ lắc đầu: "Muội , vẫn nữa."
Ôn Lạc Chỉ vén rèm xe, híp mắt : "Không kịp nữa , chúng sắp đến nơi."
Tranh thủ còn một lát, nàng lấy một đống đồ bảo mệnh, tất cả đều đưa cho Ôn Tử Tầm.
Ôn Tử Tầm thấy quen , cứ thế nàng ngừng biến đồ vật từ hư .
Dặn dò dặn dò , xác nhận Ôn Tử Tầm hiểu rõ cách dùng những thứ đó, Ôn Lạc Chỉ mới dừng .
Thấy mấy , Cố Vân Khởi mừng đến nỗi suýt nhảy cẫng lên: "Lạc Chỉ, các ngươi về ? Có ở cùng tiểu gia kề vai chiến đấu ?"
Hắn sự mong chờ trong mắt mấy giống giả vờ, vì chỉ cần Ôn Lạc Chỉ ở đây là thể thấy nhiều bảo bối hiếm lạ lợi hại.
Ôn Lạc Chỉ lắc đầu, chọc chọc Ôn Tử Tầm bên cạnh nàng: "Các ngươi thể dẫn lục ca của một theo ? Huynh sẽ đào binh ."
Hách Liên Việt khẽ sững sờ một chút, tuy lời Ôn Lạc Chỉ nhưng vẫn suy nghĩ của Ôn Tử Tầm.
Ôn Tử Tầm thấy sang, liền mạnh mẽ gật đầu: "Ta cũng lên chiến trường kề vai chiến đấu cùng tướng sĩ Đại Cảnh, bảo vệ quốc gia."
"Tử Tầm nghĩ kỹ ?" Hách Liên Việt vỗ mạnh vai hỏi.
Ôn Tử Tầm vẻ mặt kiên định, mạnh mẽ gật đầu một cái, Hách Liên Việt và Cố Vân Khởi đồng loạt .
"Nếu , lát nữa sẽ đưa ngươi gặp Lão tướng quân Lũng Tây."
Hách Liên Việt nghĩ kỹ , khi Tưởng Trung lên tiếng bảo vệ , Tần Ngu chặt một cánh tay, Cảnh Nhạc liền đòi Thiết Cốt quân.
Ôn Tử Tầm trướng Cảnh Nhạc thể cùng Thiết Cốt quân huấn luyện, đều là của , cũng yên tâm.
Thế là Ôn Tử Tầm cứ ở , khi Ôn Lạc Chỉ rời cố gắng để lộ vẻ quá buồn bã.
khi xa , nàng vẫn nhịn thở dài một tiếng, chỉ sợ Ôn Tử Tầm ở trong quân doanh thích nghi hoặc ủy khuất.
Lang Bá Thiên thì một chút cũng lo lắng, thấy Ôn Lạc Chỉ vẻ mặt lo âu liền lên tiếng an ủi:
"Có Hách Liên Việt ở đó còn lo lắng cái gì? Hắn chuyện cũng sẽ để đại cữu tử của chuyện."
"Với cái tính bảo vệ con cháu của lão tướng quân , chắc chắn sẽ để Lục ca chịu ủy khuất ."
Ôn Lạc Chỉ chống cằm nghĩ, cũng , Cảnh Nhạc trông nom thì dường như cần lo lắng quá nhiều.
Hơn nữa trong bóng tối còn Hách Liên Việt và Cố Vân Khởi, chắc cũng sẽ chuyện gì.
Cùng lắm hai ngày nữa là đến Lang Hoè quốc, nàng nghĩ nghĩ vẫn là tranh thủ lúc nghỉ ngơi thư về nhà.
Lúc Mạc Li và đoàn đến biên giới Lang Hoè quốc, Mạc Chính Phủ thứ quen thuộc mắt mà mắt đỏ hoe.
Hắn đầu Mạc Li, chỉ thấy y nắm chặt tay, thỉnh thoảng cửa sổ xe phía .
"A Li, chúng về nhà ."
Khí chất Mạc Chính Phủ dường như đổi, đưa tay xoa đầu Mạc Li: "Chuẩn sẵn sàng, mẫu hậu của con vẫn đang đợi con đấy."