Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 339: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:04:19
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đi tới Bắc Man quân doanh
Thu Lê luôn cảm thấy Quách Dung hôm nay chút bất thường, lẽ nào nàng nên ầm ĩ một trận chỉ trích Mạnh Kế Trưởng ngày nào cũng ở trong viện của nàng , một thất ư?
Trong lòng nàng bất an, chờ Mạnh Kế Trưởng liền sai bà tử đ.á.n.h thức tất cả hạ nhân trong ngoài.
Lý Vân Hoàn bên cuối cùng cũng chuyện với Ôn Tử Châu, nhưng mãi cũng chẳng moi lời nào.
Tống Thính Vãn ngay, trong đầu Ôn Tử Châu chỉ ăn uống chứ căn bản tình cảm nam nữ.
Thấy nàng vui, Lý Vân Hoàn chỉ cho nàng nửa tháng.
Nếu Ôn Tử Châu vẫn như bây giờ thì chỉ thể bọn họ hữu duyên vô phận, nàng đành đưa Tống Thính Vãn về huyện Thanh Châu giao phó.
Ôn Lạc Chi còn nàng lâu thì Ôn Tử Châu trở thành đối tượng công lược, lúc nàng và Ôn Tử Tầm đang tìm chỗ đốt lửa nấu cơm.
Ô Dao trói tay chân vứt trong xe ngựa đựng đồ, ngửi thấy mùi cơm thơm lừng liền hít hà mạnh mẽ.
Miệng bịt kín, nàng lấy đầu định đ.â.m xe ngựa để tạo tiếng động gây chú ý.
Mèo Dịch Truyện
Vừa định đ.â.m thì chợt nhớ Ôn Lạc Chi mặt nàng thể va đập, nàng thu đầu , nâng chân đạp đạp xe ngựa.
Mạc Li thấy động tĩnh liền vén màn xe ngựa: “Làm gì ?”
Ô Dao sốt ruột ậm ừ, cuối cùng thì tiếng bụng kêu hai tiếng mới khiến Mạc Li hiểu ý nàng .
Hắn đầu mấy đang nấu cơm ở đằng xa bất mãn : “Ngươi thể ăn ít một chút ?”
“Ngươi mỗi ngày gì mà ăn nhiều như , còn đói nhanh như thế.”
Không , khẩu phần ăn của Ô Dao lớn đến đáng sợ, còn ăn nhiều hơn một đại trượng phu.
Cứ thế thì đừng về đến nhà lộ phí nữ nhân ăn hết mất.
Ô Dao nhún vai, nàng cách nào ? Ai bảo nàng còn ích chứ.
Ôn Lạc Chi thấy Mạc Li đang chuyện với nàng cuối cùng cũng chút yên tâm, nàng dậy đến, thấy Ô Dao hai mắt sáng rực là đói .
Nàng khoanh tay dựa xe ngựa, giọng điệu chút bất lực: “Từ hôm nay trở , khẩu phần ăn của ngươi giảm một nửa.”
Ô Dao lắc đầu tỏ vẻ bất mãn, Ôn Lạc Chi chỉ eo nàng : “Ăn nhiều sẽ phản tác dụng, eo của ngươi sẽ thô như thùng nước .”
Nói lời thực là để dọa nàng , Ô Dao cứ như một cái động đáy, bao giờ lấp đầy .
Cứ ăn mãi thế thật sự sẽ nàng ăn sạt nghiệp, hai ngày e là cũng đến địa phận Bắc Man.
Đồ trong hệ thống nàng cũng tiện lấy , bọn họ còn cầm cự một chút.
Ô Dao lúc thỏa hiệp, cuối cùng nàng chỉ nhận một bát cháo trắng kèm chút dưa muối, cộng thêm một cái bánh màn thầu nhị hợp diện.
Lúc nàng ăn xong vẫn còn cảm thán Ôn Lạc Chi đối xử với tệ, thì bên đoàn ngoài sư đồ Hiền Niệm , ai nấy đều ăn thịt thơm lừng.
Tối đến, Hắc Ảnh từ xuất hiện, ngập ngừng , nghĩ một lát vẫn xoay bỏ .
“Đã xảy chuyện gì? Nói hãy .” Ôn Lạc Chi gọi , lúc Thiết Y cũng .
Hắc Ảnh liếc y một cái, Thiết Y bất chấp tuôn như đổ đậu chuyện chiến sự ở phương Bắc.
Hách Liên Việt quân doanh nhưng cũng chỉ thể mưu tính trong bóng tối, trận chiến gần đây rốt cuộc cũng giúp Đại Cảnh giành một ván thắng.
Sĩ khí Đại Cảnh đang lên cao ngút, nhưng đúng thời điểm mấu chốt thì lương thảo gặp vấn đề.
Người Bắc Man cướp mất lương thảo đường, hiện giờ trong quân chỉ thể cầm cự mười ngày.
E rằng đợi đến khi triều đình gửi đợt lương thảo thứ hai đến, các tướng sĩ đều còn sức lực để chiến đấu nữa .
Ngay cả Hách Liên Việt ở đây cũng hết cách, bọn họ cũng thể giúp gì , chỉ thể sốt ruột mà thôi.
“Tướng quân phu nhân, ngài…”
Hắc Ảnh nhấc Thiết Y biến mất tại chỗ, Ôn Lạc Chi câu còn dang dở của khiến nàng hiểu gì cả.
Trong bóng tối, Hắc Ảnh nhịn đ.ấ.m Thiết Y hai quyền: “Ngươi những thứ với tướng quân phu nhân gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-339.html.]
“Thế tìm tướng quân phu nhân gì?” Thiết Y bĩu môi lẩm bẩm bất mãn.
Hắc Ảnh nhất thời nên lời, hình như cũng .
Thiết Y hì hì, khoác vai Hắc Ảnh: “Đại ca, linh cảm giống ?”
Hắc Ảnh trầm mặt, ôm kiếm đầu y: “Linh cảm gì?”
“Ta cảm thấy tướng quân phu nhân sẽ cách.” Thiết Y lén lút một câu, Hắc Ảnh lên tiếng.
Trên đường chút xóc nảy, Ôn Lạc Chi cũng ngủ , nàng dứt khoát dậy suy nghĩ cách.
Nếu nàng dùng hệ thống thì thể dễ dàng giải quyết vấn đề, nhưng nếu đột nhiên lấy nhiều lương thực như , chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Vậy thì chỉ còn một cách thôi…
Trộm lương thảo của Bắc Man!
Nghĩ đến đó, nàng cảm thấy việc cũng khó khăn, cuối cùng đành lấy cớ vệ sinh mà dừng xe ngựa, gọi Hắc Ảnh đến.
“Có thể kiếm cho một bản đồ quân doanh Bắc Man ? Càng nhanh càng .”
Mắt Hắc Ảnh sáng lên: “Thuộc hạ ba ngày nữa sẽ mang đến cho ngài.”
Hắn lóe lên một cái biến mất, chỉ để cho Ôn Lạc Chi một làn gió.
Lang Bá Thiên thấy nàng , dậy giũ giũ lông: “Ngươi ăn trộm đồ ?” Hắn khẳng định .
Ôn Lạc Chi vỗ một cái lên đầu : “Cái gì gọi là trộm?”
“Ta là lấy những thứ thuộc về Đại Cảnh chúng , tiện thể thu thêm chút lợi tức.”
Lang Bá Thiên hừ một tiếng, hóa thành ườn trường kỷ: “Vậy đến lúc đó nhớ mang theo tiểu gia đấy.”
Chuyện kích thích như thế chắc chắn thể thiếu , chừng còn thể nhân cơ hội mà oai một phen.
Ba ngày , cuối cùng cũng đến địa giới Bắc Man. Hiện giờ Lang Hoè và Bắc Man nảy sinh mâu thuẫn, để tránh phiền phức đáng , ông cháu Mạc Chính Phủ và Ô Dao đều nhét ngăn bí mật trong xe ngựa.
Mua sắm đầy một xe ngựa đồ đạc, đoàn thẳng tiến về phía Tây, lên đường đến Lang Hoè quốc.
Ước chừng còn năm ngày nữa mới đến Lang Hoè quốc, Ôn Lạc Chi gọi ông cháu Mạc Chính Phủ đến.
“Mạc lão, chút chuyện cần trì hoãn một chút.”
“Các ngươi , sẽ đến ngay .”
Nói , nàng từ ngăn bí mật lấy một cái hộp đưa cho Mạc Li: “Bên trong ít ngân phiếu, về đến nơi thể dùng .”
“Nếu thể đến kịp thời, nhất định theo sát Hiền Niệm đại sư, ông thể bảo vệ .”
Lang Bá Thiên cào nàng hai cái, nàng lúc mới nhớ một thứ quên.
Nàng từ trong tay áo sờ một vật hình giọt nước trong suốt, phía buộc một sợi dây trắng nhỏ.
Đeo vật đó cổ Mạc Li, nàng dặn dò: “Thứ nếu khác xem nhất định đưa, cận cũng .”
Mạc Li thấy lạ nhưng vẫn gật đầu.
“Tỷ tỷ, tỷ nhất định đến.”
Hắn ôm chặt cái hộp, trong mắt ngấn lệ nhạt, Ôn Lạc Chi , móc ngón tay út với : “Nói đến là đến, lừa A Li là ch.ó con.”
Mấy liền chia tay, Ôn Tử Tầm chút hiểu vì Ôn Lạc Chi đầu ngược .
Ngựa chạy như bay, đến biên giới Ôn Lạc Chi đầu Ôn Tử Tầm: “Lục ca, gì đều sẽ theo ?”
Thật cần hỏi Ôn Lạc Chi cũng câu trả lời, Ôn Tử Tầm theo nàng thì , nếu theo nàng, những bảo vật của nàng nghĩ cách để đ.á.n.h lừa cho qua chuyện.
Quả nhiên, Ôn Tử Tầm nghĩ ngợi gì mà gật đầu mạnh.
Bọn họ đến đây , trực giác rằng tiếp theo sẽ một chuyện lớn.