Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 338: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:04:18
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lúc các ngươi tìm đến lão gia nhà Mạnh đại thiếu gia bệnh điên?”

 

“Cái lừa hôn là gì? Thính Vãn chạy lẽ nào ngoan ngoãn nhảy cái hố lửa lớn của nhà các ngươi ư?”

 

Mặt Quách Dung đen sầm sắp nhỏ mực tới nơi, đúng lúc Mạnh Cảnh Dương còn yên phận lóc đòi kéo Tống Thính Vãn .

 

Lý Vân Hoàn chắn Tống Thính Vãn: “Mạnh đại thiếu gia, Vãn nhi của chúng nương tử của ngươi .”

 

“Ngươi bảo nương ngươi tìm cho một .”

 

Quách Dung tức giận cực độ, kéo Mạnh Cảnh Dương toan bỏ thì Trâu Nhị Sinh cùng một đám chặn .

 

“Đánh xong còn ư? Chờ đại phu đến tính sổ .”

 

Đoàn Quách Dung thấy , loạn cũng vô ích.

 

Không lâu , Quân Thiên Tử liền đến, khi kiểm tra kỹ lưỡng cho Ôn Tử Châu, lắc đầu.

 

“Vốn gì đáng ngại, nhưng nay vết thương nứt , mất một thời gian mới thể lành .”

 

“Phải ăn uống những thứ tinh quý để bồi bổ, nếu e là sẽ để di chứng.”

 

Tống Thính Vãn xong lòng thắt , sang Quách Dung : “Lần cũng là của Mạnh phủ Tử Châu thương, thì hai tính sổ cùng lúc.”

 

Quách Dung hừ lạnh một tiếng, đời chuyện gì mà bạc giải quyết .

 

Không chỉ bạc ? Nàng cho là !

 

Nàng kéo một chiếc ghế xuống, kiêu ngạo hếch cằm: “Bao nhiêu bạc? Cứ một con .”

 

“Đừng chậm trễ thời gian của bổn phu nhân.”

 

thì Tống Thính Vãn nàng cũng nữa, cái vẻ ỡm ờ của nàng với tên tiểu bạch kiểm là đủ .

 

Sau sợ là một thứ hồng hạnh xuất tường! Dù cho nhi tử của nàng cũng cần!

 

Cùng lắm là về tìm một khác, nàng tin tìm mà nhi tử nàng thích.

 

Ôn Tử Châu nàng bồi thường bạc, cảm thấy vết thương cũng còn đau nữa, giơ một ngón tay về phía Quách Dung.

 

Quách Dung hừ lạnh một tiếng: “Hề hề, dễ .”

 

Vừa nàng móc vài tờ ngân phiếu từ trong tay áo. Ôn Tử Châu lướt qua mới : “Hai khám đại phu tính một vạn lượng, còn đồ đạc hư hỏng trong tửu lâu của một ngàn lượng cũng tàm tạm.”

 

Hắn giật lấy ngân phiếu trong tay Quách Dung, tiếp đó chìa tay : “Một vạn lượng tiểu gia so đo với các ngươi, bằng hôm nay đừng hòng bước khỏi đây.”

 

Hắn dứt lời, các tiểu nhị trong tửu lâu cùng những mà Trâu Nhị Sinh mang đến liền vây chặt lấy Quách Dung và đám .

 

Quách Dung chỉ Trâu Nhị Sinh, ngón tay run rẩy: “Còn vương pháp ?! Các ngươi... các ngươi!”

 

“Vương pháp ư? Ở đây bổn quan chính là vương pháp!”

 

Quách Hữu Tài chắp tay lưng bước , thấy cảnh tượng hỗn loạn trong lòng vui.

 

Lần với Ngôn Phong là sẽ bảo vệ tửu lâu .

 

Người đầu gửi nhiều bạc đến, việc thật sảng khoái.

 

Nhận tiền của thì mà giải tai ương, kết quả hôm nay loạn một trận như .

 

Quách Dung lúc kêu trời thấu, kêu đất linh, những rõ ràng là cùng một phe.

 

Người mang về mà còn gây rắc rối lớn như , nếu để Mạnh Kế Trưởng thì coi như xong.

 

Nàng hít sâu một , miễn cưỡng : “Bạc ở xe ngựa, lấy.”

 

Quách Hữu Tài nhướng mày, liếc mắt hiệu cho Trâu Nhị Sinh. Trâu Nhị Sinh hiểu ý liền theo Quách Dung ngoài.

 

Đã đưa bạc mà Mạnh Cảnh Dương vẫn im tại chỗ chịu , cuối cùng Quách Dung gọi bốn khiêng ngoài, ép thẳng xe ngựa.

 

Tống Thính Vãn ngờ chuyện giải quyết đơn giản như , cả còn ngẩn ngơ.

 

Lý Vân Hoàn gõ nhẹ đầu nàng: “Không c.h.ế.t đói ở ngoài là .”

 

“Cha ngươi ở nhà e là đang bận túi bụi.”

 

Tống Thính Vãn hiểu, chờ tản hết, hai trong phòng riêng chuyện lâu về những chuyện xảy gần đây.

 

Mấy chuyện ăn thì còn dễ , nhưng điều đau đầu nhất vẫn là bên bến cảng.

 

Những mức lương gấp năm hấp dẫn mà đến nhà họ Mạnh, nay chẳng gì.

 

Ban đầu Mạnh Kế Trưởng hề ý định lôi kéo , chỉ những ở bến cảng bãi công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-338.html.]

 

Chỉ là ngờ những đó đều đến bến cảng nhà họ Mạnh, đến đó Mạnh Kế Trưởng căn bản ý định cho họ việc.

 

Mức lương gấp năm chỉ là một chiêu trò gây khó dễ mà thôi!

 

Những đó còn cách nào đành bến cảng nhà họ Tống, nhưng bến cảng nhà họ Tống đủ .

 

Hơn nữa, dù thiếu thì cũng thể dùng những đó nữa, lẽ nào còn chờ họ đ.â.m lưng nhà họ Tống thứ hai ?

 

Thế là những đó đều chịu, mỗi ngày cứ quanh quẩn ở bến cảng nhà họ Tống , còn luôn gây rối.

 

Tống Thính Vãn đến đây nhịn mà mắng: “Cha cha ngày thường bạc đãi bọn họ, một lũ vong ơn bạc nghĩa!”

 

Lý Vân Hoàn thấy nàng tức giận đến mức phì phò, khỏi bật : “Còn khác ư, chính ngươi cũng là một con sói mắt trắng nhỏ.”

 

Nghĩ đến đứa con trai út ở nhà, nàng : “Ngươi , Trì ca nhi ngày nào cũng tìm đòi tỷ tỷ, sách cũng chịu học cho đàng hoàng nữa.”

 

Nghĩ đến Tống Quan Trì, đôi mắt Lý Vân Hoàn tràn đầy vẻ từ ái.

 

Lúc thai nàng còn ngày ngày lo lắng khi đứa bé chào đời Tống Thính Vãn sẽ thích, ngờ hai đứa trẻ thiết hơn cả chị em ruột.

 

Tống Thính Vãn lời về nhà ngay lập tức, nay nàng cũng cần trốn nữa, thì...

 

Ánh mắt Lý Vân Hoàn khẽ đảo, nàng ghé sát tai Tống Thính Vãn thì thầm hỏi: “Phải chăng là luyến tiếc tiểu lang quân ?”

 

Đầu tai Tống Thính Vãn khẽ ửng hồng, Lý Vân Hoàn thấy phản ứng của nàng thì còn gì hiểu.

 

Khi nàng hỏi về thái độ của Ôn Tử Châu, Tống Thính Vãn thất vọng lắc đầu: “Ta từng bày tỏ tâm ý của với .”

 

“Ta cũng nghĩ gì về , đến giờ thậm chí còn thích kiểu nữ tử nào.”

 

Tống Thính Vãn bàn, trông vẻ nản chí.

 

Lý Vân Hoàn vỗ vai nàng: “Vân nương đây đến ? Cứ chờ xem .”

 

Tống Thính Vãn ngẩng đầu nàng, hứng thú uể oải, luôn cảm thấy chút đáng tin cậy.

 

Tống Hữu Thanh cũng nhận tin, con gái thì tảng đá trong lòng cuối cùng cũng đặt xuống.

 

Tống quản gia bước thấy lão gia tươi hớn hở, nghĩ đến chuyện sắp cũng vui lây.

 

“Lão gia, chuyện bên bến cảng giải quyết xong .”

 

Tống Hữu Thanh gật đầu, những kẻ bất nhân thì đừng trách bất nghĩa.

 

Đem đến nơi khác chịu khổ cũng , nếu thì cứ nghĩ nhà họ Tống dễ bắt nạt.

 

Mạnh Kế Trưởng những ngày cả ngày đều ở Lê Hoa Uyển, lúc Quách Dung trở về cũng thèm lấy một .

 

Mạnh Cảnh Dương cả như mất hồn, gọi cũng phản ứng.

 

Mèo Dịch Truyện

Quách Dung về phủ liền gọi đại phu giỏi nhất đến xem, chỉ chuyện gì lớn, chỉ là để ý đến ai.

 

Nhi tử thành như mà Mạnh Kế Trưởng vẫn hỏi han, Quách Dung trong lòng giận dữ liền chạy đến Lê Hoa Uyển.

 

Nhìn thấy nàng , Mạnh Kế Trưởng sững sờ một chút: “Phu nhân đưa Dương nhi chơi về nhanh ?”

 

Hắn vẻ mặt quan tâm, nhưng ánh mắt rời khỏi bụng Thu Lê dù chỉ một khắc.

 

“Người mà lão gia phái tìm Tống gia tiểu thư thế nào ? Đã tìm thấy ?”

 

Quách Dung đáp lời , chuyến nàng lấy cớ là đưa Mạnh Kế Trưởng chơi để thực hiện kế hoạch của , chỉ là ngờ Tống Thính Vãn may mắn đến .

 

Giờ thì, chỉ còn xem Mạnh Kế Trưởng thế nào.

 

Dù Tống Thính Vãn bước chân cửa Mạnh gia thì nàng cũng trút một bụng oán khí.

 

Bàn tay Mạnh Kế Trưởng đang vuốt ve bụng Thu Lê khựng , : “Ta nghĩ kỹ , Tống Thính Vãn chạy ngoài lâu như , khó mà giữ trong sạch, chừng tư thông với tên đàn ông hoang dã nào đó.”

 

“Chuyện hôn sự của Dương nhi cứ , tìm cho nó một hơn.”

 

thì Tống Hữu Thanh cũng nếm mùi đau khổ, những ngày e là tổn thất ít bạc.

 

Một nữ nhân mà thôi, Mạnh gia bọn họ còn tìm như thế nào mà chẳng ?

 

Quách Dung trực tiếp tức đến bật , hóa cha căn bản hề đặt chuyện của con trai lòng!

 

Nàng hung hăng trừng mắt Thu Lê, dọa Thu Lê lập tức nép lòng Mạnh Kế Trưởng: “Lão gia...”

 

Giọng nàng nũng nịu mang theo một tia sợ hãi và bất an.

 

Mạnh Kế Trưởng ngẩng đầu Quách Dung, nàng phất tay áo bước ngoài: “Nếu thì xin theo lão gia.”

 

 

Loading...