Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 336: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:04:16
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng tìm tới
Người nhà họ Mạnh tìm đến , một thì sẽ thứ hai, nàng cũng thể ở đây quá lâu tránh gây phiền phức cho khác.
Có thể kết giao nhiều bằng hữu như , quen Ôn Tử Châu là vui .
Nàng dậy, mỉm mặt: "Tử Châu, ."
"Đi thì thôi." Ôn Tử Châu ngẩng đầu , Tống Thính Vãn thấy phản ứng của thì bĩu môi.
Dù bọn họ cũng bạn ăn uống mấy ngày nay , chỉ cần chút nỡ cũng mà.
Ôn Tử Châu ợ một cái no nê, phát hiện Tống Thính Vãn vốn luôn nhiều với lúc yên lặng lạ thường.
"Nàng là ?" Hắn từ ghế nhảy xuống, nghiêng đầu hỏi Tống Thính Vãn đang chút thất vọng.
Tống Thính Vãn ngẩng đầu hít sâu một , mắt thẳng trả lời: "Ta cũng , nhưng thể tiếp tục ở đây nữa."
"Người nhà họ Mạnh sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến, thêm ai vì mà thương nữa."
Ôn Tử Châu há miệng gì, Tống Thính Vãn cảm thấy trong lòng chua xót nhưng rõ tại .
Mèo Dịch Truyện
Hắn ghế, vắt chéo chân: "Nói cũng , tiểu gia ngày nào đó c.h.é.m thêm một nhát d.a.o nữa."
Tống Thính Vãn lời tức đến dậm chân, nàng còn tưởng đàn ông sẽ an ủi nàng vài câu, ngờ như .
Thôi thôi , ai bảo thật sự vì mà thương chứ.
Đồng thời, của hai nhà Mạnh và Tống cùng lúc đến Sơn Tuyền trấn, Lý Vân Uyển tiểu viện nơi Tống Thính Vãn ở, vẻ mặt đầy buồn bã.
Nàng nhận tin từ cô bạn liền đích đến, nhưng trong căn nhà nửa ngày vẫn động tĩnh gì.
Bất đắc dĩ nàng đành sai trèo tường xem, bên trong căn bản dấu vết nào cho thấy đang ở.
"Dì, bây giờ chúng ?"
Người hầu theo cánh cửa viện đóng chặt, cũng tiểu thư nhà họ còn ở đây .
Lý Vân Uyển phất tay: "Cứ để vài lén lút theo dõi, chúng nơi khác tìm."
Bụng cũng chút đói, nàng dẫn định ăn chút gì đó.
Đi ngang qua Mỹ Nhân Trang, mắt nàng lập tức sáng rực lên, kìm mà bước xem.
Hôm nay Giang Thư Thiển ở đây, thấy nàng quý phái bước liền mỉm tiến lên đón:
"Vị tỷ tỷ mua gì ạ? Hôm nay nhà chúng nhiều kiểu dáng mới."
Lý Vân Uyển tiên tiếng "tỷ tỷ" của nàng gọi cho lòng nở hoa, đó thấy son môi của nàng liền ngưỡng mộ : "Son môi miệng cô nương màu thật , tiếc là chỗ chúng loại ."
Đợt hàng mới về đó đều nàng mua về tặng cho các cô bạn , bản nàng còn kịp dùng lấy một , thật đáng tiếc.
Chắc là tiệm cũng bán hạn thôi, giờ e là cũng hết .
"Tỷ tỷ da trắng nõn nà, tiệm chúng màu sắc phù hợp hơn với tỷ tỷ." Giang Thư Thiển dịu dàng , dẫn nàng đến quầy son môi.
Những cây son dùng để thử màu đều mở nắp, từng cây từng cây xếp thẳng tắp, chiếm trọn cả một mặt tủ.
Lý Vân Uyển thấy mắt tròn xoe, bên trong chỉ nhiều màu son nàng mua mà còn nhiều màu từng thấy qua.
Nàng đầu Giang Thư Thiển với đôi mắt luôn mỉm , thể tin mà hỏi: “Cô nương, cửa tiệm của các ngươi cần giới hạn lượng ?”
“Tiệm nhà bên , một nhà nhiều nhất cũng chỉ hơn chục cây mà thôi.”
Nụ mặt Giang Thư Thiển càng rộng hơn, nàng ôn tồn : “Món son môi vốn là do nhà tự sản xuất, mang bán ở tiệm nhà đương nhiên cần như bán ở nơi khác.”
Đến lúc Lý Vân Uyển ngây dại, hóa một hồi, nàng vô tình xông tận nơi sản xuất của .
Nàng chỉ những thỏi son môi quầy, giọng tràn đầy kinh hỉ và vui vẻ: “Mỗi màu đều một cây, cần phiền phức đóng gói hộp nhỏ nữa.”
Giang Thư Thiển sững sờ một chút, khi thanh toán xong cho nàng, liền gọi chuyên viên trang điểm trong tiệm giúp nàng trang điểm một kiểu "đóa hoa phú quý nhân gian".
Lý Vân Uyển trong gương, thể tin mắt , hận thể mang chuyên viên trang điểm về nhà.
Như nàng mỗi ngày hóa trang khác ngoài khoe khoang, chẳng sẽ khiến mấy tiểu thư của nàng ghen tỵ c.h.ế.t ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-336.html.]
Giang Thư Thiển nàng địa phương liền giới thiệu nhiều nơi, về khoản ăn uống tự nhiên thể thiếu tửu lầu và tiệm điểm tâm của nhà .
Tâm trạng phơi phới cửa, Lý Vân Uyển dẫn theo mấy đến Bách Vị Trai.
Nam nữ chia hai gian phòng riêng, Lý Vân Uyển chút kiêng dè mà ăn hết thức ăn bàn, cảm thán đồ ăn ở những tửu lầu lớn tại Thanh Châu huyện chẳng khác gì cặn bã.
Khi Ôn Tử Châu trở về, Đại Nha đang tính sổ ở quầy khỏi lo lắng: “Tam bá, vết thương của chứ?” Vừa nàng còn chỉ chỉ xương quai xanh của y.
“Ở nhà vô vị quá, tửu lầu vẫn vui hơn nhiều.” Kéo chiếc ghế cao xuống , Ôn Tử Châu khẽ thở dài.
Ở đây y còn thể khách hàng kể chuyện đông nhà tây xóm, ở nhà thật sự quá đỗi buồn chán.
Giờ thì Tống Thính Vãn cũng sắp , nhà ai nấy bận việc của , ai mà quản y chứ?
Vết thương của y cũng ảnh hưởng đến việc dùng tay, vẫn nên về đây thì hơn.
Tống Thính Vãn im lặng bên cạnh y, nghĩ đến việc sắp rời mà buồn bã nên lời.
Ôn Tử Châu trêu nàng một chút, thấy nàng vẫn bộ dạng y cũng chút vui.
“Phu nhân! Người xem đó là ai?!”
Trong đoàn phủ Mạnh ngang qua Bách Vị Trai, tinh mắt phát hiện mặc váy đỏ ở quầy trông quen mắt.
Y dụi dụi mắt kỹ, Tống Thính Vãn thì là ai?
Giọng kinh hỉ của y truyền đến tai Quách Dung, Quách Dung vén màn xe , quả nhiên là Tống Thính Vãn.
Mạnh Cảnh Dương bên cạnh nhân lúc nàng vén màn xe liền ngó nghiêng khắp nơi, bất chợt y cũng thấy Tống Thính Vãn.
“Nương! Nương! Tiểu Vãn là Tiểu Vãn!” Y kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Quách Dung, kéo nàng nhảy xuống xe ngựa.
Quách Dung giật vội vàng ngăn y : “Dương nhi! Con như sẽ Tiểu Vãn sợ đấy!”
“Tiểu Vãn mà con sợ chạy mất, con sẽ tức phụ .”
Nàng dỗ dành, sở dĩ đích mặt còn dẫn theo Mạnh Cảnh Dương chính là "gạo sống nấu thành cơm chín".
Thứ nhất, nhà họ Tống thể chối bỏ khoản nợ, còn thể dập tắt nhuệ khí của Lý Vân Uyển khiến Tống Hữu Thanh mất mặt, thứ hai nàng còn thể nhanh chóng bế cháu nội.
Như , con trai thứ của tiện Thu Lê sinh nàng cũng thấy còn quan trọng nữa.
Nàng lấy hôn thư từ trong tay áo , đặt tay Mạnh Cảnh Dương dặn dò: “Lát nữa gặp Tiểu Vãn, Dương nhi trực tiếp gọi nương tử, còn cứ giao cho nương.”
“Dương nhi hiểu ?”
“Nương tử?” Mạnh Cảnh Dương ngây ngốc lẩm bẩm một câu, đó vẻ mặt vô cùng hớn hở.
Y nhảy xuống xe ngựa, lời Quách Dung tửu lầu, vẻ mặt ngốc nghếch mặt cũng thu qua vấn đề gì lớn.
Quách Dung dẫn lòng theo phía y.
Ai con trai nàng ngốc? Nhìn xem chuyện đàng hoàng chẳng kém ai!
“Nương tử! Ta cuối cùng cũng tìm thấy nàng !”
Mạnh Cảnh Dương nhà liền lao về phía Tống Thính Vãn, Ôn Tử Châu mắt nhanh tay lẹ che nàng : “Ngươi là ai thế hả?”
“Thấy liền gọi nương tử, ngươi xem giống nương tử của ngươi ?”
Tống Thính Vãn thấy Mạnh Cảnh Dương trong khoảnh khắc liền trợn tròn mắt, Mạnh Cảnh Dương tìm đến đây? Vậy thì…
Nàng bên ngoài, quả nhiên thấy Quách Dung đang bước cùng với mấy vẻ mặt hung tợn phía nàng .
Mạnh Cảnh Dương thấy Tống Thính Vãn nữa, tức giận dậm chân kéo Ôn Tử Châu .
Ôn Tử Châu c.h.ế.t chặt quầy, một béo một gầy cứ thế đối đầu .
“Nàng là nương tử của ! Ngươi cái tên đáng c.h.ế.t đừng cản !”
Hai đối đầu , những đang ăn uống cũng sang.
Đại Nha cảm thấy đại sự liền nhanh chân gọi phụ trách an ninh tới.