Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 332: --- Khởi Hành Đến Lang Hoè

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:04:12
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiễn Tống Thính Vãn , Ôn Lạc Chi về phòng xuống một lát, bên ngoài vang lên tiếng chim hót.

 

Nàng đến chỗ cũ, Hắc Ảnh từ đột nhiên xẹt : "Tướng quân phu nhân, tin tức bên Lang Hoè dò la ."

 

Ôn Lạc Chi gật đầu, dựa cây Hắc Ảnh .

 

Nàng nhíu mày, càng càng kinh hãi trong lòng, ngờ Thôi Cẩm Họa thật sự như Ô Dao , sắp qua khỏi .

 

Mặt Ô Dao vẫn đang trong quá trình hồi phục, những ngày cả nàng ngoan ngoãn hơn nhiều.

 

Khi nàng đến cửa động núi Mãng Sơn, Ô Dao thấy tiếng bước chân của nàng liền hưng phấn nhảy dựng lên.

 

"Cô nương xinh , mau cho xem mặt !"

 

Trên mặt nàng quấn một lớp băng gạc dày, cú nhảy khiến n.g.ự.c đau dữ dội, nàng lập tức ngoan ngoãn trở .

 

Lần cúi đầu, nàng lập tức thấy chân của nữa , sự đổi khiến nàng tâm thần lay động.

 

Ôn Lạc Chi liếc nàng một cái, bảo nàng ngoan ngoãn xuống tháo băng cho nàng .

 

Ô Dao tràn đầy mong đợi, đợi đến khi thấy gương mặt trong gương, nàng thể tin nổi giơ tay nhẹ nhàng sờ lên.

 

Dưới tay cảm nhận , nàng mới dám tin đó là gương mặt của . Ôn Lạc Chi thấy nàng lúc sờ mũi, lúc sờ miệng, xem thích thú vô cùng.

 

"Ngươi cứ sờ , nếu nhiễm trùng sẽ quản ."

 

Ô Dao lập tức rụt tay , nhưng chiếc gương trong tay nỡ buông nửa phần: "Cô nương, chiếc gương thể..."

 

Trên mặt nàng mang vẻ lấy lòng, Ôn Lạc Chi khoanh tay nhướng mày nàng : "Cho ngươi thì , nhưng mấy ngày tới chúng lẽ khởi hành đến Lang Hoè."

 

Ô Dao lập tức hiểu ý nàng, vội vàng bày tỏ: "Ta ! Ta ! Ta nhất định sẽ đích khiến Ảnh Vô Nhai lộ nguyên hình!"

 

Vì chính , Ô Dao hiện giờ đối với Ôn Lạc Chi là lời gì cũng , huống chi là khi nàng thấy gương mặt của lúc nãy.

 

Nàng ngờ đời thứ còn lợi hại hơn Hoán Diện Trùng, nàng dám tin gương mặt hiện giờ thật sự là của .

 

Mới chỉ hồi phục một nửa mà nàng nỡ rời mắt , nếu hồi phục thì chẳng nàng sẽ trở thành phụ nữ nhất Lang Hoè ?

 

Ôn Lạc Chi ánh mắt quyến luyến của nàng , bôi t.h.u.ố.c và quấn băng gạc mới cho nàng , khi tiện thể cảnh cáo một phen: "Ngoan ngoãn chút , những thứ thể cho ngươi thì cũng thể thu ."

 

Ô Dao coi như hiểu, lời cô nương nhỏ mặt chỉ lợi chứ hại.

 

Eo nàng vẫn còn thô, còn chờ mặt và n.g.ự.c lên để Đường gia chỉnh sửa cho nàng nữa.

 

Nàng ngoan ngoãn trong hang động, lời còn kiêu ngạo như lúc mới đến: "Cô nương cứ yên tâm, chỗ nào dùng đến thì cứ ."

 

Ôn Lạc Chi gì nữa, xoay ngoài động, trong lòng thầm nghĩ phụ nữ xinh quả thật là...

 

Mạc Li hôm nay cũng đến học đường, Ôn Lạc Chi khi khỏi núi liền đổi hướng về phía đó.

 

Mạc Chính Phủ vẫn đang giảng bài, Ôn Lạc Chi thuật cho Mạc Li những điều Hắc Ảnh với nàng.

 

Mạc Li cực kỳ nghiêm túc, khi đến việc Thôi Cẩm Họa đang nguy kịch, y bật dậy: "Tỷ tỷ, trở về."

 

Y siết chặt nắm đấm, nghĩ đến Ảnh Vô Nhai chỉ thế y chiếm đoạt cha yêu thương y, mà giờ đây mẫu còn sắp hãm hại đến c.h.ế.t.

 

Y hận thể mọc đôi cánh bay về ngay lập tức, liều mạng cũng g.i.ế.c c.h.ế.t cái thứ quỷ quái độc ác đó.

 

Ôn Lạc Chi khẽ thở dài với y: "Trở về là nhất định trở về."

 

"Bàn bạc với gia gia của ngươi, xong sẽ cùng các ngươi ."

 

Mạc Li ngẩng đầu lên, trong mắt ánh lên nước, Ôn Lạc Chi xoa đầu y.

 

Nàng cũng chút tư tâm, hiện giờ bên Hách Liên Việt thế nào .

 

Nếu chuyện thể giải quyết thỏa thì Lang Hoè sẽ nợ bọn họ một ân tình, đến lúc đó nếu cần cũng thể giúp Hách Liên Việt và những khác.

 

Tối về đến nhà, hai ông cháu Mạc Chính Phủ đều mang vẻ mặt nặng trĩu tâm sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-332-khoi-hanh-den-lang-hoe.html.]

 

Tạ Hòa ăn cơm xong kéo Ôn Lạc Chi sang một bên: "Con gái, mẫu thấy Mạc phu tử và A Li vẻ lắm."

 

Ôn Lạc Chi liếc hai ông cháu một cái, dẫn Tạ Hòa lên lầu.

 

Che giấu phận của họ, Ôn Lạc Chi chỉ rằng nhà của hai ông cháu đang tìm kiếm họ khắp nơi, và hai ông cháu trở về nhà.

 

Tạ Hòa đương nhiên vui mừng, nhưng nghĩ đến Tiểu Hổ vô cùng yêu thích họ, khỏi lo lắng: "Hồi đó Tiểu Nhan rời , Tiểu Hổ hai ngày ăn cơm."

 

"Nó vẫn luôn thích Mạc phu tử và Mạc Li, thế ?"

 

"Mẫu , học cách ly biệt là bài học bắt buộc trong đời , ai thể mãi mãi ở bên ai."

 

"Tiểu Hổ hiểu chuyện, đạo lý nó sẽ hiểu."

 

Ôn Lạc Chi nhẹ nhàng nắm tay Tạ Hòa, lát nữa Lang Bá Thiên Mạc Li sắp rời e là cũng sẽ loạn cho xem.

 

Quả nhiên, Lang Bá Thiên khi Mạc Li sắp trong hai ngày tới, liền lăn lộn đất.

 

Cuối cùng vẫn là Ôn Lạc Chi tấn, dùng sức thật mạnh mới kéo nó từ đất dậy: "Đâu cho ngươi theo! Còn hú nữa là g.i.ế.c ngươi ăn thịt đấy!"

 

Lang Bá Thiên nàng dọa cho sợ, tủi rúc lưng Mạc Li.

 

Ở cùng lâu như , đều tình cảm với hai ông cháu, đột nhiên họ sắp , ai nấy đều ủ rũ.

 

Phản ứng của Tiểu Hổ khiến bất ngờ, nó vẫn những việc thường ngày, ngay cả Hách Liên Trĩ Nhan cũng chút khó hiểu.

 

Ba ngày đủ để họ thu dọn hành lý, khi Ôn Lạc Chi lên xe ngựa, Tạ Hòa dặn dò hết lời: "Đưa đến nơi thì về ngay."

 

"Có chuyện gì đừng cố sức, gì cũng gọi lục ca của con."

 

Đây là thứ ba con gái xa , giống như phủ thành, đó là gần nửa Đại Cảnh .

 

Ôn Lạc Chi chút chột chỉ liên tục gật đầu, điều nàng là thực nơi họ sắp đến là Lang Hoè, một vùng giáp với Bắc Man đang chiến tranh.

 

Đương nhiên, chuyện ngay cả Ôn Tử Tầm nàng cũng .

 

Hiền Niệm và Tuệ Tâm một cái, ngầm hiểu ý, hai ông cháu Mạc Li và họ ở trong cùng một chiếc xe ngựa.

 

Xe ngựa khởi hành, Tạ Hòa trong lòng luôn cảm thấy gì đó nhưng .

 

Chắc là mấy ngày nay nàng chạy chạy giữa trấn và thôn nên mệt mỏi, nàng vẫy tay dứt khoát về phòng nghỉ ngơi.

 

Ôn Lạc Chi , Tống Thính Vãn liền buồn chán, mấy ngày liền nàng đến Bách Vị Trai đều ủ rũ vui.

 

Ôn Tử Châu nhớ lời Ôn Lạc Chi dặn dò y, nghênh ngang từ quầy, lật tấm biển "Đóng cửa": "Đi thôi! Tiểu gia đưa ngươi tiêu tiền!"

 

Mèo Dịch Truyện

Y vỗ vỗ ngực, dáng vẻ một công tử nhà giàu tùy hứng.

 

Tống Thính Vãn sắc trời bên ngoài chút khó xử: "Trời vẫn còn sớm mà, còn ăn cơm nữa."

 

Nếu vì lỡ việc kiếm bạc, nàng sẽ day dứt đến c.h.ế.t mất, chuyện đáng.

 

Ôn Tử Châu kéo nàng thẳng ngoài cửa: "Ngày mai mở cửa sớm hơn là , ngươi vui vẻ là quan trọng nhất."

 

Tống Thính Vãn sững tại chỗ, Ôn Tử Châu kéo nàng một cái: "Đi chứ, ngây đó gì?"

 

"Lát nữa Đại Nha, Nhị Nha bán hết sản phẩm mới hôm nay mất."

 

Y buông tay, hăm hở , thấy phía tiếng động, y đầu thì thấy Tống Thính Vãn đang .

 

Bất đắc dĩ, y kéo tay áo nàng: "Mau mau , lát nữa đồ ngon hết sạch bây giờ."

 

Y vội vàng lôi kéo , Tống Thính Vãn ngoan ngoãn theo phía , bóng lưng của y.

 

Nàng vui vẻ là quan trọng nhất ?

 

Tống Thính Vãn trong lòng và mặt đều gợn sóng, mặt nở nụ nhạt, tay đưa nắm lấy tay áo Ôn Tử Châu.

 

 

Loading...