Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 321:: Nghĩ ra biện pháp ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:59:03
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Lạc Chi mất kiên nhẫn, nàng giơ tay ngắt lời Ô Dao: "Ta chỉ thể khiến dung nhan ngươi trở nên xinh , mà còn thể khiến n.g.ự.c ngươi to hơn, eo thon hơn cả rắn nước. Nếu còn nhảm, ngươi sẽ chẳng gì hết!"

 

Ô Dao thì chút ngượng ngùng, nhiều lợi ích như , nàng liền sảng khoái kể chuyện về Ảnh Vô Nhai.

 

Mấy trong động, trừ Ôn Lạc Chi, đều cảm thấy vô cùng khó tin, một con quỷ thể hóa thành , hơn nữa còn ngụy trang đến mức mỹ tì vết.

 

Bọn họ cảm thấy trong động lạnh lẽo, từ lúc nào, đều xích gần hơn.

 

Ô Dao thấy thú vị, khi đến Ảnh Vô Nhai, nàng cứ như đang kể chuyện : "Đó là một tên cực kỳ đố kỵ."

 

Nàng Mạc Ly: "Ban đầu, chỉ ghen tị với ngươi, cảm nhận xem sủng ái là như thế nào. Ai ngờ Mạc Kiêu và Thôi Cẩm Họa sủng ái ngươi đến mức vượt quá sức tưởng tượng của . Cứ như , tự nhiên nỡ rời nữa. Rồi đó mới xảy những chuyện như ."

 

Nàng thấy Mạc Ly đang cúi đầu, còn chút hả hê, định thêm gì đó thì Ôn Lạc Chi chặn miệng . Nàng "ưm ưm" kháng nghị, Ôn Lạc Chi lườm nàng một cái, an ủi Mạc Ly vài câu, cả bọn lúc mới rời núi.

 

Trong nhà đông , chuyện tiện, mấy liền xuống một đất trống chân núi.

 

"Tỷ tỷ, về." Mạc Ly rũ mắt xuống đất, đang nghĩ gì.

 

Ôn Lạc Chi giờ đây chắc chắn lo lắng cho Thôi Cẩm Họa, nàng vỗ vỗ vai : "Hiện tại chuyện còn rõ ràng, ngươi và gia gia cứ thế liều mạng về ? Hai các ngươi thể gì?"

 

Mạc Ly nàng hỏi bí, ngẩng đầu Mạc Chính Phủ: "Gia gia..."

 

Mạc Chính Phủ cũng . Người của Lang Hoè quốc, còn liên lạc nữa. Chắc là khi bọn họ chạy trốn, Ảnh Vô Nhai tìm động tay động chân.

 

Ôn Lạc Chi thấy vẻ mặt đầy ưu sầu liền bọn họ hẳn cũng còn cách nào khác.

 

Hiện giờ Bắc Man và Đại Cảnh đang giao chiến, Lang Hoè là đồng minh của Bắc Man... Tuy nhiên, tin tức truyền rằng Lang Hoè cho Bắc Man mượn binh. Bắc Man vì thế mà nảy sinh mâu thuẫn với Lang Hoè, lâu đây còn chủ động gây một cuộc chiến tranh nhỏ.

Mèo Dịch Truyện

 

Vậy thì...

 

Hắc Ảnh ẩn trong bóng tối mắt sáng bừng, vội vàng lên tiếng.

 

Ôn Lạc Chi dậy, gọi mấy về nhà: "Đi thôi, về nhà ăn cơm no tính tiếp. Chuyện của nương ngươi, sẽ tìm điều tra cho rõ ràng." Ôn Lạc Chi xoa đầu Mạc Ly.

 

Nàng nhiều tiền, cố tình tin chuyện thể giải quyết . Mạc Ly dáng vẻ tự tin và phóng khoáng của nàng, hiểu tin tưởng nàng, giống như đầu tiên gặp nàng ở Nha Hành.

 

Mạc Chính Phủ vắt óc suy nghĩ, ngoài việc về thì còn cách nào khác. Nghĩ thì lời Ôn Lạc Chi cũng lý. Bây giờ chỉ thể rõ tình hình bên đó mới tính toán tiếp.

 

"Đầu lĩnh, đầu óc ngươi tinh tường thế chứ?"

 

Thiết Y miệng nhồm nhoàm đầy thịt kho tàu, chuyện phun b.ắ.n cả Hắc Ảnh. Thấy Ôn Lạc Chi đến, bọn họ vội vàng trở nên nghiêm túc.

 

"Tướng quân phu nhân!" Hai đồng thanh .

 

Ôn Lạc Chi xuống Hắc Ảnh: "Ngươi biện pháp nào ?"

 

Hắc Ảnh gật đầu, kể biện pháp của .

 

Lúc , Ôn Lạc Chi cũng khỏi giơ ngón cái lên với , khen ngợi cả Thiết Y bên cạnh : "Hèn chi tướng quân các ngươi yên tâm để hai ngươi ở bên cạnh . Thật tồi."

 

Nàng thật lòng cảm thấy của Hách Liên Việt việc đáng tin cậy, Hắc Ảnh bề ngoài lạnh lùng nhưng lòng nhiệt tình, ánh mắt sắc bén, việc nghiêm túc chút cẩu thả. Thiết Y tuy tham ăn nhưng những việc cần nghiêm túc thì một chút cũng mơ hồ, mấy chuyện ở phủ thành đều xử lý gọn gàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-321-nghi-ra-bien-phap.html.]

Thiết Y mắt sáng rỡ, thêm vài phần thiện cảm với vị tướng quân phu nhân tương lai . Tướng quân bao giờ khen ngợi bọn họ, ngược vị phu nhân mới theo bao lâu mà khen bao nhiêu .

 

Mọi chuyện định đoạt, hai lóe lên một cái, về chuẩn .

 

Trên đường trở về, Ôn Lạc Chi ngẫu nhiên gặp Trương Xuân Hoa, vì cứu Lâm Hoài Chi mà gần như hóa điên.

 

"Lạc nhi! Lạc nhi!"

 

Trương Xuân Hoa thấy nàng, đôi mắt đục ngầu chợt trở nên trong trẻo. Thấy Ôn Lạc Chi lùi một bước với vẻ mặt vô cảm, cũng điều tiến lên nữa.

 

"Lạc nhi, ngươi xem Hoài Chi ở trong ngục lâu như , thím mà đau lòng quá. Ngươi thể nào..."

 

"Trương thím." Ôn Lạc Chi lên tiếng ngắt lời bà : "Đến bây giờ ngươi còn hiểu ? Cho dù bằng lòng tha cho , con dâu của huyện thừa cam lòng bỏ qua ? Người ngươi nên tìm ."

 

Nói đến đây là đủ, Ôn Lạc Chi cất bước rời . Trương Xuân Hoa bóng lưng nàng, há miệng gì đó, cuối cùng vẫn thốt nên lời.

 

Nhớ mỗi đến đại lao thăm con trai, con trai bà luôn miệng cầu xin gia đình huyện thừa. Bà nào dám chứ? Chỉ thể đến tìm Ôn Lạc Chi. Nghĩ đến cảnh con trai khắp đầy vết thương, mắt đỏ ngầu như máu, bà nghiến răng, về hướng trấn.

 

Ở đầu làng, Hiền Niệm và Tuệ Tâm vẫn đang tụng kinh. Khi bà ngang qua, Tuệ Tâm mở mắt một cái.

 

"Vạn sự đều nhân quả, chớ phân tâm."

 

Tuệ Tâm khẽ gật đầu, khi nhắm mắt , Hiền Niệm liền mở mắt , bóng lưng Trương Xuân Hoa như điều suy nghĩ.

 

Ôn Lạc Chi đến cửa sân, Tạ Hòa từ trong nhà , vỗ mạnh một cái lưng nàng: "Con bé ! Ăn cơm xong bát đũa vứt đấy cũng một tiếng! Lại chạy ?!"

 

Dường như cảm thấy dùng sức quá mạnh, bà vội vàng xoa xoa chỗ đ.á.n.h cho con gái . Mấy cái thôn mới xảy những chuyện kỳ lạ đó, ban ngày ban mặt mà c.h.ế.t còn vứt ở đầu làng. Vậy thì kẻ chuyện đáng sợ đến mức nào? Con gái là một cô nương nhỏ bé yếu ớt như , tự tiếng nào chạy ngoài, thật sự lo c.h.ế.t !

 

Ôn Lạc Chi hì hì đau. Ôn Mộc Xuyên cùng Tạ Hòa cũng hiếm khi mở miệng cầu xin cho nàng. Giang Thư Thiển thấy nàng trở về cũng thở phào nhẹ nhõm. Gần đây mấy thôn yên bình, nàng chồng lệnh ngoài . Cô em chồng mà về nữa, nàng gì cũng dẫn Ngân Châu ngoài tìm .

 

"Lạc Chi, con tuyệt đối ..."

 

Nàng còn hết câu, bụng truyền đến một trận đau dữ dội khiến nàng xổm xuống.

 

Ôn Lạc Chi sắc mặt đổi, ba hai bước xông tới, trực tiếp ôm nàng lên, nhanh chân trong phòng đặt nàng lên giường.

 

"Tứ tẩu, nàng ? Ta lập tức gọi Hồ lang trung đến!"

 

Lời nàng dứt, Ôn Tử Tầm vội vàng : "Ta , ! Các ngươi ở nhà đợi!"

 

Hắn nhanh chóng chạy ngoài, những khác trong nhà thấy động tĩnh đều vội vàng chạy tới. Nằm giường nghỉ ngơi một lúc, Giang Thư Thiển cảm thấy còn khó chịu nữa mới mở miệng :

 

"Không , chắc là buổi trưa ăn linh tinh một chút thôi nhỉ?"

 

Ôn Lạc Chi cho là . Chờ đến khi Ôn Tử Tầm vội vàng dẫn Hồ lang trung về, Giang Thư Thiển dậy từ giường. Cả căn phòng đều căng thẳng, một hồi bắt mạch cẩn thận, Hồ lang trung nét mặt vui mừng: "Chúc mừng! Thư Thiển đây là thai ! Không gì đáng ngại cả!"

 

Tạ Hòa lập tức vái trời vái đất: "Ôi chao, dọa c.h.ế.t lão bà tử !"

 

Ôn Lạc Chi chớp mắt chằm chằm bụng Giang Thư Thiển, tay cũng vô thức nhẹ nhàng chạm .

 

"Hồ bá, tứ tẩu của đau bụng?" Nàng lo lắng hỏi.

 

 

Loading...