Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 315: Mạc Ly Bị Bắt ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:58:56
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Tử An trong lòng chợt thấy chẳng lành, cầm lá thư lên mở . Trên giấy nguệch ngoạc hai dòng chữ, của Lang Bá Thiên.

 

Bởi lẽ đây từng lấy đó mà trêu chọc kẻ tuy đoan chính nhưng chữ vô cùng .

 

“Ăn uống đầy đủ, học hành cho .”

 

“Tiểu gia đây chu du tứ hải, đừng nhớ nhung quá nha.”

 

Chỗ ký tên còn vẽ hai vật xí, liền đó là Lôi Thần Chi Nộ Chuy.

 

Cảm thấy khóe mắt nóng, đưa tay dụi mắt xông khỏi nhà lớn tiếng gọi: “Ngọc Diện! Ngọc Diện!”

 

Khi đến vòng ngoài, khác chặn đường: “Tử An, tự ý rời trang.”

 

Ôn Tử An siết chặt phong thư trong tay : “Ngọc Diện .”

 

Người gác ở lối ngẩn , lối khỏi trang chỉ một, hôm nay ai rời .

 

Hắn với Ôn Tử An một hồi, Ôn Tử An mắt sáng rỡ, chạy về tìm.

 

Gần hết một buổi sáng, vẫn tìm thấy chút tung tích nào của Lang Bá Thiên.

 

Chàng nản lòng tờ giấy, ánh mặt trời, mặt tờ giấy dường như còn một hàng chữ nhỏ.

 

Chàng vội lật kỹ, đó : “Hi hi, tìm đến phát điên ?”

 

“Tiểu gia , chẳng ai thấy , chẳng ai tìm .”

 

Ôn Tử An hít sâu một , gấp lá thư cẩn thận cất lòng, lặng lẽ cầm đôi búa lên, đến sườn đồi nhỏ nơi hai thường xuyên luyện tập.

 

Chàng đau lòng tột độ, còn Lang Bá Thiên rời khỏi trang như sống .

 

Trong sơn trang gần như chỗ để tiêu bạc, khỏi sơn trang, suýt chút nữa dốc sạch bạc Ôn Lạc Chi chuẩn cho .

 

Nghĩ đến việc đường về còn ăn uống, miễn cưỡng tự thuyết phục giữ một chút.

 

Đến khi về tới Sơn Tuyền trấn thì cả lôi thôi lếch thếch, nhưng may mắn là mặc y phục màu đen.

 

Đến cửa Bách Vị Trai, Ôn Lạc Chi đang thanh toán chợt thoáng thấy suýt giật .

 

“Ngọc Diện?” Nàng bước ngoài gọi thử một tiếng, Lang Bá Thiên há miệng suýt òa.

 

“Là , là , hu hu, nhớ nàng c.h.ế.t !” Hắn quên mất , liền định như khi còn là ch.ó mà ôm lấy chân Ôn Lạc Chi.

 

Ôn Lạc Chi vội vàng nhảy tránh , thấy xung quanh ai liền kéo trốn sang một bên: “Huynh nông nỗi ?”

 

“Tứ ca của ?”

 

Vẫn hỏi thêm, nhưng dáng vẻ t.h.ả.m hại của , Ôn Lạc Chi thôi, bảo theo đến khách điếm gần nhất.

 

Dọn dẹp xong xuôi, Lang Bá Thiên mới dáng . Nàng dẫn về ăn một bàn đầy ắp thức ăn.

 

“Ưm~ Vẫn là ở nhà thoải mái nhất.”

 

Lang Bá Thiên ăn no, thoải mái ngả ghế, vung vẩy một chân dài, trông thư thái và tự tại.

 

Ôn Lạc Chi đối diện, liên tục hỏi một tràng. Khi Ôn Tử An kẻ tiểu nhân chèn ép, lòng nàng chợt thắt .

 

Nhận thấy sự lo lắng của nàng, Lang Bá Thiên khẩy một tiếng: “Yên tâm , Lang gia là ai chứ? Sao thể để Tiểu An Tử chịu uất ức ?”

 

Hắn kể những chiến công hiển hách của hai : liền ba ngày ban ngày luyện tập đ.á.n.h cho kẻ đó đau điếng, ban đêm giả quỷ hù dọa .

 

Được Ôn Tử An hiện giờ vẫn là dẫn đầu võ trường, Ôn Lạc Chi mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Thịt uổng ăn, lắm.” Nàng hề keo kiệt lời khen, Lang Bá Thiên thẳng dậy, vẻ mặt đầy mong đợi: “Vậy thể…”

 

“Không thể!” Ôn Lạc Chi lườm một cái. Nếu là một sống mà về, nàng giải thích thế nào đây?

 

Hơn nữa, cho dù nàng thể giải thích, thì trong ngày hôm nay nàng tìm một con ch.ó trắng lớn bằng bây giờ?

 

Họ cũng mới đến trấn từ hôm qua, nhưng vì quá mệt nên về làng, hôm nay nhất định về.

 

Lang Bá Thiên bĩu môi, úp mặt xuống giường, buồn bã kéo chăn trùm kín đầu để ngủ bù.

 

Khi xe ngựa còn đến đầu làng, Ôn Mộc Xuyên và chờ ở ven đường, ngóng trông đến mỏi mắt.

 

“Ôi chao, ngoan bảo! Ngoan bảo về !” Ôn Mộc Xuyên vui mừng chạy về phía , Ôn Lạc Chi nhảy xuống xe ngựa đón ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-315-mac-ly-bi-bat.html.]

 

“Cha, đây? Sao đợi ở nhà?”

 

Ôn Mộc Xuyên kéo nàng, ngó : “Gầy ! Gầy !”

 

“Không , .”

 

“Đi! Về nhà cha thịt dê cho con ăn!”

 

Ôn Lạc Chi ông cho dở dở , cả nhà trong phòng mới thấy khí trở nên náo nhiệt.

 

Ôn Tử Trọng dậy , giờ đây cần dùng đến nạng nữa, chỉ là bước còn chậm.

 

“Lạc Lạc.” Huynh tủm tỉm ở cửa, Ôn Lạc Chi vui vẻ quấn quýt quanh .

 

“Đợi thêm vài ngày nữa, nhị ca thể đưa Tiểu Hổ đến thư viện , nhiệm vụ của Mạc Ly chúng coi như thành nha.”

 

Mạc Ly ở một bên gật đầu lia lịa, đến lúc đó thể theo tỷ tỷ Lạc Chi ngoài chạy nhảy .

 

Mạc Chính Phủ mặt ẩn hiện vẻ lo lắng, ông luôn cảm thấy chuyện gì đó sắp xảy .

 

“Đại sư, đây là tiểu nữ của .” Tạ Hòa kéo Ôn Lạc Chi giới thiệu với Hiền Niệm.

 

“A Di Đà Phật.” Hiền Niệm chỉ liếc mắt một cái, trong lòng tính toán, động tác xoay chuỗi hạt Phật cũng nhanh hơn vài phần.

 

“Đại sư, tiểu nữ ?” Tạ Hòa nhận ông chút bất thường liền hỏi.

 

Trong lòng lo lắng, nàng : “Không bằng đại sư xem giúp tiểu nữ một chút, nàng xa về cần kiêng kỵ điều gì ?”

 

Hiền Niệm khẽ : “Thí chủ cần lo lắng, cô nương đây là đại phúc đại vận, phàm sự vướng .”

 

Nói xong, ông Ôn Lạc Chi một cái, ánh mắt hàm chứa thâm ý.

 

Vị sư phụ phát hiện điều gì ?

 

Ôn Lạc Chi bất động thanh sắc nhíu mày, giọng máy móc của hệ thống vang lên trong đầu nàng.

 

【Cùng lắm thì cũng chỉ ngươi là một linh hồn từ dị thế mà thôi.】

 

Ôn Lạc Chi: …Đây chẳng là bí mật mà nàng thể

 

Hệ thống thăng cấp đến giờ nhảm càng ngày càng nhiều! Nàng nhịn thầm mắng trong lòng.

 

Nửa đêm, khi nàng đang ngủ say, cảm thấy mặt ngứa ngáy.

 

Nàng cho rằng là con côn trùng nhỏ nào đó, đưa tay quơ quàng tiếp tục ngủ. cảm giác ngạt thở ập đến đó khiến nàng chợt mở bừng mắt.

 

Nếu quen tiểu gia hỏa mặt , nàng hét toáng lên .

 

“Tiểu Phấn? Ngươi ở đây?!” Nàng dụi mắt, dường như dám tin.

 

Tiểu Phấn vội vàng buông nàng , đuôi quấn lấy cổ tay nàng: “Tỷ tỷ mau với ! Người nhà của tỷ đang gặp nguy hiểm!”

 

Ôn Lạc Chi mất hết cả buồn ngủ, ba hai cái mặc xong y phục.

 

Tiểu Phấn thấy nàng quá chậm, trực tiếp cuốn nàng lên, phóng về phía núi.

 

Trên núi Kê Đầu, Ô Dao xõa tóc, trông như một kẻ điên.

 

Thấy Giao mẫu ngừng tấn công khôi của , ả gần như gào thét: “Lại là ngươi, con súc sinh ! Luôn phá hỏng chuyện của !”

 

Ả phun một ngụm m.á.u tươi lên Khống Hồn Linh, những con khôi lập tức xông lên ngừng, thế công càng thêm hung hãn.

 

Mèo Dịch Truyện

Tiểu Bạch và Lang Bá Thiên đang đối phó với mấy con cương thi, chúng quá khó nhằn, nhất thời khó lòng thoát .

 

Mạc Ly trói một cây, đầu rũ xuống, chu sa cổ thiếu mất một mảng.

 

Hiền Niệm sư đồ hai cứu bé, nhưng Ô Dao điều khiển hai con khôi kéo .

 

Phù vàng tác dụng với khôi , sư đồ hai chỉ thể dựa sức lực mà xoay sở.

 

Ôn Lạc Chi đáp xuống đất, thấy cảnh tượng mắt mà mắt trợn tròn, tim đập thình thịch, là nàng hoa mắt ?

 

Đây là cương thi chạy thế giới hiện thực ?

 

“Ân nhân, mau cứu tiểu gia hỏa !” Giao mẫu vội vàng kêu lên với nàng một tiếng.

 

 

Loading...