Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 314: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:58:55
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự dụng tâm sâu sắc của Lang Bá Thiên

 

……

 

Lạc Tuyết Sơn Trang.

 

Ôn Tử An theo Mộc Trang Tử bọn họ luyện võ xong trở về, thấy cảnh tượng trong phòng , khỏi nắm chặt nắm đấm.

 

“Ngọc! Diện!” Chàng nghiến răng nghiến lợi, nắm đ.ấ.m cũng kêu răng rắc.

 

Lang Bá Thiên đang lục tung hòm tủ đầu liếc một cái tiếp tục động tác tay: “Tiểu An Tử, ngươi chỉ một bộ y phục màu trắng thế? Không đủ giặt.”

 

Lang Bá Thiên , ném một bộ y phục vải thô trong tay đầu, khiến Ôn Tử An huyết khí thượng dũng.

 

“Ngươi thích sạch sẽ! Suốt ngày mặc y phục trắng đó gì?!”

 

Chàng kiên nhẫn nhặt những bộ y phục bừa bộn đất, thầm mắng lúc nên mềm lòng nhặt về một kẻ phiền phức.

 

Sao thể gây một mớ hỗn độn lớn như chứ?

 

Y phục sắp xếp xong, Lang Bá Thiên cuối cùng cũng tìm một bộ y phục khá ưng ý.

 

“Bộ tệ, mặc nhé.”

 

Hắn dậy , liếc m.ô.n.g của .

 

Chỗ y phục đó bẩn, là do sửa thói quen bừa bãi khắp nơi nên bẩn.

 

Ôn Tử An tùy ý liếc mắt một cái, cái liền tầm thường .

 

Trong vòng tay Lang Bá Thiên đang ôm là bộ y phục đầu tiên Giang Thư Thiển cho , mặc một xong vẫn luôn cất kỹ đáy hòm nỡ mặc.

 

Chàng bước mấy bước tới, giật y phục từ tay Lang Bá Thiên, ôm chặt lòng: “Cái ! Đây là của !” Chàng cảnh giác Lang Bá Thiên, sợ đến giành.

 

“Hừ! Ngươi quên ngày và ngươi lên núi phúc cùng hưởng, nạn cùng chịu ?!”

 

Lang Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ Ôn Tử An.

 

Ôn Tử An đột nhiên cảm thấy hổ, lúc đó đầu óc nóng lên nên .

 

“Tóm cái , những thứ khác ngươi tùy tiện lấy.” Giọng điệu của mềm mấy phần, Lang Bá Thiên vẻ buồn bã, cũng còn cảnh giác như nữa.

 

Lang Bá Thiên giả vờ để ý ngang qua , một tay giật lấy bộ y phục trong lòng : “Đưa đây!”

 

Hắn cầm lấy bỏ chạy, Ôn Tử An đôi tay trống rỗng lúc mới phản ứng rằng lừa.

 

Chàng vội vàng đuổi theo, hai chạy vòng quanh trong phòng, cuối cùng đuổi ngoài sân.

 

Bên ngoài nhiều , Lang Bá Thiên nổi hứng chơi đùa, nhảy lên nhảy xuống trêu chọc Ôn Tử An.

 

Ôn Tử An để lấy y phục dốc hết sức lực, cuối cùng thì Lang Bá Thiên cũng chịu thiệt một chút.

 

“Ngươi đó! Ta chỉ đùa ngươi thôi mà! Ngươi tay thật ác!”

 

“Người đây là do nương tử của ngươi cho chứ.”

 

Lang Bá Thiên ôm một con mắt thâm tím đánh, tủi .

 

Hắn ở cái sơn trang chẳng chịu nổi, đồ ăn một chút cũng bằng ở nhà, gì cũng bất tiện.

 

Suốt ngày chỉ hòa với một đám đại trượng phu mùi mồ hôi, sắp hun đến phát điên .

 

Hắn nghĩ là mượn cơ hội để Ôn Tử An đem những gì học luyện tập, luyện xong sẽ nhanh chóng lẻn về nhà!

 

Những xung quanh xem náo nhiệt vỗ tay ngày càng lớn: “Tử An! Vừa những chiêu thức đó đều tệ!”

 

Hạ Đình Phong hài lòng vỗ vỗ vai Ôn Tử An còn quên khen Lang Bá Thiên vài câu: “Tiểu Ngọc Diện đúng là hiển sơn bất lộ thủy!”

 

“Trông yếu ớt thư sinh ngờ thủ lợi hại đến thế!”

 

Lúc ngay cả y cũng quên mất . Lúc khi Lang Bá Thiên giả vờ t.h.ả.m hại là tiền bạc đều khác cướp sạch.

 

Với thủ như , cướp khác thì đúng hơn!

 

Lang Bá Thiên thích nhất khác khen , liền hì hì : “Bình thường thôi, chỉ một chút ít.”

 

Ôn Tử An hiểu tấm lòng của , trong lòng chút áy náy, kéo từ đất dậy, đỏ mặt khẽ : “Thật… thật xin !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-314.html.]

Theo kinh nghiệm đây, còn nghĩ Lang Bá Thiên sẽ bày vẻ quan trọng với , ngờ chỉ khoác vai như một :

 

“Chuyện bé tí mà, tiểu gia còn cảm ơn tiểu thiếu hiệp nhặt về đấy chứ.”

 

Hai , buổi tối Lang Bá Thiên dẫn Ôn Tử An đến một nơi trống trải.

 

“Tiếp theo dạy ngươi là thủ đoạn bảo mệnh, ngươi học cho đấy.”

 

“Người bình thường cho .”

 

Ôn Tử An quá mong đợi, qua loa gật đầu.

 

Trong mắt , kẻ mặt chẳng qua là nửa đêm ngủ quá buồn chán, đến tiêu khiển mà thôi.

 

Chờ đến khi Lang Bá Thiên từ lấy một đôi thiết chùy, Ôn Tử An lập tức ngớ .

 

Trong ánh mắt kinh ngạc của , Lang Bá Thiên múa đôi chùy trong tay.

 

Trông vẻ bất hợp lý, nhưng khi đôi chùy xoay tròn trung tạo thành từng luồng ngân quang, Ôn Tử An chỉ cảm thấy Lang Bá Thiên mắt uy vũ cực kỳ.

 

Chàng ngờ Lang Bá Thiên khoác, nén sự kích động trong lòng, nghiêm túc một bên quan sát.

 

Chờ đến khi Lang Bá Thiên dừng , phát hiện tên vẫn mặt đỏ, khí suyễn.

 

Chẳng lẽ đôi chùy đó nặng như vẻ ngoài của nó? Chàng nghĩ thầm trong lòng.

 

“Tiếp lấy!”

 

Lang Bá Thiên trực tiếp ném đôi chùy qua, Ôn Tử An vội vàng đón lấy, nặng đến mức suýt giữ nổi.

 

Cái thứ trông nhỏ bé nặng đến ?! Chàng khỏi c.ắ.n răng.

 

Lang Bá Thiên đắc ý , mặt đầy kiêu ngạo: “Thế nào? Lần lừa ngươi chứ!”

 

“Lợi hại! Quá lợi hại!” Giọng Ôn Tử An khẽ run rẩy, trong đầu nhớ dáng vẻ tư tát sảng của Lang Bá Thiên .

 

Lang Bá Thiên nhếch môi về phía đôi chùy trong lòng : “Cái gọi là Lôi Thần Chi Nộ Chùy, tặng cho ngươi đấy.”

 

Ôn Tử An đột nhiên trợn to mắt: “Tặng… tặng cho ?”

 

“Là tặng cho ?” Chàng chút dám tin.

 

Lang Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, dáng vẻ ngơ ngác của khỏi chút lo lắng.

 

Hắn giúp Ôn Tử An chỉnh tư thế cầm đôi chùy, lầm bầm: “Sau đừng tùy tiện nhặt đường nữa nhé.”

 

“May mà tiểu gia bụng vĩ đại, nếu …”

 

Những lời tiếp theo , chỉ bảo Ôn Tử An chuẩn sẵn sàng, sắp bắt đầu dạy .

 

Sau khi luyện công chừng một canh giờ, Ôn Tử An vô lực mặt đất, trong lòng ôm đôi búa, ngừng ngây ngô.

 

Chàng cảm nhận sức mạnh mà đôi búa mang , thứ dùng thuận tay hơn nhiều so với những thanh đại đao trường kiếm , tựa như đúc riêng cho .

 

“Ngọc Diện, thứ như vầy? Huynh còn võ công nữa ?”

 

Chàng liên tục đặt hai câu hỏi, tài nào hiểu một lợi hại như sơn phỉ cướp bóc?

 

Lang Bá Thiên ngậm một cọng cỏ đuôi ch.ó trong miệng, đương nhiên sẽ trả lời câu hỏi của : “Ta dạy ngươi điều gì thì ngươi cứ nhớ lấy, những chuyện khác đừng quản.”

 

“Và nữa, đây là bí mật của hai .”

 

Ôn Tử An gật đầu lia lịa, hai trò chuyện thêm một lát mới dậy về.

 

Trong thời gian tiếp theo, hai đều sẽ đến sườn núi . Ôn Tử An ngộ tính cực cao, đến Lang Bá Thiên cũng cảm thấy coi thường .

 

Các trong trang đều Ôn Tử An một món vũ khí vô cùng quý báu, khi hỏi, Ôn Tử An chỉ với họ: “Là do một cố hữu tặng khi rời nhà.”

 

 

“Ngọc Diện! Xem mua thứ gì cho !”

 

Mèo Dịch Truyện

Ôn Tử An cầm một chiếc cẩm bào trắng tinh, vui vẻ xông nhà. Đây là nhờ xuống núi mua giúp.

 

Ngày thường, Lang Bá Thiên giờ đều đang ngủ, Ôn Tử An đến gần giường cũng thấy tiếng ngáy của Lang Bá Thiên.

 

Chàng vén màn trướng, giường ai? Chỉ một phong thư lặng lẽ ở đó.

 

 

Loading...