Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 292: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mưu Kế Của Vương A Miêu

 

Hắn đến bàn, Quách Văn Thải đột nhiên áp sát mặt Trâu Nhị Sinh: "Ừm? Ngươi là mỹ nhân mới đến ?"

 

"Dáng chút đàn ông, nhưng..."

 

Quách Văn Thải dâm đãng, thổi một đối diện.

 

Mùi rượu khó chịu xộc mũi, Trâu Nhị Sinh mặt đổi sắc: "Quách công tử, phu nhân của ngài xảy chuyện ở tửu lầu, ngài hãy theo ."

 

Bọn họ tìm Quách Văn Thải khá lâu , nghĩ nghĩ thì nơi là khả dĩ nhất.

 

Nghĩ đến lúc Vương A Miêu Quách Văn Thải nhất định sẽ ở Xuân Hương Uyển là .

 

"Cái gì mà phu nhân phu nhân, phu nhân nào?" Quách Văn Thải ợ một tiếng rượu mặt Trâu Nhị Sinh, định giơ ấm rượu lên.

 

Đột nhiên như tỉnh táo hẳn, trợn tròn mắt, giọng cao vút: "Ngươi gì?! Phu nhân của ?!"

 

Quách Văn Thải ném ấm rượu trong tay, cần Trâu Nhị Sinh mời liền bỏ đám cô nương chạy xuống lầu.

 

Hỏng hỏng ! Hắn chỉ đến xem mỹ nhân ở đây thôi mà!

 

Thế mà một cái liền quên cả giờ giấc!

 

Vương A Miêu thì thể xảy chuyện gì chứ, ngoài việc tìm thấy ầm ĩ ở tửu lầu thôi.

 

Đây là chuyện dùng đầu ngón chân cũng thể nghĩ .

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn vội vàng chạy về Bách Vị Trai, trong đầu chuẩn sẵn một bộ lời dối.

 

Trâu Nhị Sinh dẫn vài theo , vẻ mặt nghiêm túc.

 

Đến Bách Vị Trai, thấy Bách Vị Trai chật ních ở cửa, Quách Văn Thải ngây .

 

Xảy chuyện gì ?

 

Người xem náo nhiệt thấy đến, ai đó hét lên một tiếng, nhường cho một lối .

 

Ở giữa lầu một thêm một cái cáng, đó một phụ nữ vóc dáng cường tráng, Quách Văn Thải quen thuộc thể quen thuộc hơn.

 

Vương A Miêu thấy đến lập tức bật thành tiếng: "Phu quân, hài tử..."

 

"Hài tử của chúng còn nữa !" Vừa nàng nặn vài giọt nước mắt.

 

Quách Văn Thải cảm thấy trời đất cuồng, suýt nữa ngất xỉu tại chỗ, may mà Trâu Nhị Sinh kịp đến đỡ .

 

"Chuyện gì thế ?!" Quách Văn Thải xông đến cáng, mắt đỏ ngầu gầm lên.

 

Vương A Miêu dáng vẻ của dọa sợ, tay lặng lẽ vuốt lên bụng .

 

Quách Văn Thải trong lòng hàng ngàn , hài tử còn, Vương A Miêu khỏe nhất định sẽ tha cho !

 

Với tính khí của con xoa , c.h.ế.t cũng lột da.

 

Nếu nàng còn Xuân Hương Uyển, thì càng thê t.h.ả.m hơn.

 

Trâu Nhị Sinh tiến lên một bước : "Phu nhân uống của tửu lầu, bụng đau khó chịu, triệu chứng chảy m.á.u nhẹ."

 

Lời dứt, một lão đại phu bên cạnh : "Chỉ cần tĩnh dưỡng , vấn đề lớn."

 

Quách Văn Thải liền nổi đóa: "Ngươi còn vấn đề lớn!"

 

"Phu nhân của hài tử đều còn !"

 

Hắn tức giận bùng nổ, chỉ lão đại phu mắng: "Đồ lang băm!"

 

"Mau Quân An Đường tìm Quân Thiên Tử cho !" Hắn chỉ một thủ hạ của Trâu Nhị Sinh mà gầm lên.

 

"Quách công tử, phu nhân của ngài căn bản thai !"

 

Lão đại phu tức giận nhưng dám gì, đành tự biện minh cho .

 

Quách Văn Thải trực tiếp bật vì tức.

 

Lão lang băm ! Rõ ràng Vương A Miêu m.a.n.g t.h.a.i một tháng .

 

Nếu vì cùng nàng giải sầu, căn bản bước khỏi nhà nửa bước !

 

Trâu Nhị Sinh chắn lão đại phu, xoa dịu cơn giận của , những xung quanh xem náo nhiệt cũng chỉ trỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-292.html.]

Vương A Miêu giả vờ đó, não bộ nhanh chóng vận hành.

 

Những ngày nàng khỏe, buồn nôn, ăn ngon.

 

Chưa kịp tự khám thì phu nhân huyện thừa phát hiện.

 

Không còn cách nào khác, nàng cũng thai mà.

 

những ngày đúng là sống , ở nhà nàng như hoàng đế, ngay cả Quách Lương Tài, cha chồng nàng, cũng chiều theo nàng.

 

Dần dần, nàng quên mất chuyện từng khám đại phu.

 

Hôm nay uống của Bách Vị Trai, bụng nàng bắt đầu đau, thế là trong lòng nảy sinh một kế, nhân cơ hội đổ tội.

 

Nếu , nhà nàng m.a.n.g t.h.a.i thì hậu quả thể tưởng tượng .

 

Các tiểu nhị trong tửu lầu im lặng , tiểu nhị đưa cho Vương A Miêu mặt đầy hoảng sợ đang giải thích gì đó với Ôn Tử Châu.

 

Bên ngoài vây kín , một con ruồi cũng bay , cứ thế chờ đợi.

 

Trừ tiếng và rên rỉ của Vương A Miêu, chỉ còn tiếng bàn tán của những xem náo nhiệt.

 

Quân Thiên Tử đến, Ôn Lạc Chi đến một bước, nàng xuống ngựa xông thẳng đại sảnh lầu một.

 

Trâu Nhị Sinh thấy nàng đến tiến lên nghênh đón, nhưng nghĩ đến Quách Văn Thải vẫn còn đó nên cứng đờ dừng bước.

 

Hắn liếc Ôn Lạc Chi, Ôn Lạc Chi khẽ gật đầu với .

 

"Đã mời đại phu ?" Ôn Lạc Chi hỏi.

 

Ôn Tử Châu gật đầu: "Vừa xảy chuyện chúng tìm Quân đại phu, tìm nữa."

 

Quách Văn Thải thấy Ôn Lạc Chi tiên là mắt sáng lên, đó giả vờ nghiêm nghị, bày một khuôn mặt nhờn: "Ngươi chính là chủ tửu lầu ?"

 

Đôi mắt dâm đãng của Ôn Lạc Chi đ.á.n.h giá từ xuống , Ôn Tử Châu phát hiện sự khó chịu cực độ, chắn Ôn Lạc Chi: "Quách công tử, là chủ tửu lầu ."

 

Không thấy mỹ nhân nữa, mặt Quách Văn Thải rõ ràng xịu xuống: "Ngươi nhất là cho lão tử một lời giải thích, nếu thì cứ chờ c.h.é.m đầu !"

 

Hắn hừ lạnh một tiếng về bên Vương A Miêu, khóe mắt vô thức liếc về phía Ôn Lạc Chi.

 

Ôn Lạc Chi khẽ gạt Ôn Tử Châu đang chắn mặt nàng, mặt nở nụ nhạt: "Thật với phu nhân của ngài, nếu thật sự là vấn đề của tửu lầu chúng , Quách công tử xử phạt thế nào chúng đều chấp nhận."

 

Nàng liếc Vương A Miêu cáng đầy ẩn ý, đôi mắt trong veo như nước hồ dường như thẳng lòng .

 

Vương A Miêu nàng đến như gai đ.â.m lưng, đành giả vờ đau đớn vô cùng mà kêu lên.

 

Quách Văn Thải mắng vài câu, nhưng ngẩng đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lãnh cao quý của Ôn Lạc Chi liền do dự.

 

Tiểu mỹ nhân như thật sự là...

 

Không đợi bao lâu, Quân Thiên Tử đến, phía là Vân Hoa thở hổn hển.

 

Vì chuyện của Quách Văn Thải và Lâm Hoài Chi đây, Vương A Miêu tự nhiên Quân Thiên Tử là ai.

 

Nàng rụt trong cáng, kéo tay Quách Văn Thải khẽ cầu xin: "Tướng công, chúng về nhà , sợ."

 

Nàng nức nở, khuôn mặt phủ phấn nước mắt ướt, để vài vệt lốm đốm.

 

Quách Văn Thải suýt nữa thì ghét bỏ hất tay nàng , nghĩ đến Ôn Lạc Chi, lắc đầu kiên nhẫn dỗ Vương A Miêu: "Đừng sợ, phu quân ở đây nhất định sẽ đòi công bằng cho nàng và hài tử."

 

Hắn nhưng trong đầu nghĩ đến Ôn Lạc Chi.

 

Đương nhiên thể về nhà!

 

Về nhà mà phán định đó là vấn đề của tửu lầu chứ! Cho dù thể, cũng cho sự việc nghiêm trọng hơn, để xử lý thế nào thì xử lý thế đó.

 

Đến lúc đó, chuyện đều do quyết định, huống chi là tiểu mỹ nhân ?

 

Hắn thầm tính toán trong lòng, Quân Thiên Tử cách lớp gấm vóc mà bắt mạch cho Vương A Miêu.

 

Vương A Miêu rụt tay về, Ôn Lạc Chi bên cạnh giữ chặt: "Phu nhân vẫn là nên động đậy thì hơn, kẻo Quân đại phu chẩn đoán nhầm."

 

Lực của nàng cực lớn, Vương A Miêu giằng co cũng rút tay .

 

Đáng lẽ lúc Ôn Lạc Chi mặt vô cảm, cứ thế chằm chằm nàng.

 

Nàng vốn chột , thấy giằng co thì đành .

 

Tửu lầu thể chối bỏ trách nhiệm, lát nữa nàng sẽ đổ tội cho phu nhân huyện thừa, dù nàng .

 

 

Loading...