Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 291: Xảy Ra Chuyện ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:22
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
thấy khuôn mặt vàng vọt của Lâm Hoài Chi, khóe miệng nàng hiện lên một nụ châm chọc.
Ha ha, cái thứ thư sinh mặt trắng vớ vẩn gì chứ?
Khô héo như giá đỗ thiếu nước! Sao thể so bì với bản nàng tròn đầy mềm mại như ngọc ?
Quách Văn Thải đang say mê soi gương, nghĩ lát nữa sẽ tìm cớ đuổi Vương A Miêu lén lút đến Xuân Hương Viện.
Nghe gần đây hoa khôi mới, trông cứ như hồ ly câu dẫn lòng .
Hắn thèm đến ngứa ngáy trong lòng, sửa soạn xong xuôi thì tiện thể xem một chút.
Không thấy Lâm Hoài Chi gọi , Quách Văn Thải cứ tự thưởng thức bản trong gương đồng.
“Phu quân, một tiểu lang quân đang gọi kìa.” Vương A Miêu bằng giọng điệu kỳ quái, Lâm Hoài Chi với ánh mắt khinh thường.
Lâm Hoài Chi nén cục tức trong lòng, gọi một tiếng: “Quách công tử.”
“Đã lâu gặp.”
Giọng trầm thấp dịu dàng mang theo vẻ lưu luyến rời, Quách Văn Thải lúc mới ngẩng đầu cửa.
Không thì thôi, suýt nữa thì dọa rơi gương đồng xuống đất.
Chính là cái tên đáng c.h.ế.t ! Hại nhiễm bệnh, giam trong phủ thể ngoài!
Mèo Dịch Truyện
Nếu vì , cũng sẽ ép cưới Vương A Miêu, cái tiện phụ hung dữ !
Mỗi đêm đều Vương A Miêu bắt nạt, nay tiện phụ còn thai, ở nhà càng càn hơn.
Cha vì tiện phụ m.a.n.g t.h.a.i mà dám thêm một lời, cuộc sống của thật khó chịu.
Lâm Hoài Chi quả thực là một chổi! Xui xẻo đến c.h.ế.t!
“Nương tử, chúng nhanh thôi!”
“Nàng còn đang mang thai, chúng đừng ở ngoài lâu quá.” Hắn túm lấy cánh tay Vương A Miêu, kéo nàng vội vã ngoài.
Động tác tuy thô lỗ nhưng khiến Vương A Miêu vô cùng hài lòng.
Nàng đầu Lâm Hoài Chi với vẻ mặt xanh xao, nở một nụ khiêu khích với .
Vương A Miêu nàng đây, phu quân của nàng thể một thư sinh nghèo hèn nhúng chàm .
Lâm Hoài Chi ở cửa tiệm trang sức bọn họ càng lúc càng xa .
Nhìn Quách Văn Thải như chạy trốn khỏi cái c.h.ế.t, hận thể cầm d.a.o xông lên đ.â.m c.h.ế.t .
Nếu vì cái tên biến thái , thể một tương lai tươi sáng!
Mọi thứ của đều những kẻ hủy hoại!
Ha ha, cái bà béo đó thai ? Tốt lắm lắm!
Nếu các ngươi sống yên thì tất cả đều đừng hòng sống yên nữa!
Lâm Hoài Chi nheo mắt , sờ sờ nửa góc bạc cuối cùng còn sót trong tay áo đến tiệm t.h.u.ố.c gần nhất.
Trên đường, Vương A Miêu hiếm khi niềm nở với Quách Văn Thải: “Hôm nay phu quân thể hiện tệ.”
Quách Văn Thải xoa xoa tay, xoa vai cho nàng: “Đương nhiên đương nhiên ! Trong bụng nương tử đang mang bảo bối của Quách gia chúng đó.”
“Thật sự vất vả cho nương tử .”
Hắn cực kỳ sốt sắng, điều khiến Vương A Miêu vui như nở hoa.
“Gần đây trong miệng nhạt nhẽo vô cùng, chúng đến Bách Vị Trai ăn vài món ngon .”
Vương A Miêu sờ sờ cái bụng đầy mỡ của , vẻ mặt buồn rầu.
Quách Văn Thải mắt đảo một vòng liền vội vàng : “Vậy hãy để đưa nương tử qua đó , trong trấn một tiệm son phấn mới mở, đồ bên trong .”
“Người hầu rằng phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i cũng thể dùng, vi phu sẽ chọn vài món đồ cho nương tử.”
Hắn tình cảm nồng nàn Vương A Miêu, như thể trong mắt chỉ dung nạp một nàng.
Vương A Miêu hiếm khi thấy tình cảm như , nghĩ đến việc sẽ mua đồ cho , nhất thời nghĩ nhiều mà buông bỏ cảnh giác.
Nàng thẹn thùng gật đầu: “Không cần mua quá nhiều, cũng thường dùng.”
Bàn về việc hiểu phụ nữ, ai thể sánh bằng Quách Văn Thải vốn thường xuyên lui tới chốn phong nguyệt.
Hắn ôm lấy vòng eo thô tráng của Vương A Miêu, hà một tai nàng: "Phu quân trong lòng liệu, nương tử cứ đợi là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-291-xay-ra-chuyen.html.]
Lâm Hoài Chi theo bọn họ, tay vẫn nắm chặt một gói t.h.u.ố.c bột.
Thấy Quách Văn Thải đưa Vương A Miêu Bách Vị Trai, mắt Lâm Hoài Chi sáng rỡ.
Đây chẳng là buồn ngủ thì đưa gối ?
Quách Văn Thải đưa lên lầu, Lâm Hoài Chi che mặt, theo tiểu nhị tửu lầu lên lầu.
"Để tiểu , phu nhân nhà chút nhát ."
Lâm Hoài Chi đoạt lấy ấm tay tiểu nhị, tiểu nhị gãi gãi đầu.
Đợi lúc lưng , Lâm Hoài Chi nhanh chóng đổ t.h.u.ố.c bột ấm , ba hai bước đuổi kịp tiểu nhị đang định xuống lầu:
"Ai da, tiểu , bụng chút khỏe, e là phiền ngươi đưa hộ."
Lâm Hoài Chi mặt đầy áy náy xong, lời nào nhét ấm tay tiểu nhị, ôm bụng chạy xuống lầu.
Tiểu nhị khỏi mắng một câu, bưng ấm đến phòng bao của Vương A Miêu.
Một luồng gió lướt qua mặt, Ôn Tử Châu đang giải bài toán học, khó hiểu ngẩng đầu.
Y ngẩng mắt qua, chỉ thấy một bóng lưng quen thuộc.
Không Vương A Miêu bên cạnh giám sát, Quách Văn Thải thả lỏng bản .
Hắn vén vạt áo vướng víu, thẳng đường lao đến Xuân Hương Uyển, khỏi lớn trong lòng.
Ha ha ha! Quán phấn son mới mở đúng là mở đúng lúc!
Đợi chơi tiện đường mua đồ dỗ Vương A Miêu vui vẻ, việc chẳng hề tốn công chút nào!
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất xông đến Xuân Hương Uyển, thấy các cô nương đón khách ở cửa, đôi mắt híp thành một đường.
Đẹp! Quá !
Mới một thời gian đến mà trong lầu đổi bao nhiêu cô nương mới?
Hắn nhấc chân bước , Trần Cửu Nương nhiệt tình nghênh đón.
"Ôi chao, đây chẳng Quách công tử ! Chắc là lâu đến nhỉ."
Quách Văn Thải Trần Cửu Nương vẫn còn nét duyên dáng, dường như trẻ hơn vài phần, đưa tay sờ một cái, Trần Cửu Nương duyên tránh .
"Quách công tử vẫn phong lưu như , các cô nương đều đang đợi ngài đó."
Lời nàng dứt, vài cô nương lên dẫn Quách Văn Thải lên lầu: "Quách công tử xin mời lên lầu, nô gia gần đây học một khúc ca mới đó."
"Lên lầu ca cho Quách công tử ."
Một cô nương với cánh tay mềm mại như rắn nước quấn lấy cổ Quách Văn Thải, Quách Văn Thải lúc chỉ còn gật đầu.
Hắn chơi đến quên trời đất, còn Vương A Miêu ở Bách Vị Trai đợi mỏi mắt.
Hôm nay ngoài họ mang theo một hạ nhân nào, lúc gì cũng bất tiện.
Nàng uống hai ly cái thứ gọi là sữa, cảm thấy miệng chút vị đắng, tay nàng vươn đến chén đụng tới.
Lâm Hoài Chi đường về thư viện càng nghĩ càng hưng phấn, chốc nữa bà béo uống xong thì đứa bé sẽ còn.
Nàng gặp chuyện ở Bách Vị Trai, thì nhà Ôn Lạc Chi cũng sẽ dính rắc rối!
Chẳng đây là một mũi tên trúng hai đích ?!
Trời cũng chịu nổi giúp !
Hắn kích động đến mức suýt chút nữa về thư viện, nhưng chạy quá nhanh, giờ thể mệt mỏi rã rời.
Hắn cần về ký túc xá ngủ một giấc thật ngon, đợi khi tỉnh dậy sẽ tin lành.
Tại Xuân Hương Uyển, Quách Văn Thải các cô nương chuốc cho say mèm, ngân phiếu trong túi cũng vung vãi gần hết.
Hắn đang định la lối đòi thêm một ấm rượu ngon thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập.
"Mở cửa! Mở cửa! Chúng tìm Quách công tử huyện thừa!"
Người bên ngoài bắt đầu đập cửa, một cô nương bước đến mở cửa.
Trâu Nhị Sinh mặt mày nghiêm nghị vô cùng, cô nương mở cửa giật : "Quan gia, chuyện gì xảy ạ?"
Nàng vỗ ngực, bộ dạng vẫn còn hoảng sợ.
Trâu Nhị Sinh chuyện với nàng, đẩy mạnh nàng sang một bên, quả nhiên thấy Quách Văn Thải đang bàn, say đến lắc lư.