Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 287:: Ôn Tử An Thành Hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:17
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Lạc Chi quả thật dở dở , một bên tính toán xem ngày mai đến nhà nàng nên tặng thứ gì.

 

Còn sính lễ nữa, chuẩn cái gì thì thích hợp đây...

 

Cả nhà bận rộn đến nửa đêm, Tạ Hòa danh sách lễ vật dài dằng dặc mới hài lòng.

 

Sáng sớm hôm , Ôn Tử An đ.á.n.h xe ngựa trở về, dân làng đếm tổng cộng mười hai cỗ xe ngựa khiến kinh ngạc thôi.

 

Đi theo đến khu tân phòng, họ còn tưởng là chuyện gì.

 

Hỏi mới , hóa nhà sắp đại hỷ sự!

 

Nhìn từng món đồ chất lên xe ngựa, đều trợn tròn mắt.

 

Trời ạ! Nhiều quá chừng!

 

"Chị Tạ ơi, con gái nhà ai mà ?" Một thím ngưỡng mộ những món đồ xe ngựa, quả thật quá chịu chơi.

 

Riêng sính lễ nhiều xe như !

 

Nếu con gái nhà bà cũng gả một nhà chồng như thế, chắc bà sẽ sung sướng phát điên mất.

 

Tạ Hòa đáp, lời tràn đầy tự hào che giấu : "Lão tứ nhà đạp vận ch.ó ngáp ruồi , Giang gia tiểu thư trấn để ý."

 

"Tất nhiên chúng thể để chịu thiệt thòi ?"

 

Lời bà khiến Ôn Tử An như thể sắp ở rể, quả nhiên xem trò vui hỏi.

 

, một tiểu thư nhà giàu trấn thể sống ở nơi nghèo nàn hẻo lánh như làng họ ?

 

"Thế... Tử An là ở rể ?" Có tò mò hỏi một câu.

 

"Ha ha ha! Đương nhiên !" Tạ Hòa cũng giận, giải thích với .

 

"Hảo phúc khí, hảo phúc khí a!" Mọi vui vẻ, cả gia đình họ đ.á.n.h xe ngựa ngoài.

 

Mỗi cỗ xe ngựa đều trang trí rực rỡ, đến trấn ngay nhà ai chuyện vui .

 

Hơn mười cỗ xe ngựa chậm rãi tiến về Giang phủ, quản gia trong phủ dẫn cổng nghênh đón.

 

Một tiểu tư chạy chính sảnh, tủm tỉm : "Lão gia, phu nhân, bên ngoài tổng cộng mười ba cỗ xe ngựa ạ!"

 

"Đều chất đầy đồ đạc!"

 

Vợ chồng Giang Triệu Xuyên , đều thấy sự hài lòng trong mắt đối phương.

 

Gia đình Ôn Lạc Chi mang theo đồ đạc nhà, những món lớn nhỏ chất đầy một góc.

 

"Giang lão gia, thằng nhóc hư đốn nhà chúng suy nghĩ chu đáo, ủy khuất thiên kim tiểu thư của ngài."

 

"Vẫn mong ngài và Giang phu nhân đừng trách tội."

 

Ôn Mộc Xuyên tiến lên hành một lễ, Giang Triệu Xuyên vội vàng đỡ xuống, lớn : "Thân gia ? Ta thấy thằng nhóc đó chu đáo mà!"

 

Đấy, giờ nó đang chuyện với con gái đấy, còn cố ý xa xa nữa.

 

Hai gia đình vui vẻ cùng , trong phủ náo nhiệt, tiếng truyền tận bên ngoài.

 

Cùng dùng bữa và định ngày lành, cả nhà liền về, Giang Thư Thiển Ôn Tử An còn chút nỡ.

 

nghĩ đến mấy ngày nữa là ngày đại hỷ, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ửng lên hai đóa hồng khả nghi.

 

Đợi , Giang Thư Thiển mới cầm lấy chiếc hộp tinh xảo mà Ôn Lạc Chi tặng nàng.

 

Cầm trong tay nhẹ bẫng, nàng bên trong đựng gì.

 

Nàng mở xem, đôi mắt tức thì trợn tròn.

 

"Sao , Thiển Thiển?" Giang phu nhân thấy nàng chút liền bước hỏi.

 

Sau khi rõ thứ trong hộp, phản ứng của bà cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Cầm những món đồ bên trong lên, tay Giang phu nhân khẽ run rẩy.

 

Bên trong hai tờ địa khế, một tờ là của Điềm Phẩm Diệu Diệu Ốc, còn một tờ là của Mỹ Nhân Trang bên Xuân Hương Uyển.

 

Hai tiệm đều , mỗi ngày lợi nhuận đều hề nhỏ!

 

Con bé đó cứ thế mà tặng cho con gái ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-287-on-tu-an-thanh-hon.html.]

Giang phu nhân cảm thấy khó tin, đồng thời trong lòng thầm mừng rỡ.

Mèo Dịch Truyện

 

Điều lên điều gì? Nói lên rằng em chồng tương lai cực kỳ coi trọng chị dâu của a!

 

Giang Thư Thiển nắm chặt hai tờ địa khế, nước mắt, thứ quá mức quý giá .

 

Lễ đơn hôm nay nàng cũng xem, đều là những món đồ , thứ nào là rẻ mạt.

 

Giang Triệu Xuyên cầm hai tờ địa khế bỏ hộp đóng nắp : "Nếu là Lạc Chi tặng con, con cứ nhận ."

 

Đây cũng là chỗ dựa của con gái , của hồi môn mà Giang gia bọn họ đưa đương nhiên cũng sẽ chỉ nhiều chứ ít.

 

Mắt Giang Thư Thiển nóng bừng, Ôn gia ai nấy đều thành ý, ngay cả Tiểu Hổ nhỏ nhất cũng chuẩn quà cho nàng.

 

Ôn Tử An Ôn Lạc Chi nàng tặng Điềm Phẩm Diệu Diệu Ốc và Mỹ Nhân Trang, suýt nữa thì xông lên ôm Ôn Lạc Chi òa, nhưng Lang Bá Thiên dùng m.ô.n.g đẩy .

 

"Ô ô, , ..."

 

Ôn Tử An dụi nước mắt, đồ tặng chắc chắn sẽ tệ, nhưng ngờ nàng tặng hai cửa tiệm.

 

Tạ Hòa thấy bộ dạng tiền đồ của thì thấy buồn : "Đi học cho giỏi, đừng phụ lòng của con!"

 

Mặc dù bà cũng ngờ tới, nhưng trong lòng vui mừng.

 

Bất kể tặng cái gì, đó đều là tấm lòng của con gái bà – em chồng , bà vui vẻ các con tình cảm .

 

Ôn Tử An hụt , Ôn Tử Tầm bên cạnh nhịn mà châm chọc: "Tứ ca, sắp thành cứ như mãi thế?"

 

Y khinh thường liếc Ôn Tử An một cái, lặng lẽ gần Ôn Lạc Chi hơn một chút.

 

Mặt Ôn Tử An đỏ bừng: "Ta chỉ là xúc động thôi."

 

Trong xe ngựa vang lên tiếng rộn rã, bận rộn cả ngày, về đến nhà cả gia đình ngủ từ sớm.

 

Thoáng cái đến ngày rằm, Giang phủ giăng đèn kết hoa, một màu đỏ rực.

 

Sơn Tuyền thôn cũng ngoại lệ, bia đá cổng làng đều buộc mấy đóa đại hồng hoa.

 

Bên tân phòng, Ôn Tử An cầm trong tay một tờ địa khế, suýt nữa thì kìm mà bật vì xúc động.

 

"Làm gì mà cái bộ dạng Tứ ? Căn trạch viện đăng ký tên của Tứ ."

 

Ôn Tử Minh là đại ca, Tạ Hòa bảo giao địa khế của căn trạch viện nhỏ trấn cho Ôn Tử An.

 

Ngày thứ hai khi hạ sính lễ, cả gia đình giấu Ôn Tử An, mua thêm một căn trạch viện nhỏ trấn.

 

Điều kiện ở làng hạn, sợ Giang Thư Thiển quen, như vẫn thể về trấn mà ở.

 

Ôn Tử An mắt đỏ: "Đại ca..."

 

Hắn gì nữa , khi hai vị chị dâu trong nhà gả , nhà họ suýt chút nữa lấy nổi bạc sính lễ.

 

Đến lượt thì thứ đều cả, thật quá bất công với các chị dâu .

 

"Đừng nghĩ nhiều, cứ sống thật ."

 

Ôn Tử Minh vỗ vai , y đang nghĩ gì trong lòng.

 

Ôn Tử Trọng chống nạng bước tới, biểu cảm mặt phong phú hơn nhiều: "Nhị tẩu của loại như , đừng nghĩ nhiều."

 

Ôn Tử An suýt nữa thì òa , bên ngoài sân giục, vội vàng chạy .

 

Giang Thư Thiển trong kiệu hoa vốn còn chút căng thẳng, tiếng của Ôn Tử An vang lên bên ngoài, lòng nàng lập tức an định.

 

Sau khi bước qua chậu lửa và bái đường, đưa tân phòng, Giang Thư Thiển mệt rã rời, những đồ trang sức nặng trịch đầu khiến cổ nàng đau nhức.

 

Dương Quế Lan đưa đồ ăn cho nàng, vội vàng gỡ những vật trang sức nặng nề xuống, ánh mắt đầy xót xa: "Ai nha, Tứ với mấy , lẽ nên đến sớm hơn mới ."

 

Giọng nàng chút tự trách, Giang Thư Thiển trong lòng mềm chua xót: "Không , thật là phiền Nhị tẩu quá."

 

Chân của Ôn Tử Trọng đỡ hơn một nửa, cộng thêm trong nhà chuyện hỷ sự, Dương Quế Lan cả xuân phong mãn diện, trông rạng rỡ hẳn lên.

 

Nàng bày thức ăn lên bàn, đỡ Giang Thư Thiển xuống: "Sau chúng một nhà , đừng khách sáo với nhị tẩu như ."

 

Nói đoạn, nàng cầm đũa cưới gắp thức ăn cho Giang Thư Thiển: "Ăn nhiều một chút , bên ngoài còn náo nhiệt một lúc lâu nữa mới xong đó."

 

Sợ Giang Thư Thiển một trong phòng sẽ buồn chán, nàng gọi Tiểu Hổ, Mạc Li và Hách Liên Trĩ Nhan chơi cùng.

 

Hách Liên Trĩ Nhan từng thấy tân nương, tò mò chằm chằm nàng, đôi mắt xinh tròn xoe láu lỉnh.

 

 

Loading...