Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 286: --- CHUẨN BỊ LỄ VẬT CẦU HÔN

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:16
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo nàng là Ôn Tử An với vẻ mặt câu nệ.

 

Vừa bọn họ vốn lên xe ngựa, nhưng nghĩ đến việc Giang Thư Thiển về nhà kể chuyện thể trách phạt, Ôn Tử An gì cũng đến Giang phủ.

 

Ôn Lạc Chi cũng thấy chuyện suy tính kỹ lưỡng, hai liền vội vàng đ.á.n.h xe ngựa đuổi theo.

 

Chỉ là đến quá vội vàng, chuẩn chút đồ vật nào, bây giờ cả hai tay đều trống rỗng.

 

Ôn Lạc Chi tới đỡ Giang Thư Thiển đất dậy, khẽ : “Chuyện để ca ca .”

 

Để nữ tử chuyện thì còn thể thống gì? Ca ca nàng da dày thịt béo, chịu đòn .

 

Giang Thư Thiển mặt đỏ, gật đầu với nàng.

 

Trong lòng Giang Triệu Xuyên suy đoán, chỉ chờ bọn họ mở lời.

 

Ôn Tử An dường như hạ quyết tâm, hít một thật sâu bước tới quỳ xuống mặt Giang Triệu Xuyên, ánh mắt vô cùng thành khẩn: “Giang lão gia, cưới Thư Thiển.”

 

Lời dõng dạc, như tiếng sấm sét giữa trời quang, khiến Giang Triệu Xuyên kinh sợ nhẹ.

 

Nhìn về phía Giang Thư Thiển đang , đưa mắt hiệu cho Ngân Châu, Ngân Châu hiểu ý đưa Giang Thư Thiển về phòng.

 

Ôn Lạc Chi đương nhiên ở , nàng chỉ là hỗ trợ, lúc cũng chỉ im lặng đó.

 

Giang Triệu Xuyên bảo Ôn Tử An dậy, giọng nghiêm nghị vang lên đỉnh đầu Ôn Tử An: “Tử An, ngươi đang ?”

 

Ánh mắt như đuốc, Ôn Lạc Chi từ khi quen từng thấy vẻ mặt .

 

Ôn Tử An ngẩng đầu đối diện với , chút sợ hãi, lặp lời .

 

Giang Triệu Xuyên đỡ dậy, vỗ vai ha ha: “Tên tiểu tử thối! Có khí phách!”

 

Những đổi của nữ nhi thể nhận , thêm những lời hầu và những tiếp xúc với Ôn Tử An, vẫn hài lòng với hậu sinh trẻ tuổi .

 

Dưới trướng, cũng chuyện với phu nhân, chỉ là một tấm màn che vạch trần.

 

Người trong nhà cũng tiếp xúc qua, ai nấy đều , gả nữ nhi cũng yên tâm.

 

Hơn nữa, ở một nơi gần như xảy chuyện gì, bọn họ cũng thể kịp thời chạy đến.

 

Giang Triệu Xuyên mời hai xuống, Ôn Tử An ngây ngô, lúc chẳng gì.

 

Ôn Lạc Chi ngờ chuyện thuận lợi đến .

 

Giang Triệu Xuyên từng quan trong triều, trưởng Giang Thư Thiển hiện cũng đang việc ở kinh thành.

 

Nếu môn đăng hộ đối, nhà bọn họ thể lọt mắt xanh của .

 

Huống hồ Giang gia chỉ Giang Thư Thiển là nữ nhi độc nhất, bình thường tự nhiên cưng chiều vô cùng.

 

Giang Triệu Xuyên thấy nàng nhíu mày : “Nói sợ các ngươi giận, nhưng thật mỗi ngày đều phái theo Thư Thiển và bọn họ.”

 

Nữ nhi vốn tiếp xúc với nhiều , nhưng đối với Ôn Tử An khác biệt.

 

Là một cha, đương nhiên cẩn trọng hơn, một mặt là bảo vệ nữ nhi, mặt khác là khảo sát Ôn Tử An.

 

“Không giận giận, ngài đúng.”

 

Ôn Tử An diễn tả tâm trạng lúc như thế nào.

 

Chàng về hướng Giang Thư Thiển rời , lúc chỉ nhanh chóng gặp nàng.

 

Ngân Châu che miệng ở bên ngoài, ý trong đôi mắt thể nào giấu .

 

Nàng nhanh chóng về báo tin cho tiểu thư!

 

Trong khuê phòng, Giang Thư Thiển vươn dài cổ, lâu như Ngân Châu còn trở ?

 

phụ nổi giận đ.á.n.h phạt Ôn Tử An ?

 

Nghĩ đến khả năng , nàng nhấc váy lên liền chạy về phía chính sảnh.

 

Còn đến cửa viện đụng Ngân Châu đang về: “Tiểu thư!”

 

Ngân Châu kéo Giang Thư Thiển , giọng kích động và hưng phấn run run: “Về nô tỳ sẽ thưa với .”

 

Giang Thư Thiển bình tâm , hai chủ tớ về phòng, Ngân Châu liền thao thao bất tuyệt kể hết những lời .

 

“Lão gia trông còn vui mừng lắm, còn ngừng khen ngợi Ôn Tứ công tử.”

 

Ngân Châu ngừng, Giang Thư Thiển chớp chớp mắt lắng nàng kể.

 

“Thư Thiển, ngày mai chúng đến nhé.” Cửa phòng gõ, giọng Ôn Lạc Chi mang theo vài phần trêu chọc truyền .

 

Ngân Châu vội vàng mở cửa, ở cửa còn Ôn Tử An với vẻ mặt đầy mong đợi.

 

Lúc Giang Thư Thiển chút ngại ngùng, khẽ đáp một tiếng, ngẩng đầu Ôn Tử An một cái: “Trên đường về cẩn thận.”

 

“Ta chờ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-286-chuan-bi-le-vat-cau-hon.html.]

 

Câu cùng Ôn Lạc Chi suýt nữa thì rõ, Ôn Tử An xa hơn thì càng rõ.

 

Ôn Lạc Chi tủm tỉm nhảy đến mặt : “Chị dâu đường về cẩn thận một chút, nàng chờ ngày mai tứ ca tới cửa.”

 

Giọng nàng nhỏ, Giang Thư Thiển mặt đỏ bừng.

 

Ôn Tử An mắt sáng lên, hướng trong hô một tiếng: “Thư Thiển chờ , ngày mai chúng sẽ đến thật sớm.”

 

Giang Thư Thiển gật đầu, hai mà ánh mắt nàng vẫn còn về phía cổng viện.

 

Ngân Châu hì hì , khỏi khen ngợi Ôn Tử An: “Ôn Tứ công tử thật sự lễ nghĩa.”

 

Đến cửa cũng chỉ từ xa một cái, khác chừng tiến tới .

 

Giang Thư Thiển thích nhất khác khen Ôn Tử An, bây giờ cũng , nàng dẫn Ngân Châu đến chính sảnh.

 

Giang Triệu Xuyên phu phụ đang uống , dặn dò hạ nhân hôm nay chuẩn thật , thấy Giang Thư Thiển đến, Giang phu nhân vội vàng kéo nàng xuống.

 

“Con bé còn trốn ?”

 

Nhìn nữ nhi nhỏ bé chút thẹn thùng, khóe mắt mày môi Giang phu nhân đều là ý .

 

Nữ nhi hoạt bát sống động hơn nhiều, nàng vui.

 

Hạ nhân đều chuẩn , Giang Thư Thiển tựa vai Giang phu nhân, giọng nghèn nghẹt: “Chàng sắp , nữ nhi nỡ.”

 

“Nương chắc chắn sớm .”

 

Giang phu nhân gật đầu, nàng là quan tâm nữ nhi nhất, ?

 

Chỉ là ngờ nhanh đến mà thôi.

 

Tuy nhiên, nếu tiểu tử sắp , chuyện còn chẳng bao giờ mới kết thúc.

 

nghĩ đến việc nữ nhi cùng Ôn Tử An rời , nàng ngàn vạn đồng ý.

 

“Thư Thiển, con thể cùng Tử An rời .”

 

Nàng thở dài một , rõ những lợi hại trong đó.

 

Giang Thư Thiển mím môi Giang Triệu Xuyên, chỉ thấy gật đầu với nàng.

 

“Tử An là hiểu chuyện, hẳn lòng của chúng .”

 

Giang Triệu Xuyên xong dậy về thư phòng, thư báo chuyện cho nhi tử.

 

Trên đường, Ôn Lạc Chi cũng đang chuyện với Ôn Tử An.

 

Ôn Tử An tuy nỡ nhưng cũng gật đầu: “Vậy tiểu tứ ca bảo vệ Thư Thiển thật .”

 

Chàng nắm chặt nắm đấm, nghĩ đến lời Giang Triệu Xuyên với , trong lòng xúc động.

 

Về đến nhà, Ôn Lạc Chi triệu tập cả nhà , kể chuyện hôm nay, khiến Ôn Cẩn Thâm trong vòng tay Tạ Hòa suýt nữa thì giữ chặt.

 

“Con gái , con đùa với nương đấy chứ?”

 

Ngày thường nàng cũng thấy tiểu tứ nhà và tiểu thư Giang gia gần gũi, nàng dám nghĩ lung tung.

 

Ôn Mộc Xuyên một bên cũng hiếm khi nghiêm túc: “Ngoan bảo, chuyện thể đùa .”

 

Ôn Lạc Chi khoanh tay: “Các còn tin , còn chuẩn đồ đạc thì ngày mai mất mặt sẽ là tứ ca đấy! Con dâu các sẽ còn nữa !”

 

Ôn Tử An thấy cha tin, liền bô bô giải thích, khiến Tạ Hòa từ kinh ngạc biến thành vui mừng khôn xiết.

 

Chuyện … chuyện cũng quá bất ngờ !

 

Nàng dậy, đẩy cháu trai nhỏ lòng Ôn Mộc Xuyên, dùng sức vỗ một cái gáy Ôn Tử An.

 

“Cái tên tiểu tử thúi nhà ngươi! Sao bốc đồng như tiểu ngươi !”

 

“Không mang gì cả mà dám đến tận cửa cầu hôn nhà , ngươi trai lên thêm chút nữa ?!”

 

Nàng chảy nước mắt, khiến Ôn Tử An “phịch” một tiếng quỳ xuống.

Mèo Dịch Truyện

 

“Con sai nương, đừng giận đừng giận.”

 

Tạ Hòa lau nước mắt: “Lão nương đây là đang vui mừng! Thằng tiểu tử nhà ngươi đúng là ngốc nhân ngốc phúc!”

 

Tiểu thư Giang gia một cô nương , thể ở bên con trai , đây là chuyện nàng ngay cả mơ cũng dám nghĩ tới.

 

Lý Xuân Hạnh ôm Ôn Cẩn Du dịu dàng: "Mẹ, chúng mau chuẩn đồ thôi, con gọi Tử Minh về sớm."

 

Tạ Hòa vỗ trán: "! ! Chúng mau chuẩn đồ! Đừng để Giang tiểu thư chịu thiệt thòi."

 

vội vàng chạy kho chọn quà, ôm một ít đồ nhưng vẫn chút ý: "Những thứ vẻ đủ thành ý ?"

 

"Lão tứ! Mau đ.á.n.h xe đưa lên trấn!"

 

 

Loading...