Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 283: ---Lý Xảo Nhi lại gây sự
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:13
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc Lan đang đắp mặt nạ đậu xanh mặt, khi mở cửa khiến Trần Cửu Nương sợ đến lùi một bước.
“Ôi chao, mặt ngươi bôi cái gì thế, còn tưởng gặp ma chứ!” Nàng vỗ n.g.ự.c thở hổn hển mấy .
Mặc Nương mời nàng xuống kể cho nàng chuyện ở Mỹ Nhân Trang hôm nay.
Thì khuôn mặt nàng do ăn thứ gì đó nên ăn mà hỏng, mà là do dùng son phấn hợp với da mà .
Dùng những thứ Ôn Lạc Chi phối hợp cho nàng, nàng cảm thấy hơn nhiều, những nốt sần nhỏ ít.
Chỉ cần kiên trì vài ngày nữa hẳn là thể khỏi, quan trọng là còn để vết sẹo khó coi nào.
Nàng chú ý thấy khuôn mặt Trần Cửu Nương cũng vẻ mặt kinh ngạc: “Ma ma trông như trẻ nhiều.”
Trần Cửu Nương sờ lên khuôn mặt mịn màng của :
“Ngày mai chúng sớm một chút đến mua vài thứ cho các cô nương khác trong lầu dùng thử.”
Ban đầu nàng còn chút tin, chỉ nghĩ dù giá cũng quá cao, cứ thử xem .
Vị tiểu chưởng quỹ cũng tệ, các nàng là của Xuân Hương Viên cũng sẽ ăn với họ, càng lạnh nhạt họ.
Cái đãi ngộ đối xử như bình thường thế các nàng lâu hưởng .
Bình thường khi tiệm son phấn nào hàng mới, các nàng cũng chỉ thể sai trong lầu mua hết về, cũng trông thế nào.
Phần lớn thời gian các nàng chỉ ở trong lầu vì phận đặc biệt, đừng là ngoài mua những thứ thích như hôm nay.
Mặc Lan tự nhiên là đồng ý nhưng vẫn : “Vậy chúng ngày mai buổi trưa qua , lúc đó nhiều.”
Khi đông các nàng qua khiến khách trong tiệm bỏ , đối xử với các nàng như , các nàng cũng thể gây phiền phức cho cô nương .
Buổi trưa ngày hôm khi các nàng qua, nhưng điều khiến hai nàng thất vọng là Ôn Lạc Chi ở tiệm.
Hai xoay định , một nữ tiểu nhị tiến lên đón và gọi các nàng:
“Hai vị xem thứ gì ?”
Vì hôm qua đến ba đều do Ôn Lạc Chi tiếp đón, Mặc Lan hình như chỉ nhận nàng nên hỏi: “Cô nương, tiểu chưởng quỹ nhà các ngươi ?”
Nữ tiểu nhị dời hai cái ghế đến cho các nàng, trả lời: “Tiểu chưởng quỹ của chúng Bách Vị Trai , hai vị cần gì chúng cũng thể giúp xem.”
Nữ tiểu nhị nhiệt tình lễ phép, còn rót cho Mặc Lan và Trần Cửu Nương.
Hai nàng một cái, nghĩ đến các tiểu tỷ trong lầu còn đang đợi họ mang đồ về, Mặc Lan : “Vậy phiền ngươi giúp chúng xem xét .”
Nữ tiểu nhị đáp một tiếng, vì bán một món đồ thì tiền hoa hồng nên bình thường nàng việc gì là thích hỏi Ôn Lạc Chi và những khác.
Lúc khi Mặc Lan và Trần Cửu Nương hỏi đến, nàng giải thích rõ ràng, cuối cùng còn bán ít đồ.
Hai cầm đồ khi sắp khỏi cửa, nữ tiểu nhị : “Hoan nghênh hai vị đến.”
“Chủ quán của chúng gì cũng phân cao thấp sang hèn.” Câu âm lượng nàng chỉ mấy họ thấy.
Thật nàng sớm , các nàng chính là của Xuân Hương Viên bên cạnh.
Nghĩ rằng cũng là vì thế mà chút lo lắng.
Trần Cửu Nương và Mặc Lan đầu một cái đồng thanh : “Đa tạ.”
Ra khỏi cửa tiệm, Trần Cửu Nương ngẩng đầu tấm biển hiệu một cái.
Ba chữ lớn “Mỹ Nhân Trang” rực rỡ thế nào cũng thấy thuận mắt.
Bên Bách Vị Trai, Ôn Lạc Chi đang cùng Giang Triệu Xuyên bàn bạc việc Giang Đào yến tiệc chiêu đãi khách.
Lần giống tiệc mừng thọ, Giang Triệu Xuyên trực tiếp bao hết Bách Vị Trai.
Hiện giờ các món ăn của Bách Vị Trai nhiều hơn nhiều, thực đơn mà chọn món nào phù hợp.
Ôn Lạc Chi thấy bộ dạng liền khó lòng quyết định , dứt khoát : “Ngày mai Giang lão gia cứ bảo Giang công tử đến , chắc chắn sẽ rõ hơn các bạn học thích gì.”
Mèo Dịch Truyện
Giang Triệu Xuyên vỗ trán một cái: “Ôi chao , vui mừng quên mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-283-ly-xao-nhi-lai-gay-su.html.]
là đạo lý , đa đều là học tử trong thư viện.
Bình thường Giang Đào tiếp xúc nhiều ít với họ chắc chắn sẽ sở thích của họ mới .
Bàn bạc xong xuôi chuyện, Ôn Lạc Chi tiễn khách cửa, Giang Thư Thiển Ôn Tử An mà còn chút quyến luyến rời.
Giang phu nhân vội vàng kéo nàng lên xe ngựa nhỏ giọng : “Ngày mai đến chơi cũng thôi.”
Giang Thư Thiển lúc mới lên xe ngựa, Giang Triệu Xuyên vén rèm xe Ôn Tử An vẫn yên tại chỗ nhúc nhích, khuôn mặt già sắp cứng đờ vì .
Tuổi trẻ thật ! Tiểu tử đấy! Giống như khi còn trẻ.
Họ thoáng chuyện cũng quá cổ hủ, phản đối nữ nhi qua với Tứ công tử nhà họ Ôn.
Khi hai qua đều phái theo dõi, về phủ một ai khen ngợi Ôn Tử An.
Ôn Tử An ở cửa Bách Vị Trai, thấy xe ngựa của Giang phủ nữa mới thu hồi tầm mắt, nhưng xoay suýt nữa đụng Lý Xảo Nhi.
Ngửi thấy mùi hương nồng nặc rẻ tiền đó, lông mày nhíu thành hình chữ xuyên.
Trong lòng thầm nghĩ, đồ của Mỹ Nhân Trang của vẫn thơm hơn, Thư Thiển dùng khiến thơm đến ngây ngất.
Lý Xảo Nhi thật ghê tởm, cách vài ba ngày như một con ruồi bay đến tửu lầu của nhà .
Lý Xảo Nhi tự , nàng chắn cửa Ôn Tử An õng ẹo : “Ôn Tứ công tử, mấy hôm gặp .”
Ôn Lạc Chi ngoài gọi Ôn Tử An về, câu , nàng nhịn thong thả lướt qua một câu: “A? Lâu ?”
“Thế nhưng sáng nay Xảo Nhi tỷ tỷ mới gặp Tứ ca của ?”
Mặt Lý Xảo Nhi lập tức đỏ bừng, nhắc đến chuyện là nàng tức giận.
Sáng nay khi xếp hàng mua bánh tart trứng ở Điềm Phẩm Diệu Diệu Ốc, nàng thấy Ôn Tử An, nàng chạy nhưng vì quá kích động mà té ngã dập mặt.
Lúc đó nhiều như , khiến những vui vẻ khôn xiết.
Cuối cùng chiếc bánh tart trứng khó khăn lắm mới mua nàng cũng nhặt lên, che mặt chạy về nhà.
Thấy dáng vẻ mà của Ôn Lạc Chi, nàng liền tức giận, quát lớn một tiếng: “Liên quan gì đến ngươi? Ngươi câm miệng cho !”
Mặt Ôn Tử An lập tức tối sầm đáng sợ, cũng chẳng quản Lý Xảo Nhi nữ nhân , một tay đẩy nàng hung tợn : “Ngươi thử quát của nữa xem?”
“Ta đ.á.n.h cho ngươi cũng nhận ngươi!”
Hắn bao phủ một tầng lửa giận kìm nén, dường như sắp bùng nổ.
Lý Xảo Nhi khuôn mặt bỗng trở nên vô cùng u ám mà sợ đến ngây .
Không như mà, nàng đều thấy .
Vị Ôn Tử An khi chuyện với Giang gia tiểu thư thì mày mắt mang ý trông thật ôn hòa.
Sao đến chỗ nàng thì thành thế chứ!
Lý Xảo Nhi hai mắt đẫm lệ, Ôn Tử An chẳng thèm đau lòng chút nào, ngược còn hừ lạnh một tiếng: “Đừng cửa nhà , phiền chúng ăn vẫn sẽ đ.á.n.h ngươi!”
Nói xong bước chân lớn nhà, để Lý Xảo Nhi với vẻ mặt ngây dại ngẩn ngơ trong gió.
Ôn Lạc Chi thở dài một tiếng tiến lên vỗ vai nàng, nhỏ tiếng : “Yên tâm , Tứ ca của sẽ ý gì với ngươi .”
“Bàn tính của ngươi suýt nữa nhảy đến tận cửa hàng của nhà đấy.”
Lý Xảo Nhi hình khẽ khựng , đầu Ôn Lạc Chi, mặt nàng chỉ thấy vẻ trào phúng.
Cứ như lột sạch xiêm y, Lý Xảo Nhi lắp bắp : “Cái gì mà tính toán! Ngươi đang gì , hiểu.”
Nàng vội vàng thu hồi tầm mắt, chỉnh tóc cúi đầu nhanh chóng rời .
Ôn Lạc Chi bóng lưng nàng chạy trối c.h.ế.t, tặc lưỡi hai tiếng, thầm nghĩ Lý Xảo Nhi đúng là nghị lực.
Bị hớ một hai , mà vẫn dũng khí bám víu.