Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 278: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:39:08
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Xuân Hoa cẩn thận từng li từng tí, dường như sợ lỡ trong phòng vui.

 

Lâm Hoài Chi giường trở , mấy ngày chỉnh đốn, cằm lún phún râu xanh đen, mặt mày vàng vọt, cả trông ủ rũ.

 

Nghe thấy tiếng Trương Xuân Hoa, mặt thoáng qua vài tia bực bội, đó ngoài cửa: “Ta ngủ thêm chút nữa, đừng bận tâm .”

 

Nói xong, kéo tấm chăn mỏng lên che kín đầu.

 

Tấm chăn bốc mùi mốc hôi hám do ẩm ướt, liền vén phăng , ôm tay co ro trong giường.

 

Trương Xuân Hoa ngoài cửa hai quả trứng gà nấu đường đỏ trong tay , tiến , lùi cũng xong.

 

Dù con trai thi đậu tú tài nàng cũng buồn, nàng cũng hiểu, nhưng cơm thì vẫn ăn chứ.

 

Lần thi đậu thì thi ? Nếu thể vì tức giận mà suy sụp thì mà thi tiếp đây?

 

Nàng nghĩ nghĩ , vùng vẫy một phen, nàng khẽ gõ vài tiếng cửa, nhẹ giọng dỗ dành: “Con trai , nương nấu cho con hai quả trứng gà đường đỏ, con dậy ăn ngủ tiếp ?”

 

Lâm Hoài Chi vốn dĩ giả vờ ngủ, thấy trứng gà đường đỏ ăn, kìm l.i.ế.m khóe môi.

 

Trên đường từ phủ thành về cũng ăn món ngon nào, chỉ ăn mấy cái bánh bột đen lấp đầy bụng.

 

Về nhà mấy ngày , món mặn duy nhất đụng đến vẫn là một con cá sông, nương kiểu gì mà thối tanh.

 

Hắn bịt mũi uống hai ngụm thể nuốt thêm nữa.

 

Hắn dậy mở cửa, vẻ mặt nhàn nhạt, Trương Xuân Hoa thấy đau lòng thôi.

 

Mèo Dịch Truyện

Nàng kịp gì, Lâm Hoài Chi đón lấy bát từ tay nàng, một ăn ngấu nghiến, trong bát còn sót chút cặn nào.

 

Ăn xong, giơ tay tùy tiện lau miệng: “Ta tiếp tục nghỉ ngơi.”

 

Hắn “rầm” một tiếng đóng sập cửa , Trương Xuân Hoa ngoài cửa há miệng thất vọng khép .

 

Thôi thì thôi, con trai giờ đang bận rộn.

 

Đường xa như chắc chắn cũng nghỉ ngơi vài ngày mới , nàng nên quấy rầy.

 

Nhớ sắc mặt vàng vọt của Lâm Hoài Chi nãy, Trương Xuân Hoa sờ một xâu tiền còn sót khi bán đất trong lòng.

 

Nàng dứt khoát, về phía nhà nuôi gà nhiều nhất trong làng.

 

Trời còn sáng, bên nhà mới náo nhiệt , may mà trong sân Ôn Lạc Chi mang nhiều đèn, nếu đều mò mẫm việc trong bóng tối.

 

Gà, vịt, thỏ đều sạch sẽ đặt trong một cái chậu lớn, bên ngoài đám đàn ông đang xử lý con lợn mới g.i.ế.c.

 

Trong bếp, Ôn Lạc Chi dẫn một đám thiếu nữ và các cô vợ trẻ đến giúp bữa sáng, đến giúp sớm như chắc chắn bụng còn đói meo.

 

Tạ Hòa cùng Dương Quế Lan nhào một chậu bột lớn, bên cạnh Mạc Nương liền một lúc cán mấy tấm vỏ bánh sủi cảo.

 

Dương Quế Lan thấy kìm khen ngợi: “Mạc Nương thật sự khéo tay, chúng đều thể một lúc mấy tấm như .”

 

Mạc Nương ngẩng đầu với nàng, động tác tay thật sự vô cùng thuần thục.

 

Nàng học hỏi khá nhanh, việc cán vỏ bánh sủi cảo như cũng là do nàng tự mày mò lúc nhàn rỗi.

 

Nghĩ rằng chỉ một món sủi cảo thì vẻ quá đơn giản, Ôn Lạc Chi bảo họ giữ một nửa bột để mì trộn.

 

Sủi cảo cho lồng hấp, bên nồi gang lớn tầng một của nàng bắt đầu nấu cháo kê bí đỏ.

 

Nghĩ đến hôm nay còn nhiều thiếu nữ, nàng rắc hai bát táo đỏ nghiền nhỏ cháo.

 

Trong nhà giờ cái thiếu nhất chính là rau củ, nhà họ Trương trong thôn đưa nhiều rau nhỏ đến, trong thôn cũng gửi đến nhiều.

 

Có rau trồng trong vườn nhà và cả một loại dưa muối ướp sẵn.

 

Nàng tùy tiện lấy hai nắm dưa muối bỏ chậu rửa vài , khi rửa sạch muối thừa thì vắt khô nước băm nhỏ.

 

Dầu nóng cho nồi phi thơm cùng thịt băm, cuối cùng rắc thêm một nắm hành dại, cả gian bếp tức thì thơm lừng.

 

Mì trộn một loại sốt trứng ớt xanh và một loại sốt tương đen, đợi tất cả xong thì thứ trong nồi đều chín.

 

Trời sáng, bàn ghế bên ngoài cũng kê xong, Ôn Mộc Xuyên gọi xuống cùng ăn cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-278.html.]

 

Vì trong trấn quán tráng miệng Diệu Diệu Ốc và Bách Vị Trai, ít nhiều gì trong nhà cũng một hai .

 

Cuộc sống của họ hơn nhiều, nhưng về khoản ăn uống thì thật sự nhà nào hào phóng và cầu kỳ như .

 

Một đũa gắp mì lên, bên phủ đầy nước sốt thịt băm.

 

Một miếng xuống, Triệu đại nương hạnh phúc nheo mắt .

 

Thơm! Thơm quá!

 

Ôn Lạc Chi thấy vẻ mặt nàng say sưa liền đưa cho nàng một tép tỏi, Triệu đại nương nhận lấy.

 

Nàng ăn một miếng mì c.ắ.n một tép tỏi, ăn một cách thơm ngon khiến những khác cũng nhịn thử một chút.

 

Cuối cùng thì bữa sáng do Ôn Lạc Chi và chuẩn còn chút gì, nể tình ăn sạch những bát sốt lớn bằng bánh sủi cảo hấp.

 

Hôm nay trẻ con trong làng nghỉ một ngày, lớn trong nhà đuổi chúng qua xem Ôn Tử Câm, bảo chúng ở học đường học hành chăm chỉ, cũng thi đỗ tú tài về rạng danh gia môn.

 

Hôm nay Ôn Tử Câm mặc chiếc áo bào màu trắng ánh trăng mới do Ôn Lạc Chi chuẩn cho , mang đậm khí chất thư sinh.

 

Lúc một đám tiểu oa nhi vây quanh, từng đứa bé ánh mắt đều tràn đầy sự kính phục.

 

Trên mặt Ôn Tử Câm nở một nụ ôn hòa vô cùng, các cô gái nhỏ đến giúp đỡ thấy liền hổ cúi đầu xuống.

 

Ôn Lạc Chi kéo kéo tay áo Tạ Hòa, nhỏ: “Nương, thế nào là sói nhiều thịt ít ?”

 

Tạ Hòa nàng ý gì, trách móc liếc nàng một cái: “Con gái con đứa hổ! Cái miệng nhỏ của ngươi đừng linh tinh.”

 

Chuyện của Ôn Tử Câm và Tô Nhiễm Chi nàng đại khái cũng một chút, nàng hiểu con trai ?

 

Không thích chính là thích, nhiều cũng vô ích.

 

Con trai một lòng theo nghiệp quan trường, nàng thì chỉ phần ủng hộ.

 

Bận rộn cả một buổi sáng, đến bữa trưa thì bên càng thêm náo nhiệt.

 

Sân trang trí vô cùng vui tươi, khi Ôn Tử Câm kính rượu xong, liền thả cửa ăn uống thỏa thích.

 

Làng lâu lắm chuyện vui lớn nào, cũng náo nhiệt như . Ôn Đại Tráng ở căn nhà cũ thấy tiếng động kìm vươn dài cổ về phía đó.

 

Ông còn thấy bên náo nhiệt đến mức nào, một giọng ngô nghê lọt tai ông : “Cha, cha, thơm quá!”

 

“Con cũng ăn thịt!”

 

Ôn Hữu Tài kéo tay áo ông , thấy Ôn Đại Tráng đầu , sợ hãi buông tay lùi về .

 

Ôn Đại Tráng khẽ thở dài một tiếng dỗ dành: “Vào nhà ngoan ngoãn đợi , cha nấu thịt cho con ăn.”

 

Ông Ôn Hữu Tài nhảy nhót nhà, khỏi chau mày đầy lo lắng.

 

Đứa con trai của tuy giành từ tay Tiền Chiêu Đệ, nhưng đại phu chữa khỏi nữa, e rằng cả đời sẽ cứ như .

 

Cứ như ông còn thể trông cậy nó để dưỡng già ? Đương nhiên là thể.

 

Ông chỉ thể cố gắng việc hơn nữa, tích cóp thêm bạc.

 

Còn về đứa con trai ngốc , nếu Tiền Chiêu Đệ đến tìm nữa thì ông cứ trả nàng là xong.

 

Ôn Tử Câm nhỏ hơn đứa con trai ngốc của ông nhiều như , mà giờ tiền đồ lớn như thế, ông càng nghĩ càng thấy ông trời thật bất công.

 

Tâm trạng của Trương Xuân Hoa lúc cũng chẳng khá hơn ông chút nào.

 

Hôm qua nàng mua một con gà, sáng sớm nay dậy hầm xong bưng qua cho Lâm Hoài Chi.

 

Nàng nghĩ một con gà lớn như con trai chắc chắn sẽ ăn cùng nàng, ngờ Lâm Hoài Chi nhận lấy xong chỉ nhàn nhạt một câu đừng đến quấy rầy nữa đóng sập cửa .

 

Nghĩ con trai đang buồn trong lòng, nàng gõ cửa, chỉ ở cửa ngửi mùi thơm rời .

 

Còn tưởng con trai sẽ để đùi gà cho , kết quả cuối cùng chỉ còn một đống xương gà, nửa thìa canh cũng còn.

 

Nàng giường trằn trọc ngủ , l.i.ế.m liếm môi hồi tưởng hương vị của con gà mái già đó.

 

 

Loading...