Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 268: --- Đều ăn quá nhiều rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:38:58
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hầu như chỉ trong chớp mắt, Ôn Lạc Chi còn kịp rõ thì hai chân chạm đất.

 

Nàng đ.á.n.h giá xung quanh, lúc nàng đang cửa một hang đá vực. Gió từ đáy vực thổi vù vù lên, mạnh đến nỗi nàng suýt mở nổi mắt.

 

Thủ Sơn Vương đầu thấy nàng, chút kiên nhẫn hỏi mãng xà cái: "Ngươi mang kẻ đến gì?"

 

Giọng nó hùng hồn mang theo một tia vui, mãng xà cái dùng đuôi an ủi nó một chút: "Tiểu gia hỏa thể cứu con của chúng , liền đưa nó xuống đây."

 

"Nàng ?" Thủ Sơn Vương hừ lạnh một tiếng qua mũi.

 

Những kẻ hại chúng là may , còn giúp chúng ư? Thật là nực !

 

Ôn Lạc Chi chú ý đến hai cái đuôi quấn của cặp vợ chồng mãng xà. Đuôi Thủ Sơn Vương mà thiếu mất một mảnh vảy rắn nhỏ.

 

Phần lộ trắng hồng, xung quanh kết một lớp khối cứng màu đen.

 

Nàng mím môi gì, hai con mãng xà nhỏ trong hang phát tiếng "xì xì" đau đớn.

 

Mãng xà cái hoảng loạn, nó khẽ đẩy Ôn Lạc Chi: "Tiểu gia hỏa, ngươi mau xem giúp hai hài tử của ."

 

"Nếu cứu con của vợ chồng , ắt sẽ trọng tạ. Nếu ..."

 

Nó liếc Thủ Sơn Vương tiếp tục : "Ta sẽ đưa ngươi lên vách, các ngươi tự rời ."

 

Giọng mãng xà cái nhẹ nhàng. Vợ chồng nó tạo hóa đều là trời cao thương xót, tuyệt đối thể sát sinh.

 

Nó đau lòng đuôi rắn của Thủ Sơn Vương, nếu chuyện năm đó, phu quân hẳn giống như nó .

 

Ôn Lạc Chi cất bước hang. Quá tối, nàng rõ, bèn rút một cây đèn pin.

 

Đôi mắt của cặp mãng xà vợ chồng đều hiếu kỳ chằm chằm thứ trong tay nàng thể sáng trong hang.

 

Sâu bên trong hang là một cái ổ lớn, đó hai con mãng xà nhỏ đang đau đớn lăn lộn.

 

Điều khiến Ôn Lạc Chi bất ngờ là hai con mãng xà nhỏ một con màu hồng nhạt và một con màu trắng, vảy chúng lấp lánh ánh đèn pin.

 

"Đừng sợ, đừng sợ, cha ở đây ."

 

Mãng xà cái an ủi mãng xà nhỏ vài câu, sang Ôn Lạc Chi: "Mau xem giúp chúng tiểu gia hỏa."

 

Ôn Lạc Chi gật đầu, đặt đèn pin lên một tảng đá, đeo găng tay kiểm tra hai con mãng xà nhỏ.

 

Nàng vẫn sợ cảm giác lạnh lẽo, trơn trượt đó, nhưng găng tay cách ly thì cảm giác cũng còn rõ ràng như nữa.

 

Hai con mãng xà nhỏ sự an ủi của mãng xà cái hợp tác đến lạ, đôi mắt bé xíu ướt át Ôn Lạc Chi.

 

Sau một hồi kiểm tra, Ôn Lạc Chi xoa xoa bụng hai con mãng xà nhỏ, nhàn nhạt thốt ba chữ: "Ăn quá nhiều."

 

Mãng xà cái còn tưởng nhầm, nó thể tin mà hỏi: "Cái gì? Ngươi gì?"

 

Ôn Lạc Chi chỉ bụng hai con mãng xà nhỏ đang phình to: "Đều ăn quá nhiều , thức ăn tích tụ tiêu hóa , đè ép khó chịu."

 

Quá trình tiêu hóa của rắn vốn chậm, nếu ăn quá nhiều đến mức đầy bụng thì khó chịu là .

 

Mãng xà cái chợt nhớ sáng nay hai em nhà chúng thi ăn uống, lúc đó còn khỏe mạnh.

 

Đang chơi thì đột nhiên kêu đau bụng, hai vợ chồng chúng liền vội vàng đưa hai em tới đây.

 

Tất cả những thứ ngon vật lạ trong núi đều cho hai em ăn hết, hóa quanh quẩn là do ăn quá nhiều.

 

Ôn Lạc Chi cho hai con mãng xà nhỏ uống vài viên t.h.u.ố.c tiêu hóa mạnh, đeo găng tay xoa bụng cho chúng.

 

Mãng xà cái thấy nàng hai tay đều bận, bèn học theo nàng vớt con mãng xà nhỏ màu trắng đến mặt .

 

Thủ Sơn Vương một bên . Một một giao long xoa bóp bao lâu, hai con mãng xà nhỏ khỏe hơn rõ rệt, khôi phục vài phần sức sống.

 

"Mẫu , đều tại ca ca thi với xem ai ăn nhiều hơn."

 

Mãng xà nhỏ màu hồng nhạt dùng đầu cọ cọ tay Ôn Lạc Chi một cách thiết, giọng chút oán trách.

 

Ôn Lạc Chi tự nhiên hiểu, tiểu sóc trong túi nàng sợ hãi rúc đầu .

 

Tiểu mãng xà trắng nhạt liếc tiểu mãng xà hồng nhạt một cái, phản bác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-268-deu-an-qua-nhieu-roi.html.]

Hắn thắng , nhưng khó chịu hơn nhiều.

 

Thủ Sơn Vương gần, vẻ mặt vô ngữ: “Ngày thường bảo các ngươi học hỏi bản lĩnh thì lười biếng, đến lúc ăn no căng bụng thì tích cực.”

 

Giọng khôi phục vẻ hùng hồn uy nghiêm như : “Sau , Tiểu Phấn diện bích một canh giờ, Tiểu Bạch hai canh giờ.”

 

Hai thực sự dọa sợ cha , hai con mãng xà đó gì, mẫu giao cũng cầu tình cho chúng.

 

Hai đứa trẻ vẫn còn nghịch ngợm quá, dù cũng chỉ là hình phạt diện bích cấp thấp nhất, nàng cần lo lắng.

 

Dược hiệu phát tác, cộng thêm việc chúng ngừng hoạt động, hai con tiểu mãng xà lập tức trở nên sinh long hoạt hổ.

 

Tiểu Phấn chú ý thấy đôi mắt nhỏ vẫn luôn chằm chằm , nàng khẽ động đuôi liền quấn tiểu sóc ngoài.

 

Tiểu sóc ngẩn ngơ, khi hồn liền chạy trốn tứ phía.

 

Tiểu Bạch và Tiểu Phấn đuổi theo nó, chơi đùa vui vẻ ngừng.

 

Gia đình Thủ Sơn Vương tiễn Ôn Lạc Chi lên vách đá, giọng điệu dịu dàng nhiều: “Đa tạ cô cứu giúp hai đứa con của .”

 

Lang Bá Thiên vội vàng nhảy tới, ngửi trái ngửi Ôn Lạc Chi, xác nhận nàng liền oan ức oán trách: “Sao bảo nàng dẫn cùng xuống luôn!”

 

“Ngươi chuyện gì thì còn ai món gà ăn mày ngon nhất cho nữa!”

 

Ôn Lạc Chi: ...

 

Nàng vỗ vỗ cái đầu lớn của nó, tựa hình mềm mại của nó xuống đất xoa cổ tay.

 

Giờ khắc , tay nàng đau nhức vô cùng, lẽ mất một thời gian mới thể hồi phục .

 

Tiểu Phấn đặc biệt thiết với nàng, trượt đến bên cạnh nàng cuộn tròn , cái đầu khẽ tựa đầu gối nàng.

 

Ôn Lạc Chi theo thói quen giơ tay lên vuốt ve đầu nàng, chợt hồn lấy hai chiếc sừng nhỏ trông giống vây cá đeo lên cho nàng.

 

Cả con tiểu mãng xà trông đáng yêu hơn hẳn trong nháy mắt, Tiểu Phấn đảo đôi mắt tròn xoe lên nhưng thể thấy .

 

Ôn Lạc Chi lấy một chiếc gương đặt mặt nàng: “Nhìn đây .”

 

Tiểu Phấn ngoan ngoãn gương, suýt nữa thì sợ hãi bật .

 

Trong gương một con mãng xà giống nàng y hệt, chỉ , nàng chớp mắt thì con trong gương cũng chớp mắt, nàng há miệng thì con trong gương cũng há miệng.

 

“Hai cái sừng nhỏ đầu nó thật đáng yêu!” Tiểu Phấn lẩm bẩm một câu.

 

Ôn Lạc Chi khẽ một tiếng: “Con tiểu mãng xà bên trong chính là ngươi đó.”

 

Tiểu Phấn chút dám tin, nàng dùng đuôi cuốn lấy gương lật lật xem.

 

Lang Bá Thiên và Tiểu Bạch cũng chơi đùa vui vẻ, bầy rắn vây thành một vòng tròn, hai đứa chúng đang chơi trò "ngươi vồ tránh" trong vòng.

 

Thủ Sơn Vương và mẫu giao , thấy thê tử gật đầu với , nhanh chóng trượt xuống đáy vách đá.

 

Khi trở lên, cuốn theo một viên châu trong suốt phát ánh kim quang nhàn nhạt bằng đuôi.

 

Hắn nhẹ nhàng đặt viên châu mặt Ôn Lạc Chi lui về cạnh mẫu giao.

 

“Tiểu gia hỏa, viên châu thể chữa lành vết thương ngoài da.”

 

Mèo Dịch Truyện

“Đa tạ cô cứu con .”

 

Ôn Lạc Chi nhặt viên châu mặt đất, khi cầm một cảm giác ấm áp.

 

Tiểu Phấn đặt gương xuống đất, cuộn lên , nàng đưa tay giúp thì kinh ngạc phát hiện cổ tay đau nhức của khôi phục bình thường.

 

Nàng ngạc nhiên mẫu giao, mẫu giao gật đầu với nàng.

 

Ánh mắt Ôn Lạc Chi rơi cái đuôi của Thủ Sơn Vương, chỉ mẫu giao khẽ thở dài: “Thứ vô dụng với .”

 

Nàng kể chuyện năm đó, Ôn Lạc Chi xong mới hiểu rằng những gì Ôn Mộc Xuyên kể cho nàng chỉ là một phần của sự việc.

 

Có lẽ cũng năm xưa dân làng phóng hỏa đốt núi còn một nguyên nhân khác là để cướp viên bảo châu .

 

“Đây gọi là Vạn Dụ Châu, tiểu gia hỏa, ngươi hãy cất giữ cẩn thận.”

 

 

Loading...