Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 265: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:38:55
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lợi dụng Ngôn Triệt

 

Nàng dậy trong nhà. Tạ Hòa dỗ hai ngủ say, giờ đang cắt vải may y phục nhỏ cho bọn chúng.

 

“Nương, con đến Phủ Thành xem .” Nàng xuống, chút lấy lòng : “Con đến đó xem thể ăn gì , tiện thể còn thể đón Ngũ ca về nhà.”

 

Tạ Hòa ngừng tay một chút, ngẩng đầu nàng một cái: “Đón Ngũ ca con ? Vậy nương sẽ cùng con.”

 

Ôn Lạc Chi: ...

 

Nàng suýt chút nữa quên mất, bởi vì nàng núi, Tạ Hòa rằng nàng ngoài, bà sẽ đích cùng.

 

Mèo Dịch Truyện

Mặc dù nàng lẻn vài , nhưng Phủ Thành đường xa, e rằng dễ dàng lừa gạt.

 

“Nương cứ ở nhà trông hai tiểu chất tử . Con sẽ tìm Ngôn Triệt cùng con.”

 

Với tính khí của Ngôn Phong, chắc chắn ông sẽ để Ngôn Triệt Phủ Thành chơi , đến lúc đó hai bọn họ sẽ một giao dịch nhỏ chẳng ?

 

Có nàng ở đó, Ngôn Phong chắc hẳn sẽ đồng ý cho Ngôn Triệt Phủ Thành ?

 

Tạ Hòa nhíu mày, trong nhà hai đứa trẻ sơ sinh còn nhỏ, đại tức phụ một chăm sóc xuể, chủ nhà và đại ca hai vụng về.

 

Nhị tức phụ bận chăm sóc lão nhị, còn chăm sóc đứa nhỏ sách, đương nhiên thể rảnh tay .

 

Ôn Lạc Chi thấy nàng do dự quyết, nào là nũng, nào là để Lang Bá Thiên lăn lộn đất cầu xin.

 

Cuối cùng Tạ Hòa miễn cưỡng gật đầu: “Vậy sẽ bảo Tứ ca con cùng con.”

 

Có Ôn Tử An cùng thì nàng vẫn yên tâm, dù thì mấy ngày cũng theo Hạ Đình Phong luyện tập một chút võ nghệ .

 

Nàng tin Ngôn Triệt, nhưng dù Ngôn Triệt vẫn là nam tử, nàng sợ khác bàn tán.

 

Nghĩ rằng một tiểu cô nương lẽ sẽ cô độc, nàng : “Gọi cả Mạc Nương , chuyện sẽ tiện hơn.”

 

Ôn Lạc Chi nước mắt, nàng chỉ mong một thôi, giờ đây nhét thêm hai cùng, nàng còn mà lén Mãng Sơn nữa?

 

Mắt nàng đảo mấy vòng, nàng thở dài một tiếng: “Tứ ca cùng Giang gia tiểu thư mà.”

 

“Nương cũng chậm trễ ?”

 

“Mạc Nương ở nhà nấu cơm giặt giũ, xa Hứa phu tử cũng sẽ yên tâm .”

 

Nàng như , Tạ Hòa liền nhíu mày. Nghĩ đến Ôn Tử Tầm ở tiểu viện, nàng định mở lời, Ôn Lạc Chi liền : “Lục ca mỗi ngày huấn luyện vất vả, ngay đó là đợt tiếp theo .”

 

Lần Tạ Hòa lâm cảnh khó xử, đại ca ở nhà, lão nhị đang dưỡng chân, lão tam...

 

Mặc dù thể dưỡng hơn một chút, nhưng vẫn chút vai thể gánh, tay thể xách, đừng để nửa đường để khuê nữ chăm sóc .

 

“Nương cứ yên tâm , Ngôn cha chắc chắn sẽ sai theo Ngôn Triệt mà.”

 

“Nữ tử tỉ mỉ một chút, chắc chắn sẽ nha theo.”

 

Ôn Lạc Chi miệng nhỏ luyên thuyên ngừng, Tạ Hòa đành thôi.

 

Nàng chỉ Lang Bá Thiên đang ve vẩy đuôi vui vẻ đất, : “Để Đẩu Đẩu cùng, nó lợi hại lắm đó.”

 

Lang Bá Thiên "oang... oang..." hai tiếng, chừng tâm tình cực kỳ .

 

Sau bữa cơm trưa, Ôn Lạc Chi liền lên đường trấn tìm Ngôn Triệt.

 

Trong Ngôn phủ, Ngôn Triệt đang ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Ngôn phu nhân mà ròng, nước mắt nước mũi tèm lem.

 

“Nương! Nhi tử cầu xin !”

 

“Người mau với phụ để phủ thành mà!”

 

Y hừ hừ thút thít, Ngôn phu nhân y ồn đến phiền phức, xuống một lát cũng thoát .

 

Bất đắc dĩ, nàng đành trực tiếp kéo theo cái "món đồ bự" đang bám chân mà khó khăn di chuyển, Ngôn Triệt nàng kéo lê như kéo một đống rác .

 

Ôn Lạc Chi bước cửa thấy cảnh tượng như , khóe miệng nàng khỏi giật giật.

 

Cái sự đeo bám dai dẳng quả thật thể sánh ngang với Ôn Tử Châu.

 

Thấy nàng đến, Ngôn Triệt bật phắt dậy từ đất, chạy tới: “Tiểu ! Muội mau cầu xin càn nương giùm ! Ta phủ thành!”

 

Ôn Tử Câm mới lâu, nếu xe ngựa chạy nhanh chắc chắn sẽ đuổi kịp! Y ngoài chơi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-265.html.]

 

Ngôn phu nhân "hận rèn sắt thành thép" trừng mắt y một cái. Người khác phủ thành là chính sự cần , còn y ư?

 

Hừ! Chỉ cần dáng vẻ đó là y chơi !

 

Đối diện với Ôn Lạc Chi, đôi mắt nàng lập tức tràn ngập vẻ ôn hòa: “Lạc Lạc đến đây, mau đây .”

 

Nàng kéo Ôn Lạc Chi xuống, gọi nha pha thêm ấm , mang thêm vài món điểm tâm lên.

 

Ôn Lạc Chi tủm tỉm nàng, ngọt ngào : “Ta phủ thành đón ngũ ca của về, nhưng các ca ca khác đều bận quá.”

 

“Thế nên đến hỏi càn nương xem thể cho Ngôn Triệt ca ca cùng ạ.”

 

Một câu “ca ca” ngọt ngào khiến Ngôn Triệt sướng đến tận mây xanh, y chạy tới nữa cầu xin Ngôn phu nhân.

 

Không ngờ Ngôn phu nhân Ôn Lạc Chi ngoan ngoãn, dịu dàng, khẽ vung tay: “Đi ! Chuyện con còn cần với càn nương, cứ trực tiếp đưa ca ca con !”

 

Mắt Ôn Lạc Chi sáng rực, nàng ngờ chuyện thuận lợi đến thế, nàng còn cần dùng đến đại chiêu nào cơ mà.

 

Ngôn Triệt một bên chu môi thật cao, y cầu xin nửa ngày mà phụ mẫu vẫn hề lay chuyển chút nào?

 

Lạc Chi mới mấy câu thôi mà? Đã đồng ý ư?

 

Phụ bây giờ đối xử với Lạc Chi như con gái ruột, chỉ cần nương gật đầu thì cơ bản là vấn đề gì.

 

Y thể phủ thành chơi !

 

“Càn nương, định phủ thành xem bên đó chỗ nào để mở tửu lầu .”

 

“Nếu thích hợp, định mua thẳng luôn.” Ôn Lạc Chi uống một ngụm .

 

Định cư ở một trấn nhỏ chắc chắn là , nhóm khách hàng lớn và khả năng tiêu dùng cũng hạn chế.

 

Tiến lên thì sẽ khác, tiền sẽ nhiều hơn, khách hàng cũng đông hơn.

 

Muốn kiếm nhiều bạc hơn thì đến những nơi lớn hơn và xa hơn.

 

Ngôn phu nhân ánh mắt tán thưởng, sang con trai thì càng thêm vẻ ghét bỏ.

 

Lớn hơn tiểu cô nương mấy tuổi, ngày nào trong đầu cũng chỉ ăn chơi hưởng lạc.

 

“A Triệt! Đến phủ thành đừng chỉ lo chơi, hãy xem ăn thế nào.”

 

“Còn nữa, bảo vệ Lạc Chi.”

 

“Nếu Lạc Chi mà thiếu một sợi tóc trở về, coi chừng cái da của ngươi đấy.”

 

Ngôn Triệt vội vàng gật đầu: “Nương yên tâm, bây giờ nhi tử sẽ dọn đồ ngay!”

 

Đến khi y trở chính sảnh thì chỉ còn Ôn Lạc Chi một .

 

Thấy y cuối cùng cũng đến, Ôn Lạc Chi dậy kéo y cánh cửa, nhân lúc Ngôn phu nhân để lấy đồ, nàng hạ thấp giọng : “Ngày mai chúng cùng ngoài, tìm chỗ nào đó ẩn hai ngày .”

 

Ngôn Triệt ngây hiểu nàng ý gì, nàng tiếp tục : “Ta còn việc cần chậm trễ một chút, nhiều nhất là hai ngày.”

 

Vừa nàng giơ tay hiệu, Ngôn Triệt gãi gãi đầu, nửa hiểu nửa : “Ồ tiểu , đang lợi dụng ?”

 

Ôn Lạc Chi hào phóng thừa nhận: “Nếu cùng , nương của sẽ cho ngoài. Tương tự, càn phụ và càn nương cũng sẽ cho phủ thành !”

 

Ngôn Triệt nghĩ nghĩ thấy quả là lý, liền gật đầu đảm bảo sẽ . Y định hỏi Ôn Lạc Chi thêm thì Ngôn phu nhân .

 

Trên tay nàng cầm một cái hộp, bên trong là một xấp ngân phiếu dày cộp.

 

“Lạc Lạc, phủ thành tiêu bạc chỗ nào cũng nhiều đấy.”

 

Ý là: “Càn nương cho con thì con cứ cầm mà dùng, tuyệt đối đừng để ca ca con tiêu xài hoang phí!”

 

Nàng nhét hộp lòng Ôn Lạc Chi còn cảnh cáo liếc Ngôn Triệt một cái.

 

Ngôn Triệt chẳng hề bận tâm, bởi y từng lĩnh giáo .

 

Tốc độ tiêu bạc của Ôn Lạc Chi chẳng hề thua kém y chút nào, nhưng điểm khác biệt lớn nhất là bạc y tiêu thì chẳng thấy đồ vật .

 

Còn Ôn Lạc Chi, bạc nàng tiêu sẽ mang về nhiều bạc hơn nữa.

 

Dặn dò xong xuôi, Ôn Lạc Chi liền cưỡi ngựa về làng. Về đến nhà, nàng giả vờ thu dọn một lúc đặt hết đồ đạc lên xe ngựa.

 

 

Loading...