Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 258: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:58
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy thì dừng

 

Nàng dù ngốc đến mấy cũng bà thím già chẳng bạc ?

 

Trương Xuân Hoa lập tức biến sắc, bà chống nạnh trở vẻ khắc nghiệt ban đầu: “Ê, , tiểu cô nương ngươi ăn như ?”

 

“Ta đây là vì cho các ngươi, đừng để kẻ ý đồ lừa gạt!”

 

“Ta cho ngươi nhé, gia đình lòng hiểm độc lắm.” Bà ghé sát Hạ Vân Thư, che miệng nhỏ giọng .

 

Hạ Vân Thư lùi một bước, bà còn định tiến lên tiếp thì Ôn Lạc Chi từ trong nhà : “Không là thím Chính đó ? Đứng ở cửa ? Vào .”

 

Trong mắt Hạ Vân Thư, nàng giờ phút rạng rỡ vô cùng mắt, nhưng Trương Xuân Hoa thấy như gặp ma.

 

“Ối chà, tiện đường qua, cần , cần .”

 

“Thím đây nhé.”

 

Hạ Vân Sanh vẫn luôn dựng tai lắng , nàng từ nhỏ cẩn thận tỉ mỉ, từ lúc Trương Xuân Hoa mở miệng câu đầu tiên nàng cảm thấy khó chịu.

 

Đang suy nghĩ nên nhắc nhở thế nào thì may mà Lạc Chi .

 

Ôn Lạc Chi cũng nhiều với Hạ Vân Thư, khẽ : “Ban đêm gió lớn, trời cũng còn sớm nữa, các ngươi mau nghỉ ngơi .”

 

Hạ Vân Thư vui vẻ đáp một tiếng, đỡ Hạ Vân Sanh lên lầu.

 

Trương Xuân Hoa mò mẫm trong bóng tối đường, thỉnh thoảng những hòn đá chân vấp ngã.

 

“Lạ thật, nãy ở cửa nha đầu c.h.ế.t tiệt còn sáng trưng mà…”

 

ngừng c.h.ử.i rủa trong miệng, lảo đảo về nhà.

 

 

Sáng sớm hôm , sân viện náo nhiệt vô cùng, mấy Mộc Trang Tử cùng Ôn Tử An tỷ thí võ nghệ.

 

Sau vài hiệp, Ôn Tử An một đấu ba chiếm thế thượng phong.

 

“Hay lắm Tử An, võ nghệ tồi!” Hạ Đình Phong tới vỗ vai đầy hài lòng: “Cháu luyện qua ?”

 

Ôn Tử An hì hì: “Hồi xưa trong làng một thợ săn, theo học vài chiêu, lúc rảnh rỗi thì cứ luyện tập.”

 

Trong mắt Hạ Đình Phong lóe lên một tia tán thưởng và kinh ngạc, hậu bối trẻ tuổi quả thực là một tài năng tồi.

 

Ôn Lạc Chi thức dậy hoạt động gân cốt một chút, thấy bọn họ đều đang ở trong sân bèn tới xem rốt cuộc đang gì.

 

Lúc Ôn Tử An cùng Hạ Đình Phong quấn lấy .

 

Ôn Tử An rõ ràng là nghĩ chiêu gì đ.á.n.h chiêu đó, chút phép tắc nào.

 

Ngược , Hạ Đình Phong, tiến công là tiến công, phòng thủ là phòng thủ, trông quy củ hơn nhiều.

 

Hiệp cuối cùng, Ôn Tử An đ.á.n.h gục xuống đất.

 

mặt hề vẻ cam lòng, trái còn cảm thấy sảng khoái tột độ.

 

Từ nhỏ đến lớn sức lực của lớn, chơi đùa với trẻ con trong làng chỉ cần khẽ đẩy một cái là thể khiến chúng ngã ngửa .

 

Cha sợ gây họa nên bảo tiết chế một chút, chỉ thời gian ở cùng thợ săn mới dám dùng hết sức đ.á.n.h quyền.

 

Những lúc khác ngoài việc đều tiết chế sức lực, sợ lỡ tay gây họa.

 

Bao gồm cả ở bến tàu xử lý đám Trương Lại Tử cũng , cũng chỉ dùng năm phần sức lực, sợ lỡ tay đ.á.n.h c.h.ế.t .

 

Hắn đất ngây ngô, hôm nay cuối cùng cũng đ.á.n.h một trận thật .

 

Ôn Lạc Chi thấy ngây ngẩn đất, bèn tới xổm bên cạnh , thăm dò gọi một tiếng: “Tứ ca?”

 

Nàng vươn tay vỗ vỗ mặt Ôn Tử An hỏi: “Còn nhận là ai ?”

 

Ôn Tử An lập tức dậy: “Muội là .”

 

Ôn Lạc Chi yên tâm, vỗ vai an ủi: “Tứ ca đừng buồn, sẽ báo thù.”

 

Ôn Tử An giật , chuyện gì mà báo thù chứ?

 

Hơn nữa bọn họ chỉ là tỷ thí chơi đùa thôi, hề động chân động tay thật sự.

 

“Muội ! Chúng chỉ là chơi đùa thôi!” Hắn vội vàng .

 

Hắn thật sự sợ Ôn Lạc Chi bộc trực như mà xông lên.

 

Ôn Lạc Chi nhe răng với , chủ yếu là nàng đ.á.n.h , hoạt động gân cốt một chút nữa.

 

Nếu thì võ Taekwondo và Karate nàng học đây chẳng uổng công ?

 

Nàng dậy đối mặt với Hạ Đình Phong: “Hạ thúc, tỷ thí với hai hiệp.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-258.html.]

Vừa dứt lời, Hạ Đình Phong liền phá lên ha hả: “Nha đầu, ngươi e là đỡ nổi một quyền của Hạ thúc !”

 

Ôn Lạc Chi để ý đến , trực tiếp nắm chặt nắm đ.ấ.m xông lên.

 

Hạ Đình Phong suýt chút nữa tránh kịp, nàng thật, bèn nghiêm túc .

 

Cùng lắm thì sẽ nương tay hơn nhiều để tiểu cô nương thắng vài chiêu.

 

Hai một công một thủ đối đầu , khí bắt đầu trở nên căng thẳng.

 

Hạ Vân Thư xem phấn khích kể cho Hạ Vân Sanh:

 

“Oa oa, Lạc Chi tránh quyền của phụ , lợi hại quá!”

 

“A a a! Lạc Chi đá trúng chân phụ , tuyệt vời quá!”

 

Giang Uyển bên cạnh quan chiến: …

 

Nha đầu thối , phụ ngươi đ.á.n.h mà ngươi vui vẻ đến ?

 

nàng đôi mắt Ôn Lạc Chi sáng lấp lánh, thật ngờ!

 

Một tiểu cô nương trông vẻ kiều diễm yếu ớt như lợi hại đến thế.

 

Ôn Mộc Xuyên một bên nỡ chớp mắt, lo lắng phấn khích.

 

Lo lắng con gái cẩn thận tránh kịp thương, thấy con gái tay nhanh như chớp thì vô cùng kích động.

 

Trước đây bảo bối ngoan của chuyện gì là tìm đ.á.n.h , nhưng ngờ đ.á.n.h lợi hại đến !

 

Trời đất của ơi!

 

Ôn Tử An kiêu hãnh ưỡn ngực, thấy Mộc Trang Tử cùng mấy bọn họ khen Ôn Lạc Chi mà cảm thấy vinh dự lây.

 

Muội của lợi hại hơn , thể đỡ nhiều chiêu đến thế.

 

Lang Bá Thiên sốt ruột gầm gừ bên cạnh, sợ Ôn Lạc Chi động tác chậm sẽ chịu thiệt.

 

Nó xem mà nhiệt huyết sôi trào, hận thể xông lên giúp Ôn Lạc Chi trực tiếp hai đ.á.n.h một.

 

Ôn Lạc Chi còn ăn cơm, đỡ vài chiêu chiếm chút lợi thế liền lùi mấy bước chắp tay: “Ta nhận thua, nhận thua.”

 

“Ta đ.á.n.h nữa.”

 

Những trong sân vẫn xem mắt, ai nấy đều vẻ mặt tiếc nuối.

 

“Đợi ăn no sẽ đến!” Nàng bổ sung một câu.

 

Đánh một lúc nàng cảm thấy nóng , đ.á.n.h tiếp e là , nên thấy thì dừng.

 

Không chỉ những khác xem đủ, Hạ Đình Phong rõ ràng cũng đ.á.n.h nghiền.

 

Sau vài hiệp, chút thế nào để tấn công, tiểu cô nương đ.á.n.h bừa thì thấy chút mánh khóe.

 

Nói nàng đ.á.n.h bừa thì theo những chiêu thức suy nghĩ mỗi đều tránh thoát.

 

Ôn Tử An và Lang Bá Thiên lạch bạch theo Ôn Lạc Chi, một một sói đều ai yên tĩnh.

 

Hạ Vân Sanh nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Vân Thư, tuy nàng thấy nhưng tiếng cũng hẳn là đặc sắc .

 

Nếu thể thấy thì quá.

 

“Nương, hôm qua Lạc Chi quen một đại phu lợi hại, con xem.”

 

Nàng đột nhiên một câu như , Giang Uyển tưởng lầm, khỏi hỏi: “Sanh Sanh, con xem đại phu ?”

 

Giọng nàng chút run rẩy, bởi vì mỗi bọn họ nhắc đến chuyện xem đại phu, đại nữ nhi đều kháng cự.

 

Chủ động đề cập đến chuyện đầu tiên, nàng chút dám tin.

 

Mèo Dịch Truyện

Hạ Vân Sanh gật đầu, giọng khẽ khàng: “Lạc Chi ngày mai vị đại phu đó sẽ đến nhà khám chân cho nhị ca Ôn, con nhờ ông xem mắt.”

 

“Ôi! Được! Được!”

 

“Lát nữa nương sẽ hỏi Lạc Chi, xem chúng cần chuẩn những gì.”

 

“Không , nương ngay bây giờ!”

 

Giang Uyển kích động dậy, Hạ Đình Phong đỡ nàng tìm Ôn Lạc Chi.

 

Nghe xong lời của hai vợ chồng, Ôn Lạc Chi hộp bạc lớn đầy thỏi bạc đột nhiên xuất hiện mắt mà chớp chớp mắt.

 

Giang Uyển nắm lấy tay nàng: “Lạc nha đầu, cho dù chữa , tấm lòng của chúng cũng đến.”

 

Nàng Giang Uyển thiếu thứ gì, hiện giờ điều duy nhất cầu mong là đôi mắt của đại nữ nhi thể chữa khỏi.

 

Không chữa thì đó là mệnh, ít nhất là đại nữ nhi tự chủ động đề nghị, ý nghĩa khác biệt, bao nhiêu bạc cũng đáng giá.

 

 

Loading...