Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 253: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:53
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi tan buổi học cuối cùng, đều ngoài, chỉ vẫn yên nhúc nhích, giả vờ đang sách.

 

Một bạn học tới vỗ vai : "Lâm Hoài Chi, sách cố nhiên quan trọng nhưng ngươi cũng dùng bữa chứ."

 

Mấy ngày liền, đều thấy y chỉ ăn một cái bánh màn thầu, cứ thế thì chịu nổi?

 

Lâm Hoài Chi khép sách , vẻ mặt chút tự nhiên: "Ta... ngay đây."

 

Nói xong, nắm chặt nắm đ.ấ.m bước ngoài. Đến cổng thư viện, xác định còn ai cùng lớp, mới trở .

 

Vị bạn học từ xuất hiện: "Ngươi ăn , Hoài Chi? Nhanh ?"

 

Lâm Hoài Chi chợt cứng đờ , tên đúng là đáng ghét, cứ thích lo chuyện bao đồng đến thế?

 

Hắn ăn , ăn cái gì thì liên quan gì đến y chứ?

 

Vị bạn học dường như nhận điều gì đó, khoác vai : "Ta đang định tới tửu lầu mới mở ở phố Đông dùng bữa, ngươi cùng ."

 

Lâm Hoài Chi từ chối nhưng bụng phát một tiếng "ọ ọ", vị bạn học liền trực tiếp kéo .

 

Đến cổng Bách Vị Trai, mùi thức ăn thơm lừng bay , kìm hít hít mũi.

 

Vừa bước , Ôn Tử Châu thấy thì trong lòng vui, nhưng bên cạnh còn khác.

 

Thêm đó, từng với y rằng khách là thượng khách, thì y cứ tiếp đón .

 

Nghĩ bụng, Lâm Hoài Chi cái tên tiểu bạch kiểm chắc cũng chuyện mời khác ăn cơm .

 

Vị bạn học "cứ tùy ý gọi", Lâm Hoài Chi quả nhiên khách khí, gọi bốn món đặc trưng.

 

Vì mấy ngày liền ăn no, cũng chẳng bận tâm gì đến lễ nghi, trực tiếp cầm đũa ăn ngấu nghiến.

 

Cuối cùng, dài đó thoải mái xoa bụng, còn l.i.ế.m mép, trong khi vị bạn học chỉ ăn lưng chừng bụng.

 

Hắn mãi chịu tính tiền, Lâm Hoài Chi nghỉ ngơi xong còn uống cạn sạch bình trái cây tặng.

 

"Thư viện sắp lên lớp , chúng ..."

 

Vị bạn học thầm bụng bảo , đây y cũng thường gọi khác ăn cùng.

 

Những đó cuối cùng đều giành trả bạc, y cũng ăn ít bữa ăn miễn phí .

 

Sao đến lượt Lâm Hoài Chi ám chỉ y một phen thế ?

 

"Xin hỏi hai vị dùng bữa xong ? Quầy tính tiền ở đằng ."

 

Chu Vân thấy hai họ cứ ì động đậy, đĩa thức ăn trống gọi thêm gì, chắc là ăn xong, liền tiến lên nhắc nhở.

 

Bây giờ đang là giờ cao điểm, phía còn nhiều đang xếp hàng.

 

Vị bạn học nâng ly trái cây cạn của lên, chút lúng túng: "Chúng ngay đây."

 

Y bất động, Lâm Hoài Chi cũng gì thêm.

 

Nghe là miễn phí, gọi thêm một ấm nữa.

 

Cứ thế, hai sống sượng uống hết một ấm trái cây, nhưng vẫn chịu .

 

Chu Vân chạy tới nhắc một nữa, nhưng vẫn nhận câu trả lời tương tự.

 

Bất đắc dĩ, nàng lên lầu tìm Ôn Lạc Chi, lúc chỉ nàng rảnh.

 

"Lạc Chi tỷ tỷ, lầu hai thư sinh dùng bữa xong chịu , cũng chịu tính tiền."

 

"Đằng khách đang giục , ."

 

Ôn Lạc Chi đặt sổ sách xuống, theo nàng xuống lầu. Ban đầu nàng còn thắc mắc, học tử của thư viện nên dùng bữa xong xuôi về lớp học ?

 

Sao cứ mãi chịu ?

 

Khi thấy đó là Lâm Hoài Chi, nàng liền hiểu rõ.

 

Trông tư thế , chắc là cả hai đều đang chờ đối phương trả tiền bữa ăn đây mà?

 

Nàng tiến lên, đặt bàn tính xuống bàn: "Bốn món đặc trưng, một món canh, ba bát cơm trắng, một đĩa điểm tâm, tổng cộng hai lượng một tiền. Hai vị tính tiền ."

 

"Phía còn khách đang chờ, tiện đắc tội."

 

Nàng dứt lời, quả nhiên vài tiếng bất mãn truyền đến: "Ăn xong mau , một lát còn việc đấy."

 

Vị bạn học đáp lời, Lâm Hoài Chi đỏ bừng mặt, khi sang Ôn Lạc Chi thì đổi bộ mặt khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-253.html.]

 

"Lạc nhi, xem đây..."

 

"Hai lượng một tiền." Hắn dứt lời, Ôn Lạc Chi đẩy bàn tính về phía . Những đang xếp hàng cũng mất kiên nhẫn.

 

"Hai vị tiểu thư sinh như ? Định ăn quỵt ?"

 

"Ơ? Sao thấy quen mắt? Tiểu thư sinh là bạn học của con trai ?"

 

Một bà lão vị bạn học , y thì chịu , vội vàng dậy tính tiền.

 

Nếu ăn xong mà dây dưa trả tiền, chuyện mà truyền đến tai các bạn học khác, danh tiếng một đời của y chẳng sẽ hủy hoại ?

 

đều nghĩ y hào phóng, thường xuyên mời khác ăn cơm, mặc dù cuối cùng đều là khác bỏ bạc .

 

Y cam tâm tình nguyện trả bạc, sớm là thế thì y nên những lời khoác lác như " ăn gì cứ gọi" .

 

Chỉ cần gọi hai bát cơm và chút dưa muối lấp bụng là ! Bây giờ thì trộm gà thành mất nắm gạo.

 

Trên đường về, Lâm Hoài Chi tìm y chuyện, nhưng y cũng thèm để ý nhiều.

 

Đến cổng thư viện, y thực sự thể nhịn nữa: "Ngươi ngươi quen bà chủ tửu lầu ?"

 

Lâm Hoài Chi thấy y cuối cùng cũng chịu thêm vài chữ, liền đè nén sự vui trong lòng, vẻ mặt buồn bã: " ."

 

"Nàng đây từng tâm duyệt , hiểu vì đột nhiên giận dỗi, nghĩ chắc cũng là vô tình thôi."

 

"Ngươi đừng nên tức giận thì ."

 

Hắn ở đó tự thương hại, ngẩng đầu lên thấy bóng dáng bạn học còn.

 

Đáng ghét! Thế mà dám giở thói kiêu căng với !

 

Không chỉ là ăn bữa cơm của ngươi thôi ? Có đáng như ? Sau phát đạt , nhất định sẽ ăn những thứ nhiều hơn, ngon hơn và đắt hơn thế gấp bội!

 

Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt nữa, dám mặt bao nhiêu khiến xuống đài .

 

Trước đây khi quỳ xuống cầu xin thấy nàng thần khí như chứ?

 

Vị bạn học lẽ vì tức giận, về tới thư viện liền truyền tin đồn rằng bà chủ Bách Vị Trai từng tâm duyệt Lâm Hoài Chi.

 

là một trò ! Người là bà chủ một tửu lầu lớn như , còn ngươi chỉ là một thư sinh nghèo, đến tiền ăn cũng để trả, xem trọng ngươi ở điểm nào chứ?

 

Huống hồ, bà chủ trông cũng tệ, khí chất toát cứ như tiểu thư của một gia đình quyền quý danh giá, càng khó thể coi trọng một nam nhân đầy vẻ nghèo túng như Lâm Hoài Chi.

 

Các bạn học xì xào bàn tán, Lộc Bạch thấy thì chau mày.

 

Bà chủ Bách Vị Trai là Lạc Chi ?

 

Lâm Hoài Chi là loại gì? Lạc Chi thể tâm duyệt ?

 

Tin đồn tự nhiên cũng truyền đến bên cạnh, khiến Ngôn Triệt tức đến nỗi buổi học cuối cùng chiều hôm đó cũng lọt tai.

 

"Tên khốn kiếp nào truyền tin? Tiểu gia mà sẽ xé nát miệng !"

 

Chuyện đó là từ năm nào tháng nào ? Tiểu cô nương nhất thời ma quỷ ám ảnh, hiểu chuyện, còn lôi ?

 

Đây chẳng bẩn danh tiếng của tiểu cô nương ?

 

Ôn Tử Câm trong lòng vui nhưng cũng mắng c.h.ử.i trực tiếp như Ngôn Triệt. Y nghĩ nghĩ , trừ Lâm Hoài Chi tự thì còn ai khác.

 

Nếu Hách Liên Việt ở đây thì , chỉ cần đến đây một chuyến là chuyện sẽ còn gì, ngoài càng giải thích càng rối.

 

Lâm Hoài Chi đây từng là tiêu điểm của thư viện vì chuyện của Quách Văn Thải, bây giờ tái diễn.

 

Không ngờ một như một cô nương một lòng tình nguyện vì mà xông pha lửa đạn, còn suýt nữa hương tiêu ngọc vẫn.

 

Chuyện như họ chỉ gặp khi thoại bản.

 

Nghĩ bụng, diễm phúc nhỏ , bà chủ một tửu lầu lớn thì tệ đến mức nào chứ?

 

Lâm Hoài Chi về mới chuyện truyền khắp nơi, nhưng hả hê.

 

Mèo Dịch Truyện

Bởi vì thích bộ dạng Ôn Tử Câm đ.á.n.h nhưng thể đánh.

 

Tối hôm đó, ngoài vệ sinh, còn đến nơi bịt đầu, đó là những cú đ.ấ.m như mưa giáng xuống .

 

Hắn kêu cứu nhưng đ.á.n.h đến nỗi chỉ còn phát tiếng ú ớ, Ôn Tử Câm đ.á.n.h đủ thì kéo Ngôn Triệt , Ngôn Triệt vẫn còn thỏa mãn, khi còn bồi thêm một cú đá.

 

Suốt cả đêm, ai phát hiện Lâm Hoài Chi biến mất, mãi đến khi bà lão quét dọn của thư viện phát hiện mới sai đưa về.

 

 

Loading...