Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 248: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:48
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngươi Chính Là Xấu Xí
A Đại và A Nhị tửu lâu thì còn bàn trống, họ chiếc ghế đẩu nhỏ tựa tường đợi một lúc mới miễn cưỡng ghép bàn với khác.
Trâu An lau miệng nhỏ dính dầu mỡ chiếc yếm mặt, A Đại đối diện : “Hôm nay là ngày chẵn, ưu đãi giảm giá đó nha.”
“Đại ca to lớn thể gói thêm hai món về nhà ăn.”
Nói xong, thằng bé khua khua chân, tay cầm một chiếc đùi gà chạy đến các bàn khác, miệng nhỏ líu lo hôm nay ưu đãi giảm giá.
Chẳng chi, lập tức mấy bàn khách gọi thêm rượu và thức ăn.
Giống như , thằng bé chạy đến quầy thu ngân , chỉ là Ôn Lạc Chỉ ở đó mà bằng Ôn Tử Châu.
Lúc ai tính tiền, Ôn Tử Châu đang học thuộc bảng cửu chương.
Thấy đứa bé quen thói trèo lên ghế, xua xua: “Đi ! Con nhà ai đây?”
“Đừng phá phách đó nha!”
Trâu An hềnh hệch chạy, nhe hai chiếc răng nhỏ xíu: “Đại ca ca, chỉ thôi, gì cả.”
Ôn Tử Châu nghi hoặc liếc thằng bé một cái, rượu tủ tường phía cũng cao, đứa bé với tới .
Bảng cửu chương hôm nay còn học thuộc xong, thì giờ để ý đứa bé .
Hắn vùi đầu thuộc lòng bảng cửu chương, thỉnh thoảng tính tiền, cuối cùng phát hiện những lời như mời khách thong thả, hoan nghênh ghé đều đứa bé bên cạnh giành mất.
“Ngươi giỏi lắm nha,” Ôn Tử Châu tiếc lời khen một câu, Trâu An càng nhiệt tình hơn.
Dư âm Tết Trung Thu vẫn còn, đều vẫn vui vẻ, Trâu An kiếm nhiều bạc hơn .
Ôn Tử Châu càng học thuộc càng thấy đúng, đầu thì thấy chiếc túi tiền bên hông đứa bé mập mạp phồng lên .
Rõ ràng nãy lúc đến vẫn còn xẹp lép!
“Cút! Mau cút khỏi đây cho !” Hắn giận dữ .
Đứa bé mập mạp mà đến tửu lâu của bọn để kiếm tiền nhanh! Ngày thường khoản tiền lộc may mắn là của mà!
Đáng ghét!
Trâu An cũng thấy đủ , híp mắt nhảy xuống ghế còn bắt chước điệu bộ cúi chào Ôn Tử An: “Cảm ơn đại ca ca, đại ca ca phát tài lớn.”
Thằng bé nhảy nhót chạy , điều khiến Ôn Tử Châu hết cả giận.
Thôi thì thôi, một đứa bé con kiếm chút bạc mua kẹo ăn mà thôi.
Muội , tính toán chi li khó mà phát tài , cứ kệ thằng bé .
Miệng thằng béo còn ngọt ngào ghê, cũng thể sánh với .
Giang Thư Thiển hôm nay cũng đến, nhưng lúc đang ở lầu ba chuyện đùa với Ôn Lạc Chỉ.
Bên cạnh, Lang Bá Thiên vẫn đang đùa giỡn với Ôn Tử An, may mà phòng đủ lớn nên cũng thể nô đùa thoải mái.
Đợi Lang Bá Thiên vẻ chơi mệt, Ôn Lạc Chỉ mới rống lên hai tiếng, một một sói liền dừng ngoan ngoãn yên.
Giang Thư Thiển che miệng trộm, Ôn Tử An còn kéo Lang Bá Thiên chơi tiếp thì nàng trừng mắt một cái đành lùi .
Thật sự là đang chơi ! Nàng là tìm cách để giảm béo cho con sói béo đó mà!
Nếu thì với cái tính lười biếng ngày nào cũng ăn no ỳ động đậy của nó, khi nào mới thể hóa thành ?
Lang Bá Thiên chơi đủ, bất mãn kêu lên hai tiếng với nàng.
Nó là một con sói, thể tùy ý ngoài dạo chơi, chơi thêm một lát trong phòng thì chứ?!
Ôn Lạc Chỉ vỗ vỗ đầu nó, lén lút liếc Giang Thư Thiển đang trộm và Ôn Tử An trông vẻ ngây ngốc.
Hỡi ôi! Người phong hỏa hí chư hầu để đổi lấy nụ mỹ nhân, tứ ca của nàng dùng gậy trêu mèo để đùa với con sói béo ư...
Con sói công cụ vẫn ngây ngốc mà tự , nhưng dù thì lượng vận động hôm nay cũng đạt tiêu chuẩn .
Giang Thư Thiển đủ , rằng ngày mai nhà việc nên đến . Ôn Tử An vội vàng dậy hỏi: “Vậy ngày thì ?”
“Giang tiểu thư đến nhà chúng khách ? Chẳng Giang công tử cũng sẽ đưa bạn học đến ?”
Giang Thư Thiển ngờ phản ứng lớn đến thế, sắc mặt đỏ.
Thấy mắt Ôn Lạc Chỉ đảo quanh hai họ, mặt nàng liền đỏ ửng.
“Đến chứ, Lạc Chỉ đừng ngại quấy rầy là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-248.html.]
Trong lời tuy nhắc đến Ôn Lạc Chỉ, nhưng nàng lộ vẻ thẹn thùng nhanh chóng liếc Ôn Tử An một cái, vội vàng sang chỗ khác.
Ôn Lạc Chỉ còn kịp đáp lời, Ôn Tử An nhanh chóng trả lời: “Không ngại! Không ngại! Muội là nhiệt tình hiếu khách nhất!”
Ôn Lạc Chỉ: ……Không , còn gì mà……
Dẫn mấy chơi mạt chược một lúc, Giang Thư Thiển vẫn còn chút nỡ rời , nàng nắm chặt quân nhị đồng trong tay mà mãi đặt xuống.
Ôn Lạc Chỉ cạnh “quan chiến”, thấy liền giục nàng: “Mau đ.á.n.h Thư Thiển! Ù ! Thu bạc thôi!”
“A? Ồ!” Giang Thư Thiển vội vàng ném quân mạt chược , thế là những đồng bạc của Ngân Châu và Ôn Tử An đều thuộc về nàng.
Thấy nàng ngây , Ôn Lạc Chỉ liền giật lấy đống đồng bạc nhét tay nàng, sang hai thua cuộc : “Thôi ! Hôm nay đến đây thôi!”
Ôn Tử An chút phục, y thua đến hơn hai mươi đồng bạc lận!
Không , y còn thắng cơ!
“Muội , chẳng đ.á.n.h mạt chược thể như ?”
Không thể thắng khác bỏ chạy, như thế những khác sẽ vui, sẽ gọi y nữa.
Ôn Lạc Chỉ mỉm sắp xếp mạt chược: “Quy tắc là c.h.ế.t, là sống.”
“Hơn nữa, Thư Thiển còn việc cần nữa!”
Ôn Tử An đành chịu thua, đưa nàng khỏi tửu lầu, y như , chỉ xe ngựa của chạy khuất dần.
Lý Xảo Nhi hôm nay chạy đến đây rình y.
Cuối cùng cũng gặp , nàng vuốt tóc, kéo thấp cổ áo xuống tiến về phía y.
Mèo Dịch Truyện
“Ôn tứ ca…” Giọng kiều diễm của nàng vang lên, cánh tay Ôn Lạc Chỉ lập tức nổi da gà.
Nàng lùi cánh cửa, ngẩng đầu trời, thực chất là lát nữa xem sẽ diễn trò gì.
Đầu óc Ôn Tử An “ong” một tiếng, y xoay định chạy thì Lý Xảo Nhi mắt nhanh tay lẹ chặn y .
Thấy ai, Ôn Lạc Chỉ cũng về phía bọn họ, nàng cố ý ưỡn n.g.ự.c lên, ai oán : “Ôn tứ ca, thấy là tránh né ?”
“Chẳng lẽ Xảo Nhi sinh xí ? Người cũng mà.”
Ôn Tử An nhíu mày, Ôn Lạc Chỉ như cầu cứu.
Cái đồ mất trí tìm đến y? Y bận lắm!
Ôn Lạc Chỉ vờ như thấy, tiếp tục ngẩng đầu trời, miệng sắp đến mang tai .
Lý Xảo Nhi giả bộ đau lòng, tiếp tục diễn: “Cũng , sánh bằng tiểu thư khuê các của những đại hộ nhân gia .”
“Nếu nhà Xảo Nhi cũng giàu như nhà Giang tiểu thư, chắc cũng thể như nàng …”
“A, đúng ! Ta ngại dám thẳng với nàng.”
“Nàng chính là xí, nàng xem ngay cả bản nàng cũng thấy mà.” Ôn Tử An đột nhiên như biến thành khác, với vẻ mặt lạnh tanh với Lý Xảo Nhi.
Y ghét cay ghét đắng đàn bà , cũng Giang tiểu thư, cũng , thật chẳng y đắc tội gì với nàng .
Ngày nào cũng ăn no việc gì , nếu rảnh rỗi quá thì về nhà mà thu phân đêm !
Lý Xảo Nhi trợn tròn mắt: “Ngươi… ngươi dám xí?!”
Giọng nàng lớn đến mức suýt vỡ, những đang dùng bữa bên trong đều thu hút ánh .
Ôn Tử An chẳng thèm liếc nàng thêm một cái nào, y nhấc chân định , Lý Xảo Nhi chặn cho.
“Tránh !” Y trầm giọng, nghiến răng nghiến lợi .
Lý Xảo Nhi vẫn nhận y đang tức giận, ngẩng mặt lên sát gần y, nước mắt chảy: “Ôn tứ ca…”
“Huynh quá đáng thật! Người chỉ là Giang tiểu thư …”
Lần Ôn Tử An mất kiên nhẫn, y đẩy mạnh Lý Xảo Nhi , tràn đầy sát khí.
Những vị khách trong quán thấy đều hiểu ý cúi đầu, vội vàng cắm cúi ăn cơm.
Chuyện nên xem thì đừng xem!
Tạ Hòa bưng món ăn thì gặp, thấy y mặt mày ủ rũ vui, vỗ y hai cái:
“Gì chứ? Đừng mà vênh váo mặt lão nương! Lên lầu mà chờ !”