Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 247: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:47
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vượt Qua Khảo Hạch

 

Hôm nay là ngày lễ, loanh quanh cửa nhà mới một vòng, bên trong tiếng vang vọng, như bên lạnh lẽo hiu quạnh.

 

Nói Ôn lão nhị mệnh , lúc trẻ Tạ Hòa cùng con đàn cháu đống, về già con cái tiền đồ.

 

với so sánh, tức c.h.ế.t !

 

Ngày hôm , Ôn Lạc Chỉ đến cửa tiệm, A Đại cùng A Nhị đón tiếp. Phía hai còn một lão phụ nhân tóc bạc trắng.

 

A Đại chào hỏi xong, chút ngượng nghịu : “Lão nương ở nhà vẫn còn nhớ món điểm tâm ăn, nên chúng đưa đến đây.”

 

Tiểu nhị mắt liền đỡ lão nhân gia trong, còn tìm một chiếc ghế mềm cho , đó lấy một cuốn sổ.

 

Những hình vẽ sặc sỡ đó lập tức thu hút sự chú ý của lão nhân gia.

 

Tiểu nhị kiên nhẫn lật từng trang, thấy món nào thích hợp cho lão nhân gia thì dừng giới thiệu.

 

Cuối cùng, lão nhân gia chỉ đậu phụ sữa một trang, : “Nhóc con, cho lão bà tử món .”

 

Tiểu nhị ứng tiếng việc, lão nhân gia cầm cuốn sổ tiếp tục lật xem.

 

“Những món điểm tâm thật mắt, lão bà tử đời từng thấy qua.”

 

Chẳng trách hai đứa con trai nhà mấy hôm nay cứ nhắc mãi đến đây, đó lẩm bẩm một .

 

Món ăn bưng lên, chỉ đậu phụ sữa trong cuốn sổ : “Làm y hệt đúc! Thật lợi hại!”

 

Tiểu nhị liền nhịn khoe khoang vài câu, ưỡn n.g.ự.c kể về những món tráng miệng bán chạy nhất của tiệm.

 

Người say sưa, lão nhân gia ăn , thỉnh thoảng còn phụ họa vài câu.

 

Cuối cùng, tiểu nhị : “Nếu hai vị đại ca vượt qua bài kiểm tra và trở thành thợ điểm tâm, thì chắc chắn sẽ tệ chút nào!”

 

Thời gian việc mỗi ngày ở đây là bốn canh giờ, nếu quá giờ thì chủ tiệm Ôn sẽ trả thêm tiền công.

 

Mỗi tháng đều vài ngày nghỉ, mà nghỉ ngơi vẫn tiền công!

 

Trước đây y tiểu nhị ở nơi khác nào chuyện như .

 

Thêm đó, khí ở đây , đều tử tế, nên giờ nhiều chen chúc tiệm.

 

quy định điểm tâm ngày đầu tiên bán hết thì ngày thứ hai bán, lúc tan ca tiểu sư phụ còn chia cho họ mang về nhà ăn.

 

Ngày ngay cả một cục kẹo rẻ nhất y cũng đắn đo mãi nên mua , giờ thì , cứ cách mấy hôm là ăn những món điểm tâm ngon hơn nhiều.

 

Mèo Dịch Truyện

Chủ tiệm đối đãi , những trướng họ đều huấn luyện thống nhất từ , phối hợp với cũng ăn ý.

 

Cho đến giờ vẫn trong tiệm ai gây gổ với ai.

 

Lão nhân gia từ lúc bước cửa thể nhận nơi đây quả thật , còn vị chủ tiệm trẻ tuổi nữa.

 

Người khẽ liếc bên ngoài với vẻ lo lắng, lúc hai đang thi ở trường thi mà Ôn Lạc Chỉ chuẩn từ .

 

May mắn là cả hai đều chữ, những câu hỏi mà Ôn Lạc Chỉ đưa họ cũng thể trả lời gần đúng, chỉ là chữ .

 

Đợi xem xong đáp án, nàng tuyên bố cả hai qua phần lý thuyết, tiếp theo là phần thực hành.

 

Xét thấy cả hai đều loại điểm tâm cũ, nàng tên mười loại điểm tâm truyền thống những mẩu giấy nhỏ vo tròn .

 

Sau đó bỏ trong hũ, để hai mỗi bốc hai cái, xong trong thời gian quy định, do các thợ điểm tâm khác nếm thử và chấm điểm.

 

Về quy trình thao tác, điểm tối đa là mười, do nàng giám khảo, tám điểm là đạt yêu cầu.

 

Phần thực hành cả hai đều đủ điểm, mục cuối cùng chỉ còn phần nếm thử và chấm điểm.

 

Các thợ điểm tâm trong tiệm cộng với nàng tổng cộng sáu , điểm tối đa là sáu mươi, bốn mươi lăm là đạt yêu cầu.

 

Cuối cùng, A Đại năm mươi lăm điểm, A Nhị năm mươi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-247.html.]

Khi Ôn Lạc Chỉ tuyên bố cả hai thể thử việc, A Nhị ôm lấy A Đại suýt nữa thì bật .

 

Y cứ tưởng qua , thật là sợ c.h.ế.t khiếp. Nếu qua thì A Đại sẽ thất vọng chừng nào!

 

Cả nương nữa, cũng vì lo lắng cho hai họ nên hôm nay mới nhất quyết đòi cùng.

 

Lãnh đồng phục xong, A Đại sờ chiếc mũ đặc trưng của thợ điểm tâm mà ngây ngô .

 

Ba con vui vẻ bước khỏi tiệm thì là giữa trưa, A Nhị quanh các quán ven đường, suy nghĩ một lát vẫn :

 

“A Đại, chúng đưa nương đến tửu lâu của chủ tiệm Ôn ăn cơm .”

 

Tửu lâu mở lâu như , đây họ chỉ món ăn ngon chứ nếm thử.

 

Hơn nữa đây ở Bán Nhật Nhàn, họ cũng chỉ thể ngửi mùi thơm thức ăn liên tục truyền đến từ bên cạnh.

 

Không thể ăn, vì khác sẽ gây khó dễ cho hai họ.

 

Lão nhân gia hôm nay tâm trạng cực kỳ , đợi A Nhị mở lời, một tay kéo một đứa vui vẻ bước về phía : “Ăn! Chúng cứ đến tửu lâu của tiểu lão bản mà ăn!”

 

“Hôm nay nương bao!”

 

Ba con vui vẻ về phía đó, A Đại và A Nhị sợ mệt, hai nhất quyết phiên cõng đường.

 

Gần đến Bán Nhật Nhàn, hai ăn ý đầu chỗ khác, nhưng vẫn Tiền Tam Nhi ở lầu thấy rõ mồn một.

 

“Mau mau mau! Mau chặn hai bọn họ cho !” Y vội vã với tiểu nhị.

 

Tiểu nhị chạy xuống lầu, y theo , khi đến cửa thì vài đang giằng co.

 

Tiểu nhị chặn mặt A Đại cho y , A Nhị lên kéo thì : “Tiền chưởng quỹ nhà chúng tìm các ngươi việc, !”

 

Cái giọng lệnh cùng bộ mặt đáng ghét của khiến A Đại chỉ đ.ấ.m cho hai quyền.

 

Cũng là tiểu nhị, tiểu nhị tiệm của chủ tiệm Ôn lòng đến thế, còn tiểu nhị của Bán Nhật Nhàn y gặp một đứa đ.á.n.h một đứa, gặp hai đứa đ.á.n.h cả đôi!

 

Nếu đang cõng lão nương, y thật sự tay !

 

Lúc Tiền Tam Nhi cũng , thấy mấy đang giằng co, sắc mặt A Đại và A Nhị cũng .

 

Y mặt khó chịu quát mắng tên tiểu nhị vài câu, sang hì hì với hai : “Hai vị sư phụ, Tiền mỗ tìm các ngươi lâu!”

 

“Có thể bước để chuyện ?”

 

Y xung quanh, giờ ít đang về phía , chuyện gì cũng tiện.

 

A Đại chẳng nể nang chút nào, bước sang một bên, mặt chút biểu cảm: “Chúng với Tiền lão bản gì để .”

 

Y đầu A Nhị đang tức giận phía : “Chúng thôi, đừng lỡ việc ăn của Tiền lão bản.”

 

Tiền Tam Nhi sững tại chỗ lâu, thấy bọn họ bước Bách Vị Trai mà suýt nữa tức hộc máu.

 

Không chuyện với y thì ăn ở tiệm bên cạnh! Sao dính dáng đến nha đầu miệng còn hôi sữa đó nữa! Thật sự là âm hồn bất tán mà.

 

Y tức đến hai chòm râu cũng dựng ngược lên, chỉ cần bọn họ chỗ khác thì y tức giận đến thế!

 

Tiểu nhị cẩn thận liếc y một cái: “Chưởng quỹ, giờ đây? Bọn họ .”

 

Hắn tìm mấy ngày thấy, giờ khó khăn lắm mới xuất hiện, nhất là thể đưa về tiệm.

 

Chạy chạy vô định bên ngoài mệt mỏi lắm, nào !

 

Tiền Tam Nhi tức đến râu dựng mắt trợn, đá một cái, giận dữ : “Làm ? Làm ?!”

 

“Ngươi cùng chờ ở cửa tửu lâu đợi bọn họ !”

 

“Ngoài cách thì còn nữa?!”

 

Tiểu nhị y đá cho ngoan ngoãn, lẩm bẩm vài câu ôm m.ô.n.g đến cửa Bách Vị Trai xổm chờ .

 

 

Loading...