Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 235: Mọi người đều có ích ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:36
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chính đó, lão gia phu nhân tiểu thư chịu ngoài thì vui đến mức là trời đất!
Sau đó đến Bách Vị Trai, tiểu thư cũng cùng, lão gia phu nhân cao hứng còn ban thưởng bạc cho nàng.
Khoảng thời gian , nàng ngoài càng lúc càng thường xuyên, hai lão nhân chỉ mong tiểu thư ngoài hít thở khí, xem tính cách thể đổi chút nào , bằng nàng cứ rầu rĩ thật khiến đau lòng.
Ôn Lạc Chỉ đang định đáp lời thì Ôn Tử An cướp lời : “Nếu Giang tiểu thư ngày mai thể đến, sẽ đưa nàng đến các tiệm ở học viện!” Y cao hứng .
Vị Giang tiểu thư một chút cũng kiêu tình, giống các tiểu thư nhà giàu mà các bà cô, thím thường .
Chuyện cũng nhiều, còn khen y giỏi giang! Y bằng lòng đưa nàng dạo, ở bên thoải mái.
Hai tiễn Giang Thư Thiển ngoài lên xe ngựa, mà Ôn Tử An vẫn tại chỗ.
Ôn Lạc Chỉ vỗ vỗ vai y: “Đi thôi tứ ca! Chúng tìm lục ca dùng cơm!”
“Ngày mai Giang tiểu thư mà đến, đưa nàng dạo khắp nơi! Bây giờ ăn cơm quan trọng hơn.”
“Ừm!” Ôn Tử An gật đầu thật mạnh, sải bước về phía con đường dẫn đến tiểu viện.
Ôn Tử Tầm đang định bữa trưa nay ăn tạm chút gì đó, thấy hai bọn họ xách đồ đến liền vội vàng chạy .
“Muội đến !” Y tự nhiên nhận lấy cái giỏ trong tay Ôn Lạc Chỉ, còn về phần Ôn Tử An bên cạnh thì y coi như thấy.
Ôn Tử An cũng để ý, trong lúc hai bọn họ chuyện, y tự bày biện bát đũa.
Mấy nhà bọn họ từ nhỏ như , ngày đời, bọn họ giành bế.
Sau , trừ lúc ăn cơm, hầu như tất cả thời gian bọn họ đều giành giật, giành ngủ với , giành giặt quần áo cho , giành trêu chọc chơi đùa.
Chỉ ngũ là thu liễm một chút, lẽ là do sách đều da mặt mỏng chăng?
Tuy nhiên, mỗi mấy khác giành , y đều bên cạnh như một kẻ câm mà sốt ruột.
Hì hì, y tham gia nhưng ngại.
Từ nhỏ đến lớn, vẫn chơi nhất với tiểu lục. Ngay cả khi thích Lâm Hoài Chi hai năm đó mà tính tình trở nên thất thường, tiểu lục vẫn thích việc chiều theo nàng.
Tuy bọn họ cũng , nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thoải mái, vì mà bọn họ chăm sóc từ nhỏ đến lớn thể vì một ngoài mà mắng c.h.ử.i bọn họ.
tiểu lục thì khác, y chỉ cần vui vẻ là .
Vì thế, y và tiểu lục thiết nhất y cũng chút ghen tị, tiểu lục và đều .
“Hai ngươi mau đây dùng bữa!” Y bày xong thức ăn, gọi hai bọn họ.
Hai chạy đến, Ôn Tử Tầm đặt m.ô.n.g xuống, bắt đầu ăn ngấu nghiến: “Tứ ca và vất vả , bận rộn bên đó còn mang cơm đến cho .”
Ôn Tử An chút đau lòng cho , gắp cho y một đũa thịt : “Tiểu lục, là ngày mai qua tửu lầu bên , đến bên ?”
Hôm nay nửa ngày trôi qua y cũng gì nhiều, cho dù hôm nay Giang tiểu thư đến, ở tửu lầu cũng chỉ là tiếp đãi khách nhân mà thôi.
Ở bên huấn luyện cho những , thằng nhóc giọng khàn .
“Không cần tứ ca, những học cũng nhanh lắm, ba năm ngày nữa chắc là thôi.”
Ôn Tử Tầm uống một ngụm nước ép trái cây do Ôn Lạc Chỉ đưa tới, ngọt đến mức y híp mắt .
Chuyện dặn dò y nhất định sẽ , thể giao cho khác ?
Ôn Lạc Chỉ ngừng gắp thức ăn cho y, cũng quên Ôn Tử An: “Ai, các ca ca đều vất vả quá.”
“Không như , mỗi ngày chỉ ăn uống linh đình chẳng gì cả.” Nàng bộ tịch vuốt tóc .
Ôn Tử Tầm lời nàng chọc , thật thà : “Muội mới vất vả đó, ngày nào cũng đủ thứ việc .”
“Giá mà lục ca ích hơn một chút thì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-235-moi-nguoi-deu-co-ich.html.]
Ôn Lạc Chỉ sợ nhất là nhà những lời , liền vội vàng xua tay: “Mọi đều ích, nhưng là ích nhất, lục ca đừng những lời nữa.”
Ôn Tử Tầm gật đầu mạnh, y quên mất đây dặn dò ai những lời như , suýt nữa thì chọc nàng tức giận .
Đảo mắt một vòng, Ôn Lạc Chỉ bắt đầu lái sang chuyện khác: “Ta kể cho các ngươi một chuyện ho .”
Hai đồng loạt về phía nàng, nàng hắng giọng, bày Giám đại pháp của .
Nửa nén hương , Ôn Lạc Chỉ cuối cùng cũng dừng : “Tóm , những lời như chính là ngôn ngữ.”
“Sau nếu những lời như , các ngươi tránh xa một chút, loại gọi là lục nữ!”
“Đặc biệt là ! Tứ ca!” Nàng ánh mắt sắc bén quét về phía Ôn Tử An.
Trong lòng nàng ấp ủ một kế hoạch, thể để lũ mèo ch.ó nào phá hỏng .
Mặc dù hiện giờ vẫn còn xa vời...
Ôn Tử An nửa hiểu nửa gật đầu, còn Ôn Tử Tầm thì lớn tiếng đáp: “Ta hiểu ! Dù kẻ chuyện âm dương quái khí thì !”
Ôn Lạc Chỉ nên gật đầu lắc đầu, cuối cùng vẫn giơ ngón cái tán thưởng.
Không còn cách nào khác, nàng cũng thích âm dương quái khí.
Trước khi , Ôn Lạc Chỉ đưa cho y một cái loa: “Lục ca, khi cần lớn thì dùng nó, bằng giọng sẽ chịu nổi , còn cái nữa.”
Nàng giả vờ lục lọi trong ống tay áo, lấy một cái hộp nhỏ nhét tay Ôn Tử Tầm.
“Đây là cái gì ?” Ôn Tử Tầm mở , bên trong là những viên tròn tròn rõ hình dạng.
Ngửi kỹ còn một mùi hương thanh mát.
Ôn Lạc Chỉ từ trong hộp lấy một viên kẹo ngậm ho đưa đến miệng y, Ôn Tử Tầm há miệng ăn , lập tức cảm thấy cổ họng còn ngứa nữa.
“Đương nhiên là đồ ! Lục ca, đây, tối đợi đến đón về.”
Ôn Tử Tầm ngây ngốc, thật ! Muội còn đến đón y về nhà.
Trên đường cùng Ôn Tử An trở về tửu lầu, hai đang bàn về việc ngày mai tửu lầu cần chuẩn món gì thì phía vang lên một trận tiếng la hét đ.á.n.h đấm.
“Bắt lấy nàng! Bắt lấy nàng! Đừng để nàng chạy thoát!”
Ôn Lạc Chỉ giọng chút quen thuộc, đầu liền thấy Ngô Tam cầm một cây gậy chạy phía , phía còn mấy cầm hung khí.
Nàng đang thắc mắc xảy chuyện gì, thì một đ.â.m sầm , đầu óc cuồng suýt chút nữa va một gánh hàng bán trứng gà bên đường.
Mèo Dịch Truyện
“Muội chứ?!” Ôn Tử An mới lơ đễnh một lát, Ôn Lạc Chỉ va .
Y đỡ Ôn Lạc Chỉ dậy, Ngô Tam cũng dẫn đến mặt bọn họ: “Thì là Ôn lão bản! Thật xin !”
Ngô Tam mặt đầy áy náy, sang đám thuộc hạ phía hung hăng : “Mau đuổi theo! Nhất định bắt về cho !”
“Ôn lão bản hôm nay thật sự ! Hay là để đưa nàng đến Quân An Đường xem thương chỗ nào ?”
Đối với Ôn Lạc Chỉ, y vô cùng cung kính, cô nương nhiều chuyện, mỗi đến tìm y để thuê cũng sảng khoái.
Ôn Lạc Chỉ lắc đầu: “Ta Ngô lão bản, cắt ngang như , ngược lo lắng ông bắt .”
Nhắc đến chuyện , Ngô Tam chỉ thở dài liên tục, Ôn Lạc Chỉ nhịn hỏi một câu.
Ngô Tam dẫn hai tìm một sạp hàng xuống, kể cho bọn họ chuyện xảy sáng nay.
Thì truy đuổi chính là phụ nữ bán mấy , vì quá hung dữ mà trả về, chủ nhà còn bù thêm tiền bạc.
Sáng nay y khó khăn lắm mới tìm mua, đối phương ở xa nơi , đàn ông đó cũng loại dễ tính.
Đàm phán xong giá cả y tiễn , mà nửa ngày, đàn ông đó tìm đến nha hành.