Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 230: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:31
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ô Dao giở trò quỷ
Sau khi ăn xong, Ô Dao lấy một hình nhân nhỏ, dán sinh thần bát tự của Mạc Ly lên đó.
Tiếp đó, nàng từ trong lòng lấy một lọn tóc của Ảnh Vô Nhai, dùng một tờ giấy vàng vẽ đầy bùa chú bọc , nương theo ngọn nến đang cháy bàn mà đốt cháy lọn tóc đó.
Một làn khói đen bốc lên, điều kỳ diệu là hình nhân nhỏ bàn cũng dậy, đối mặt với một hướng mà múa may cuồng.
Từng sợi tóc cháy rụi lách tách, hình nhân nhỏ bàn cũng hóa thành than đen kịt, Ô Dao hài lòng nhếch khóe môi.
Mấy ngày nay nàng như chuột chạy qua đường, trốn tránh , sớm lệch khỏi lộ trình định sẵn, dùng cách tìm tiểu vật ?
Giờ khỏi kinh thành, nàng chẳng qua chỉ lừa một phi tần ngu xuẩn mà thôi, nàng tin Hoàng đế Đại Cảnh còn thể đuổi cùng g.i.ế.c tận nàng đến chân trời góc biển .
Nàng thu dọn đồ đạc xuống lầu, chưởng quầy đang gà gật, nàng đặt kim diệp lên quầy.
Một tiếng vỗ đó chưởng quầy giật tỉnh giấc, vốn tưởng kẻ nào điều tới quấy rầy, kết quả thấy là Ô Dao lập tức nở nụ tươi rói:
“Khách quan, gì dặn dò ư?”
Hắn lập tức dốc hết mười hai phần tinh thần, khom lưng cung kính hỏi.
Ô Dao rút tay về, một chiếc kim diệp lấp lánh suýt nữa mắt lóa .
“Cho chuẩn một cỗ mã xa đắt tiền nhất, loại dùng hai thớt ngựa, thêm chút lương khô.”
Nàng dứt lời, chưởng quầy liền vội vàng gật đầu lia lịa. Đợi Ô Dao trở lầu , vội vàng cầm lấy mảnh kim diệp, lưng c.ắ.n thử một cái.
“Ai nha! Phát tài ! Phát tài !” Hắn cẩn thận gói kỹ hai chiếc kim diệp ba lớp trong ba lớp ngoài, nhét trong ngực.
Mã xa hai thớt ngựa và chút đồ ăn thì đáng là bao ngân lượng? Phải là quái nhân tay thật hào phóng.
Hắn suốt đêm chuẩn đồ đạc xong xuôi, đặt ở bên ngoài. Sáng hôm , đích lên lầu gọi .
Hắn gõ cửa một hồi lâu nhưng bên trong chẳng động tĩnh gì. Hắn đẩy cửa bước , bên trong còn bóng dáng Ô Dao nữa.
Một tiểu hỏa kế vội vàng chạy lên lầu tìm : “Chưởng quầy ! Cỗ mã xa chúng mua hôm qua thấy nữa!”
Tiểu hỏa kế mà nước mắt. Chưởng quầy đó là chuẩn cho quý khách trong khách điếm, còn định cho hai con ngựa uống chút nước, kết quả là chúng biến mất.
Thế thì !
Chưởng quầy nhíu mày suy nghĩ một lát, phất tay : “Không ! Quý khách mang !”
Hắn bước khỏi phòng, tiểu hỏa kế nghi hoặc gãi đầu.
Mang ư? Vậy chẳng thấy động tĩnh gì? Chẳng lẽ là ngủ say quá ?
Trên đường, hai tiểu nhân ở vị trí phu xe, điều khiển ngựa. Ô Dao thi triển chướng nhãn pháp, khác chỉ thấy một nam nhân mặt cảm xúc phía .
Thực sự vô vị, nàng lấy một hình nhân nhỏ dán bát tự sinh thần của Mạc Li mà chơi đùa.
Cây cốt châm thô ráp đ.â.m n.g.ự.c tiểu nhân, khóe môi Ô Dao từ từ cong lên.
Lúc ở An Hòe, Ảnh Vô Nhai sẽ cho nàng chơi đùa như , bởi vì sẽ tổn hại nhục của Mạc Li.
Giờ thì , nàng chơi thế nào thì chơi, cũng chẳng ai theo dõi nàng, vặn để trút một ác khí!
Nếu vì tìm tiểu vật , nàng cần chịu nhiều khổ sở đến ?
Mạc Li cách xa ngàn dặm bỗng cảm thấy n.g.ự.c đau nhói, từ ghế lăn xuống, cuộn tròn mặt đất.
Tiểu Hổ sợ hãi òa : “A Li ca ca, ? Hức hức...”
Tiểu gia hỏa vô trợ xổm đất, nắm tay Mạc Li nhưng dám.
Lang Bá Thiên đ.á.n.h thức, tai nhọn khẽ động, lao khỏi phòng, trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống.
Ôn Lạc Chỉ đang bận rộn chọn hạt giống rau củ để trồng trong nhà kính, một tiếng hú của nó suýt nữa đ.á.n.h rơi hết hạt giống trong tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-230.html.]
“Đậu Đậu! Ngươi gì ?!” Nàng nắm chặt quyền, đang định nổi giận, Lang Bá Thiên vội vã kéo váy nàng: “Mau lên lầu xem, A Li hình như bệnh .”
Nó cũng chắc bệnh , nhưng nó cảm nhận một luồng khí tức kỳ lạ, đây từng .
Cách hai căn phòng mà nó vẫn cảm nhận .
Ôn Lạc Chỉ vội vàng đặt cái nia trong tay xuống, chạy lên lầu. Mạc Chính Phủ chỉ thấy tiếng con ch.ó lớn thông minh cứ hú mãi, nghĩ rằng chuyện gì đó nên cũng theo lên.
Trong thư phòng của Tiểu Hổ, Mạc Li đất, ôm chặt ngực, vẻ mặt thống khổ.
Ôn Lạc Chỉ đạp cửa bước , liếc mắt một cái thấy đất.
Nàng xông tới, dám loạn động, vươn tay nâng mắt Mạc Li lên xem xét, bắt mạch cho , đó kiểm tra một lượt như những gì nàng học đây.
Dần dần, đôi mày nàng nhíu thành chữ “Xuyên”.
Thật kỳ lạ, thứ đều bình thường.
Nàng ôm Mạc Li định tìm Hồ lang trung, Mạc Chính Phủ vội vàng vươn tay đón lấy từ tay nàng: “Tiểu thư, để A Li cho lão phu .”
Ôn Lạc Chỉ gật đầu, hai một sói dẫn Mạc Li tới nhà Hồ lang trung.
Những khác trong nhà cũng chuyện gì xảy từ miệng Tiểu Hổ.
Dương Quế Lan đường ôm Tiểu Hổ an ủi: “A Li ca ca sẽ con trai ngoan, nương đưa con đến nhà Hồ gia gia xem nhé.”
Tiểu Hổ thút thít gật đầu, trong tay còn nắm chặt một thỏi bạc dùng để khám bệnh.
Mèo Dịch Truyện
Mạc Li trong lòng Mạc Chính Phủ hình như đau đến ngất , Lang Bá Thiên lo lắng vòng vòng.
Đừng xảy chuyện gì nha! Tiểu gia hỏa với nó! C.h.ế.t thì thật đáng tiếc đó!
Ôn Lạc Chỉ vỗ miệng sói của nó, trừng mắt một cái, chợt nhớ đến hệ thống còn khoác lác với nàng, liền hỏi: “Chuyện gì ? Ngươi mới thăng cấp ?”
“Có thể ?”
Khoảng ba thở , giọng máy móc chút kiêu ngạo của hệ thống mới truyền : “Bổn hệ thống hiện tại ít nhất cũng cấp bốn, lẽ nào trò vặt vãnh ?”
Sau một trận tiếng điện xẹt, bảng điều khiển mắt Ôn Lạc Chỉ xuất hiện thêm một sợi dây xỏ một hạt chu sa.
Nàng lộ vẻ nghi hoặc, giọng hệ thống nghiêm túc hơn nhiều: “Chu sa, dùng để trừ tà, đeo cổ thì sẽ .”
Khóe môi Ôn Lạc Chỉ giật giật. Hệ thống thấy nàng tin, liền bắt đầu kể lể: “Vật mà Ký chủ tin nghĩa là thế giới , xin hãy tôn trọng quy tắc của thế giới ...”
Nó lải nhải ngừng, Ôn Lạc Chỉ ghét nhất nó giảng đạo lý, thấy bốn phía , vươn tay một cái túm lấy sợi dây.
Hít sâu một , nàng hai bước đuổi theo gọi Mạc Chính Phủ: “Mạc lão , nương đưa vật là để bảo bình an, xin hãy đeo cho Mạc Li .”
Mạc Chính Phủ liền vội vàng đưa Mạc Li gần nàng hơn. Tuy hiện giờ đang sốt ruột nhưng cũng hảo ý, thể phụ lòng .
Vừa đeo sợi dây chu sa cổ, hạt chu sa liền lóe lên một cái. Tuy chỉ là thoáng chốc, Ôn Lạc Chỉ vẫn kịp nhận .
Nàng ngẩn một lát, hồn tiếp tục theo, thấy Mạc Li trong lòng Mạc Chính Phủ giãn mày.
Lang Bá Thiên bỗng nhiên yên lặng , ngoan ngoãn bên cạnh Ôn Lạc Chỉ, cũng chạy lên phía vây quanh Mạc Chính Phủ nữa.
“Thật kỳ lạ đó nha nha đầu, cái cảm giác kỳ quái còn.”
Ôn Lạc Chỉ tin lời hệ thống , nhưng ban ngày mà kỳ dị đến .
Cây cốt châm trong tay Ô Dao bỗng nhiên đứt đoạn, mảnh vụn còn găm ngón tay nàng, đau đến nỗi nàng vội vàng vứt hình nhân .
Hình nhân rơi xuống liền lập tức tan thành một đống vải vụn nát, Ô Dao trợn tròn mắt, chút thể tin nổi.
Chuyện gì ?! Thứ gì ngăn cản nàng?
Nàng đau lòng ghép những mảnh cốt châm gãy với , nhưng thể ghép nữa.