Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 223: Bọn Chúng Ăn Thịt Người ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:24
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hách Liên Trĩ Nhan gật gật cái đầu nhỏ: "Vậy thì ."

 

Thực là đợi khi tỷ tỷ mặt lạnh đến đón thì chắc chắn đồ ăn ngon, Lạc Chỉ tỷ tỷ chắc chắn chuẩn nhiều cho .

 

Ngoài nhà , Lạc Chỉ tỷ tỷ là nỡ để đói bụng nhất!

 

Nghĩ đến Ôn Lạc Chỉ, mắt sáng rực như mắt nai con, ba hai miếng ăn xong miếng bánh quy nén trong tay, từ trong túi vải lấy kính viễn vọng.

 

Muội vén rèm xe xa, giờ bọn họ đến , phía là những ngọn núi nhỏ thấp lùn trọc lóc, một cái thấy điểm cuối.

 

Hạ Vân Thư thấy lạ, Hách Liên Trĩ Nhan thấy nàng tò mò liền híp mắt đưa kính viễn vọng qua: "Tiểu tỷ tỷ xem ."

 

"Cái gọi là kính viễn vọng, là Lạc Chỉ tỷ tỷ tặng cho đó."

 

Hạ Vân Thư nhận lấy, bắt chước dáng vẻ của , cầm kính viễn vọng về phía .

 

Những thứ vốn ở xa bỗng chốc hiện ngay mắt nàng, nàng suýt chút nữa thốt lên kinh ngạc.

 

Nàng bỏ kính viễn vọng xuống, những thứ đó lùi xa . Nàng cầm lên, những thứ đó hiện mắt nàng.

 

"Thật thần kỳ quá," nàng đầu với Hách Liên Trĩ Nhan.

 

Suốt đoạn đường , tiểu gia hỏa nhắc đến "Lạc Chỉ" nhiều , chắc hẳn cũng là một thú vị.

 

Nàng cầm kính viễn vọng xa, cái , nàng vội vàng hạ xuống.

 

Cảm thấy nhầm, nàng dụi mắt về phía nãy, cái "cạch" một tiếng liền cất kính viễn vọng .

 

Nàng kéo Hạ Vân Sanh sâu nhất bên trong, ôm Hách Liên Trĩ Nhan lòng, giọng run rẩy: "Bọn chúng... bọn chúng đang ở phía !"

 

Hách Liên Trĩ Nhan sự bất thường đột ngột của nàng cho hiểu , nhưng Hạ Vân Sanh thì "bọn chúng" mà nàng nhắc tới là ai.

 

Hạ Vân Thư đẩy Hách Liên Trĩ Nhan lòng nhảy xuống xe ngựa. Hắc Ảnh vốn thích hai tỷ cùng đường, lúc cũng để ý nhiều.

 

Hách Liên Trĩ Nhan cảm thấy Hạ Vân Sanh đang ôm thể chút lạnh lẽo, thoát khỏi tay Hạ Vân Sanh, cầm kính viễn vọng về phía nãy Hạ Vân Thư .

 

Một hàng ngựa đang tiến về phía bọn họ, nhưng những đó quần áo rách rưới tả tơi, ai nấy đều trông dữ tợn như ác thần.

 

Người chạy ở phía nhất mắt đỏ ngầu, một cánh tay tùy tiện buông thõng đung đưa, một cái là gãy .

 

Hách Liên Trĩ Nhan thấy bọn chúng hung hăng đến thế liền vội vàng vén rèm xe, lúc Hạ Vân Thư cũng dẫn tới, cả hai đồng thanh : "Có kẻ !"

 

Hắc Ảnh tai động một cái, thổi một tiếng huýt sáo, đó chỉ thấy tiếng "ù ù ù" từ xa vọng .

 

Mộc Trang Tử và bọn họ vây quanh xe ngựa. Hách Liên Trĩ Nhan vươn bàn tay nhỏ kéo Hạ Vân Thư lên xe ngựa: "Tiểu tỷ tỷ mau lên , sẽ nguy hiểm đó."

 

Hạ Vân Thư lắc đầu, vươn tay đẩy trong xe ngựa: "Tiểu mau , ."

 

Công phu quyền cước nàng vẫn còn, đám lưu khấu đông , nếu lát nữa thật sự xông đến, nàng còn thể giúp đỡ chống cự một hai.

 

Một lớn một nhỏ giằng co xe ngựa, Hắc Ảnh thể tiếp , trầm giọng : "Đã nhiều ngày như , cũng kém lúc ."

 

Cứ lề mề nữa thì tiểu thư sẽ chịu , lúc đó thật sự nguy hiểm .

 

"Mau lên tiểu tỷ tỷ, lên thì và đại tỷ tỷ sẽ sợ đó."

 

Hách Liên Trĩ Nhan đáng thương nàng, Hạ Vân Thư kiên quyết, nhảy lên xe ngựa, ôm chặt hai lòng, tay nắm chặt cốt tiên của .

 

Tiếng đ.á.n.h càng ngày càng gần, Hắc Ảnh vốn đ.á.n.h xe ngựa ngược một đoạn đường, thấy một đội ngựa khác đang tiến về phía bọn họ.

 

Mèo Dịch Truyện

Rất nhanh, hai đội ngựa xông đến xe ngựa, đàn ông cụt tay dẫn đầu ha hả: "Cuối cùng lão tử cũng đợi !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-223-bon-chung-an-thit-nguoi.html.]

Cách thời điểm bọn chúng cướp bóc nhóm mấy ngày , ? Canh gác lâu như cuối cùng cũng đến nữa !

 

Hách Liên Trĩ Nhan nhẹ nhàng vén một góc rèm xe, đàn ông cụt tay mắt đỏ ngầu, cách xa như vẫn thể ngửi thấy một mùi vị kỳ lạ.

 

Muội đột nhiên nhớ một đêm ngủ, cứ quấn lấy Lạc Chỉ tỷ tỷ kể chuyện cho , để dọa ngủ, đêm đó một câu chuyện cực kỳ đáng sợ.

 

Câu chuyện kể rằng lỡ ăn thứ gì đó, cuối cùng tính tình đại biến, khát m.á.u như mạng, bắt là ăn thịt. Lúc đó sợ tò mò còn hỏi một câu: "Người ăn thịt trông như thế nào ạ?"

 

Dáng vẻ của đàn ông cụt tay chẳng y hệt như những gì Lạc Chỉ tỷ tỷ với ?

 

Nhìn những khác, mắt bọn chúng cũng đỏ hoe nhưng đến mức như , Hắc Ảnh và bọn họ mà bọn chúng còn đang l.i.ế.m môi!

 

Hạ Vân Thư vội vàng kéo lưng : "Tiểu đừng lộn xộn, bên ngoài nguy hiểm!"

 

Giọng đó nàng quá đỗi quen thuộc, chính là cái tên nam nhân biến thái đáng c.h.ế.t ! Lúc đó nàng đầu thấy !

 

Bởi vì một thể ngăn cản bọn chúng, tên nam nhân c.h.ế.t tiệt đó c.ắ.n sống một miếng thịt cánh tay !

 

Lúc nàng thấy, tên nam nhân biến thái đáng c.h.ế.t đó còn hướng về phía nàng nhe răng một cách dữ tợn, trong miệng nhai miếng thịt !

 

Chuyện quá kinh khủng, nàng dám , ngờ qua nhiều ngày như còn thể gặp bọn chúng.

 

Hạ Vân Sanh ôm chặt Hách Liên Trĩ Nhan lòng, vẫn đang an ủi .

 

Hách Liên Trĩ Nhan khẽ kéo kéo tay áo Hạ Vân Thư, tức giận : "Tiểu tỷ tỷ với Hắc Ảnh, g.i.ế.c hết những !"

 

"Bọn chúng ăn thịt !"

 

Hạ Vân Thư rõ ràng sửng sốt, hỏi , lặng lẽ thò đầu với Hắc Ảnh.

 

Hắc Ảnh , cẩn thận đ.á.n.h giá bọn chúng, chóp mũi khẽ động, trong lòng hiểu rõ.

 

Địch bất động bất động, tựa xe ngựa cũng lời nào, thong thả lau chùi bội kiếm của .

 

Người đàn ông cụt tay thấy bên ai để ý đến nữa thì chờ đợi , vung đại đao trong tay, hô hoán đám xông lên: "Tất cả đều giữ sống! Kẻ c.h.ế.t thì chẳng còn ngon miệng!"

 

Mấy ngày nay trong miệng nhạt nhẽo vô vị, giờ mấy con "dương hai chân" đến cho mở tiệc.

 

Hắn dẫn đầu xông về phía Hắc Ảnh, còn kịp rõ Hắc Ảnh thế nào mà con ngựa của c.h.é.m đứt hai chân .

 

Con ngựa ngã vật xuống đất trực tiếp hất đàn ông cụt tay văng . Hắn chống đại đao dậy, nhổ bãi bùn trong miệng : "Mẹ kiếp! Lão tử xem ngươi c.h.ế.t!"

 

Hắn xông về phía Hắc Ảnh, Hắc Ảnh ôm kiếm hề đ.á.n.h trả, chỉ né tránh đao của , giống như đang trêu đùa một con khỉ.

 

Người đàn ông cụt tay nhận trêu chọc, gầm lên vài tiếng "nha nha", đôi mắt càng đỏ rực.

 

Lần dồn hết sức lực c.h.é.m về phía Hắc Ảnh, những khác thấy Hắc Ảnh chút khó đối phó liền tản vây đ.á.n.h .

 

Đội ngựa ban đầu cũng xông đến, thấy càng lúc càng đông, chút ít địch nổi nhiều.

 

Hạ Vân Thư bịt kín các cửa sổ xe, định nhảy xuống giúp đỡ thì Hách Liên Trĩ Nhan ngăn : "Tỷ tỷ ơi, bây giờ tỷ xuống đó chẳng là tự tìm cái c.h.ế.t , ca ca Hắc Ảnh và đang bận, thể phân tâm ."

 

Hạ Vân Thư nàng, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hề chút sợ hãi nào, ngược còn chút hưng phấn?

 

Bàn tay nhỏ của Hách Liên Trĩ Nhan cứ nghịch mấy thứ bảo bối tròn tròn trong túi vải của .

 

He he, nếu lát nữa bên ngoài thật sự ứng phó nổi thì nàng tay nha. Cái thứ Lạc Chỉ tỷ tỷ cho chắc chắn tệ .

 

Nàng an ủi hai tỷ : "Các tỷ cứ yên tâm , sẽ , sẽ bảo vệ các tỷ."

 

Nàng vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ nhắn, vẻ mặt đầy tự tin. Hạ Vân Thư chỉ cho rằng nàng còn nhỏ, mức độ nghiêm trọng của sự việc, nàng nắm chặt cốt tiên, mắt dám chớp lấy một cái.

 

 

Loading...